viết đoạn văn cảm nhận tâm trạng-cảm xúc của nhân vật trữ tình trong đoạn thơ sau :
tôi trở lại thăm mái trường xưa
hỏi cây bàng tuổi thơ bao nhiêu tuổi
hỏi sân trường có bao nhiêu viên sỏi
hương phấn nào nhuộm trắng tóc thầy ta
vẫn mái trường âm vang tiếng ca
vẫn cây bàng đã bao mùa thay lá
viên sỏi xưa nay đã thành tảng đá
chỉ còn giọng thầy ấm mãi tới thời gian
( Hỏi chuyện cây bàng )- Trần Thế Tuyển
Quảng cáo
2 câu trả lời 842
Trong đoạn thơ “Hỏi chuyện cây bàng” của Trần Thế Tuyển, nhân vật trữ tình mang tâm trạng bâng khuâng, xúc động và hoài niệm khi trở lại thăm mái trường xưa. Trước không gian quen thuộc của sân trường, cây bàng, tiếng hát và hình bóng người thầy, cảm xúc ùa về dạt dào. Những câu hỏi đầy chất thơ như “cây bàng tuổi thơ bao nhiêu tuổi” hay “có bao nhiêu viên sỏi” không chỉ thể hiện sự gắn bó sâu sắc với kỷ niệm tuổi học trò, mà còn ẩn chứa sự tiếc nuối, mong mỏi níu giữ thời gian. Hình ảnh “hương phấn nào nhuộm trắng tóc thầy ta” khiến người đọc xúc động trước sự hy sinh âm thầm của thầy cô. Dù thời gian trôi, cảnh vật đổi thay – viên sỏi xưa thành tảng đá, cây bàng thay lá – nhưng tình thầy và ký ức tuổi thơ vẫn luôn nguyên vẹn. Giọng thầy ấm mãi tới thời gian là lời khẳng định tình cảm bền lâu, đầy trân trọng, gợi nên một nỗi nhớ khắc khoải và lòng biết ơn sâu sắc trong trái tim người trở lại.
Khi trở lại thăm mái trường xưa, nhân vật trữ tình trong đoạn thơ của Trần Thế Tuyển đã thể hiện một tâm trạng đầy xúc động, bồi hồi và hoài niệm sâu sắc về những kỉ niệm đã qua, đặc biệt là về tuổi thơ và công ơn của người thầy.
1. Sự bồi hồi, hoài niệm:
Nhân vật "tôi" trở lại thăm mái trường xưa, nơi gắn liền với tuổi thơ, gợi lên những kí ức về "cây bàng", "sân trường" với "viên sỏi" và "hương phấn".
Những câu hỏi tu từ "hỏi cây bàng tuổi thơ bao nhiêu tuổi", "hỏi sân trường có bao nhiêu viên sỏi" thể hiện sự tiếc nuối, ngỡ ngàng trước dòng chảy thời gian, đồng thời là nỗi nhớ nhung da diết về những điều thân thuộc đã xa.
2. Sự trân trọng, biết ơn:
Hình ảnh "hương phấn nào nhuộm trắng tóc thầy ta" gợi lên sự biết ơn sâu sắc đối với công lao dạy dỗ của thầy cô, những người đã hi sinh thầm lặng vì sự nghiệp trồng người.
Dù cảnh vật có đổi thay ("viên sỏi xưa nay đã thành tảng đá"), nhưng "giọng thầy" vẫn "ẩm mãi tới thời gian", khẳng định sự trường tồn của tri thức, đạo đức và tình cảm thầy trò.
3. Nỗi buồn man mác và sự chiêm nghiệm:
Sự thay đổi của cảnh vật ("cây bàng đã bao mùa thay lá", "viên sỏi xưa nay đã thành tảng đá") gợi lên nỗi buồn man mác về sự chảy trôi của thời gian và những mất mát không thể lấy lại được.
Tuy nhiên, nỗi buồn ấy không bi lụy mà còn chứa đựng sự chiêm nghiệm về giá trị vĩnh cửu của tình thầy trò, của những kỉ niệm đẹp đẽ đã tạo nên nhân cách con người.
Tóm lại, đoạn thơ đã khắc họa thành công một tâm trạng phức tạp, vừa bồi hồi, hoài niệm, vừa biết ơn, trân trọng, đồng thời cũng mang một chút buồn man mác và sự chiêm nghiệm sâu sắc về ý nghĩa của thời gian, tuổi thơ và công ơn người thầy.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
246830
-
76314
-
Hỏi từ APP VIETJACK51795
-
46076
-
43228
