Quảng cáo
2 câu trả lời 650
1. Mở đầu – Khung cảnh núi đôi gợi nhớ tình yêu trong chiến tranh
Hình ảnh “Núi Đôi” xuất hiện với vẻ đẹp trầm lặng, thân thuộc.
Gợi nhớ về một thời kháng chiến gian khổ mà lãng mạn, nơi tình yêu đôi lứa nảy nở trong bom đạn.
Người con trai trở lại chốn xưa, khơi dậy dòng hồi tưởng:
“Đứng lại trời ơi! Núi Đôi à!…”
2. Hồi tưởng – Tình yêu trong chiến tranh và sự hy sinh cao đẹp
Hồi tưởng về người con gái – một cô du kích gan dạ, yêu nước và giàu tình yêu thương.
Dù trong hoàn cảnh chiến tranh khắc nghiệt, tình yêu vẫn bền chặt, lãng mạn và trong sáng.
Nàng đã hy sinh:
“Em đứng gác bên đường, súng lặng im...”
→ Cảm xúc dâng lên từ nhớ nhung đến xót xa, tự hào và ngưỡng mộ.
3. Hiện tại – Tình yêu bất tử, hóa thành biểu tượng
Dù cô gái đã ngã xuống, hình ảnh cô vẫn sống mãi với núi non, đất trời.
Núi Đôi trở thành biểu tượng của tình yêu thủy chung và lý tưởng cách mạng cao đẹp.
Kết thúc bài thơ là cảm xúc thiêng liêng, bất tử hóa tình yêu, khẳng định sự gắn kết giữa tình yêu lứa đôi và tình yêu đất nước.
Tóm lại, mạch cảm xúc của bài thơ:
Từ hồi tưởng đầy xúc động → Xót xa vì mất mát → Tự hào, ngưỡng mộ → Kết đọng thành niềm tin bất tử vào tình yêu, lý tưởng sống cao đẹp.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK72684
-
55999
-
Hỏi từ APP VIETJACK40661
-
Hỏi từ APP VIETJACK37616
