Quảng cáo
1 câu trả lời 290
“Đã thấy xuân về với gió đông
Qua sông trắng lá trắng trời sông
Một vài con én đưa thoi vắng
Thiều quạnh hờ hững gió mai hồng
Lộc biếc may cài trên áo mới
Chị em đi trẩy hội mùa xuân
Dập dìu tà áo trong sương sớm
Gió về từng trận gió bay đi.”
(Trích trong bài thơ “Mùa xuân chín” – Hàn Mặc Tử)
Trong kho tàng văn học Việt Nam hiện đại, Hàn Mặc Tử là nhà thơ tiêu biểu của phong trào Thơ Mới với hồn thơ đầy xúc cảm, tinh tế và giàu hình ảnh. Đoạn thơ trích từ bài "Mùa xuân chín" là một trong những bức tranh xuân đặc sắc, không chỉ miêu tả cảnh vật mà còn thể hiện cảm nhận tinh tế, sâu lắng về thời khắc giao mùa của thiên nhiên và lòng người.
Ngay từ câu thơ đầu tiên, “Đã thấy xuân về với gió đông”, người đọc cảm nhận được một sự chuyển mình nhẹ nhàng nhưng rõ rệt của thiên nhiên. Mùa xuân – biểu tượng của sự sống mới – không đến trong nắng ấm rực rỡ mà đến cùng “gió đông”, một chi tiết lạ nhưng đầy chất thơ, gợi sự giao hòa giữa cái lạnh của mùa cũ và hơi thở ấm áp của mùa mới.
Hai câu thơ tiếp theo, “Qua sông trắng lá trắng trời sông / Một vài con én đưa thoi vắng” vẽ nên một không gian xuân vừa thực vừa ảo. Màu trắng bao phủ khiến cảnh vật trở nên nhẹ tênh, như tan trong sương khói, gợi cảm giác thanh khiết, mơ màng. Hình ảnh “con én đưa thoi” là cách ví đầy sáng tạo, liên tưởng đến sự chuyển động nhịp nhàng, nhưng vắng lặng – vừa có sự sống, vừa gợi chút thiều quạnh.
Đến câu thơ “Thiều quạnh hờ hững gió mai hồng”, Hàn Mặc Tử khéo léo lồng vào cảnh sắc một nốt trầm cảm xúc. “Thiều quạnh” là sự cô tịch, tĩnh lặng, càng làm nổi bật cái “hờ hững” của làn gió mai, khiến cảnh xuân thêm phần mênh mang, như gợi lên nỗi cô đơn thầm lặng của thi nhân.
Hai câu sau đó: “Lộc biếc may cài trên áo mới / Chị em đi trẩy hội mùa xuân” lại đưa người đọc vào một không khí rộn ràng, tươi tắn. Những cành “lộc biếc” tượng trưng cho sự may mắn, khởi đầu tươi mới, được gắn trên “áo mới” của những cô gái đang “đi trẩy hội” – một hoạt động lễ hội truyền thống, mang đậm hương sắc văn hóa dân gian Việt.
Câu kết: “Gió về từng trận gió bay đi” như một tiếng thở dài nhẹ, kết thúc đoạn thơ bằng âm điệu bâng khuâng, vừa có sự chuyển động, vừa có nét lặng lẽ, giống như tâm trạng của con người khi đứng giữa mùa xuân tươi đẹp mà vẫn cảm thấy trống trải, xa xăm.
Tóm lại, đoạn thơ là một bức tranh xuân tuyệt đẹp, đầy thi vị, nơi Hàn Mặc Tử không chỉ miêu tả thiên nhiên mà còn gửi gắm tâm hồn nhạy cảm, tinh tế của một thi sĩ mang nỗi cô đơn trong lòng. Với hình ảnh sáng tạo, ngôn từ giàu nhạc điệu và cảm xúc, đoạn thơ thể hiện rõ phong cách độc đáo của Hàn Mặc Tử trong phong trào Thơ Mới.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
247353 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
76679 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
61000 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
60815 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
51939 -
46237
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
43324 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
40619 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
38924
