Ông cha mình đã từ biển mà đi
vẫn rành rọt , sáng soi từng hải lý
những luồng lạnh lùng sâu
thuộc lòng như chủ nghĩa bao lớp người đi sửa đảo không về... biển lặng giấu những nỗi niềm xa thẳm
ru lời ru vô tận dưới lòng sâu
mỗi đảo nhỏ đã hóa thành ngọn nến
tháp hồn thiêng rừng rực rồi sao
Quảng cáo
3 câu trả lời 1273
Đoạn thơ trên là một khúc tráng ca bi hùng về biển cả và những người con đất Việt đã ngã xuống để giữ gìn chủ quyền thiêng liêng. Bằng giọng điệu hào sảng, tác giả đã tái hiện hình ảnh những người cha ông "từ biển mà đi", "vẫn rành rọt, sáng soi từng hải lý". Họ là những người con của biển, hiểu biển như lòng bàn tay, thuộc lòng những "luồng lạnh lùng sâu" như thuộc lòng "chủ nghĩa".
Hình ảnh "những lớp người đi sửa đảo không về" gợi lên sự hy sinh anh dũng, thầm lặng của những người lính biển. Biển cả bao la, hiền hòa, nhưng cũng ẩn chứa những hiểm nguy, "lặng giấu những nỗi niềm xa thẳm". Lời ru của biển "vô tận dưới lòng sâu" như một khúc ca tiễn biệt, một lời tri ân dành cho những người con đã ngã xuống.
Mỗi "đảo nhỏ đã hóa thành ngọn nến", "tháp hồn thiêng rừng rực rồi sao" là những hình ảnh ẩn dụ đầy sức gợi. Những ngọn nến nhỏ bé nhưng thắp sáng cả một vùng trời, những tháp hồn thiêng sừng sững giữa biển khơi, tượng trưng cho ý chí kiên cường, bất khuất của dân tộc Việt Nam. Đoạn thơ là một lời nhắc nhở về lòng yêu nước, tinh thần quả cảm và sự hy sinh cao cả của những người con đất Việt, đồng thời là một lời tri ân sâu sắc dành cho những người đã ngã xuống để bảo vệ chủ quyền biển đảo thiêng liêng của Tổ quốc.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
241061
-
72644
-
Hỏi từ APP VIETJACK50336
-
44886