Quảng cáo
1 câu trả lời 37
Tác phẩm "Bác ơi!" của Tố Hữu được viết trong hoàn cảnh Bác Hồ qua đời, bài thơ thể hiện tình cảm kính trọng, biết ơn, sự tiếc thương vô hạn của tác giả và nhân dân đối với Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Bài thơ gồm những câu thơ ngắn gọn, giản dị nhưng giàu cảm xúc. Tố Hữu đã sử dụng lối thơ tự do, không bị gò bó trong khuôn khổ nào, tạo nên sự chân thật và tha thiết trong từng lời thơ. Cảm xúc trong bài thơ không chỉ là sự tiếc thương, mà còn là lòng biết ơn sâu sắc đối với những cống hiến vĩ đại của Bác cho đất nước.
Ngay từ đầu bài, Tố Hữu đã mở đầu với tiếng gọi "Bác ơi!", đây là cách thể hiện tình cảm gần gũi, yêu thương, như một lời thổ lộ cảm xúc của cả dân tộc đối với người lãnh tụ kính yêu. Lời gọi ấy không chỉ thể hiện sự thương tiếc mà còn chứa đựng sự tiếc nuối và đau đớn khi mất đi một người lãnh đạo vĩ đại.
Cách Tố Hữu mô tả sự ra đi của Bác bằng câu thơ "Người ra đi tìm một giấc ngủ" mang ý nghĩa rằng Bác không phải ra đi vì sự mệt mỏi hay cái chết bi thương mà là ra đi một cách thanh thản, như một giấc ngủ vĩnh hằng. Điều này thể hiện sự thanh thản và bình an trong tâm hồn của Bác khi ra đi, cũng như sự an lòng của nhân dân khi biết rằng Bác đã hoàn thành sứ mệnh lịch sử của mình.
Bài thơ không chỉ là lời tiễn biệt mà còn là lời khẳng định những công lao vĩ đại của Bác đối với dân tộc. Tố Hữu, bằng những câu thơ chân thành, đã thể hiện sự kính trọng và lòng biết ơn vô hạn đối với Bác Hồ, đồng thời cũng là niềm tin tưởng vào sự nghiệp mà Bác để lại cho nhân dân và đất nước.
Tóm lại, "Bác ơi!" là một bài thơ ngắn nhưng đầy cảm xúc, thể hiện tình cảm sâu sắc của tác giả và nhân dân đối với Bác Hồ, đồng thời cũng phản ánh tình yêu nước, sự kính trọng và lòng biết ơn đối với vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
238209
-
69072
-
Hỏi từ APP VIETJACK48834
-
44063