CON MUỐN LÀM MỘT CÁI CÂY
Đây là mùa đầu tiên cây ổi trước nhà thăng Bum bât ngờ ra hoa, bói qua. Đó qua là một sự kiện
không hề nhỏ trong khu phố nhỏ này. Mấy năm trước cây ôi hầu như không ra trái (...). Mẹ đã mấy lần
xúi ba chặt đi vì nghĩ đó là cây ổi điếc (...).
Ở phố, người ta chị trồng được những cái cây be bé, xinh xinh. Khoảnh đất trước nhà tô dân phố
đề nghị trồng hoa, ví dụ như là hoa bằng lăng, vừa cho bóng mát, vừa có hoa rất đẹp... Ông nội Bum
kế, lúc bà tố trưởng dân phố nói vậy, ai nây cũng chi nhớ tới cây băng lăng. Và thế là một con phố dọc
dài những cây hoa băng lăng rất duyên. Lúc đo mẹ mang bâu, ông đã nghĩ tới một cây ôi. Một cây ối
có vẻ lạc lõng nhưng cũng không hê làm mất duyên con đường vì phía trước ông vẫn trồng bằng lăng,
phịa trong sân nhà mới là chỗ đứng của cây ổi. Là bởi vì hồi nhỏ ba Bum vô cùng thích ổi, có thể ở
suốt ngày chuyền từ cành này qua cành nọ và ngồi hàng ngày trên chạc ba cây hóng gió (...). Hệt mùa
hè thì người ba nó giống một con sóc đen trùi trũi hơn hẳn đám bạn. Ông muốn trồng ổi vì muốn có
một cây như cái cây sum sê trong vườn nhà khi xưa để cho đứa nhỏ trong bụng mẹ sau khi chào đời có
nơi leo trèo như ba nó. Với một đứa con trai nhỏ, chỉ cây ôi thôi cũng đã là thiên đương. -
(...) Thăng Bum đã kê cho tụi bạn nghe câu chuyện ây cả trăm lân. Nó tự hào khoe thêm, ngày
mới hai, ba tuổi nó đã biết cùng ông bắt sâu cho cây, vì thế cây mới có thể trưởng thành như này.
Dĩ nhiên là vì có tao mới có cây ổi đầy trái này cho tụi mày ăn - Mũi nó hêch lên, mặt kênh
kênh nhưng không đứa nào thấy ghét vì hương ổi chín tỏa lan trong sân nhà nó ngọt lịm. Nó
lại là thằng bé cực thảo ăn với bạn bè.
Cây ổi của nhà thằng Bum có vẻ đẹp kỳ lạ nhất trái đất vì ông đã cố ý bấm cho cây, tỏa ra nhiều
cành cao thấp vũng chãi. Thằng Bum và bè bạn là trẻ con lớn lên ở phố nhưng vẫn có khả năng chuyên
từ cành này qua cành khác nhẹ như sóc. Hái và chia nhau những trái chín thơm lừng. Ông nội bắc một
chiêc ghê đâu ra sân, rất gần cây ôi, ngồi nghe đài, đánh mắt nhìn theo trông chừng, cười rất hiền
lành.
"Con muốn làm một cái cây. Con muốn làm cây ổi trong sân nhà cũ của con. Con muốn luôn bên
đám bạn leo trèo mùa ổi chín và thấy ông con ngồi cười hiền lành bên gốc ôi.."
Một ngày kia, thăng Bum viêt như thê trong bài văn cô giáo ra đê: "Em hãy nói về ước mơ của
mình". Cô nói, câu văn Bum viêt còn chưa thật chuẩn nhưng điều ây không quan trọng bằng việc nó
làm cô cảm động rơi nước mắt. Cô bắt gặp sự cô đơn và tình cám sâu sắc của nó trong ước muốn làm
một cái cây.
Cây ổi trong sân nhà cũ, nó đã nhớ bao năm mà chăng có dịp nào đê nói ra. Đó là khi ba mẹ nó
chuyển từ Sài Gòn xuống Vũng Tàu, để phù hợp với công việc kinh doanh du lịch của ba. Nhà cũ nơi
con phô nhỏ đã bán sau ngày mãn tang ông nội. Tât cả đồ đoàn dọn dẹp ra đi, chỉ có cây ôi ngôi lại
trong sân trầm tư, lặng lẽ. Lúc ấy Bum chỉ ước ao răng có thê đê tât cả đô đoàn của nó ở lại mà mang
được cây ôi đi theo. Mẹ nói không thê nào đưa một cái cây đi theo khi nó đã ngần ấy năm căm sâu rê
vào lòng đât. Và vì thê, lâu thật lâu rồi nó không có dịp gặp lại cái cây ây. Có lân lên Sài Gòn, nó xin
ba ghé qua thăm lại cây ôi, gặp lại đám bạn hàng ngày vân cùng nhau leo trèo. Ba quá bận bịu nên
không kịp đáp ứng mong muốn của nó...
Khi cô giáo điện thoại nói với mẹ về một cái cây, mẹ và ba đã ngay lập tức bàn nhau trồng một
cây ổi trong sân nhà. Ba bắt đầu suy nghĩ về việc bấm cành khi cây ổi bén rễ sao cho khi nó lớn lên sẽ
có những cành cao cành thấp thật dễ cho lũ trẻ leo trèo. Mẹ nói với Bum về kế hoạch sẽ mời những
người bạn thân ngày xưa đến chơi và cùng nhau trèo hái, chia nhau những trái ôi thơm lừng và ngọt
lịm. Sài Gòn có quá xa Vùng Tàu đâu, đám bạn của Bum chỉ lên xe cười nói ríu rít vài câu chuyện là
đã đên nơi rồi. Phố cũ và phố mới thực ra sẽ chẳng cách xa khi mà vẫn nhớ về nhau.
Thằng Bum cười toe toét mà mắt nó rưng rưng nước. Nó bỗng như nghe tiếng cười khanh khách,
tiếng chòng ghẹo nhau của lũ bạn và nụ cười hiền hậu của ông trôi theo hương ổi chín ngọt lành...
(Võ Thu Hương, Góc nhỏ yêu thương, NXB Kim Đồng, 2018)
Câu 1. Nhân vật chính trong văn bản là ai? Xác định thể loại của văn bản.
Câu 2. Liệt kê các chi tiết nhà văn miêu tả về ông nội và Bum. Từ các chi tiết đó, em hãy rút ra nhận
xét về đặc điểm của ông nội.
Câu 3. Tìm từ tượng hình, tượng thanh có trong đoạn văn sau. Những từ đó miêu tả cảm xúc gì của
nhân vật?
Thằng Bum cười toe toét mà mắt nó rưng rưng nước. Nó bỗng như nghe tiếng cười khanh khách,
tiếng chòng ghẹo nhau của lũ bạn và nụ cười hiền hậu của ông trôi theo hương ổi chín ngọt lành...
Câu 4. Hình ảnh cây ổi xuất hiện từ đầu đến cuối câu chuyện thể hiện ý nghĩa gì?
Câu 5. Qua câu chuyện này, tác giả muốn gửi gắm thông điệp gì đến người đọc?
Quảng cáo
3 câu trả lời 1234
Câu 1:
Nhân vật chính trong văn bản là Thăng Bum, một cậu bé yêu thích cây ổi và những kỷ niệm liên quan đến nó.
Thể loại của văn bản là tự sự (vì văn bản kể lại câu chuyện về Thăng Bum và cây ổi, với những sự kiện diễn ra trong quá khứ và hiện tại).
Câu 2:
Các chi tiết nhà văn miêu tả về ông nội và Bum:
Ông nội: Ông ngồi nghe đài, đánh mắt nhìn theo cây ổi, cười hiền lành. Ông là người trồng cây ổi cho Bum, cũng là người gắn bó với cây này từ khi còn bé.
Thăng Bum: Cậu bé rất tự hào về cây ổi, thường xuyên kể về việc mình và ông nội bắt sâu cho cây, giúp cây lớn lên và ra trái. Cậu bé rất yêu cây, nhớ về kỷ niệm leo trèo trên cây ổi khi còn nhỏ.
Nhận xét về đặc điểm của ông nội:
Ông nội là người hiền hậu, ân cần và đầy yêu thương đối với Bum. Ông không chỉ quan tâm đến việc trồng cây mà còn truyền lại những kỷ niệm đẹp về cây ổi cho Bum. Ông có tình cảm sâu sắc với những thứ gắn bó với gia đình, như cây ổi, và luôn tạo ra không gian ấm cúng, gần gũi cho Bum.
Câu 3:
Từ tượng hình và tượng thanh trong đoạn văn:
Từ tượng thanh: "cười khanh khách", "tiếng chòng ghẹo".
Từ tượng hình: "cười toe toét", "mắt rưng rưng nước", "nụ cười hiền hậu".
Những từ này miêu tả cảm xúc của nhân vật, đặc biệt là cảm xúc vừa vui mừng, tự hào, vừa có phần xúc động, nhớ nhung về những kỷ niệm cũ. Từ "cười khanh khách" và "tiếng chòng ghẹo" gợi lên những âm thanh vui vẻ, hoạt bát của đám bạn, trong khi "nụ cười hiền hậu" thể hiện tình cảm nhẹ nhàng, ấm áp từ ông nội.
Câu 4:
Hình ảnh cây ổi xuất hiện xuyên suốt câu chuyện thể hiện ý nghĩa của một tình cảm gắn bó sâu sắc và sự nhớ nhung. Cây ổi không chỉ là một loài cây trong sân nhà mà còn là biểu tượng của kỷ niệm, tình cảm gia đình, và ước mơ về một tuổi thơ đầy ắp yêu thương. Cây ổi cũng gắn liền với những kỷ niệm đáng nhớ giữa Bum và ông nội, là điểm tựa về tinh thần, là nơi để Bum và bạn bè vui đùa.
Câu 5:
Qua câu chuyện này, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về tình yêu thương gia đình, những kỷ niệm đẹp từ thời thơ ấu và ước mơ về một không gian gắn kết với thiên nhiên, với những người thân yêu. Câu chuyện cũng nhấn mạnh giá trị của những thứ tưởng chừng nhỏ bé nhưng lại mang ý nghĩa sâu sắc trong cuộc sống, như cây ổi trong sân nhà.
Câu 1:
- Nhân vật chính trong văn bản là Thằng Bum.
- Thể loại của văn bản là Tự sự.
Câu 2:
2.a. Chi tiết miêu tả về ông nội và Bum:
- Ông nội của Bum hay ngồi ngoài sân, gần cây ổi, nhìn Bum chơi và cười hiền hậu.
- Bum rất yêu thích cây ổi, thường xuyên leo trèo, hái trái, giúp ông bắt sâu cho cây.
2.b. Nhận xét về đặc điểm của ông nội:
- Ông là người hiền hậu, yêu thương cháu, luôn quan tâm và chăm sóc cây cối, truyền lại những giá trị yêu thiên nhiên cho Bum.
Câu 3:
Từ tượng hình, tượng thanh:
- Tượng thanh: "tiếng cười khanh khách", "tiếng chòng ghẹo nhau".
- Tượng hình: "cười toe toét", "mắt rưng rưng nước".
- Miêu tả cảm xúc của nhân vật:Những từ này miêu tả sự vui vẻ, hạnh phúc và cảm xúc xúc động của Bum khi nhớ về kỷ niệm xưa với ông nội và bạn bè.
Câu 4:
Hình ảnh cây ổi thể hiện ý nghĩa của sự gắn bó với ký ức tuổi thơ, là biểu tượng của tình yêu thương và sự trưởng thành của Bum, đồng thời cũng là hình ảnh gắn kết giữa quá khứ và hiện tại.
Câu 5:
Thông điệp tác giả muốn gửi gắm: Tình yêu thương gia đình, sự gắn bó với kỷ niệm tuổi thơ, và giá trị của những điều giản dị, gần gũi trong cuộc sống.
Câu 1:
Nhân vật chính trong văn bản là ai? Xác định thể loại của văn bản.
Nhân vật chính trong văn bản là Bum - một đứa trẻ đầy mộng mơ và nhớ về cây ổi trong sân nhà cũ của mình.
Thể loại của văn bản: Văn bản thuộc thể loại hồi ký, truyện ngắn, hoặc tự sự.
Câu 2:
Liệt kê các chi tiết nhà văn miêu tả về ông nội và Bum. Từ các chi tiết đó, em hãy rút ra nhận xét về đặc điểm của ông nội.
Chi tiết miêu tả về Bum:
Bum rất yêu thích cây ổi và tự hào về việc giúp chăm sóc cây.
Bum có ký ức đẹp về cây ổi và ông nội, đặc biệt là ước mơ về việc có một cây ổi trong sân nhà cũ.
Bum là đứa trẻ thảo thơm, hòa đồng và có tính cách yêu đời.
Chi tiết miêu tả về ông nội:
Ông nội thường ngồi ở ghế gần cây ổi, cười hiền lành.
Ông nội có mối liên hệ sâu sắc với Bum và cây ổi, gợi nhớ lại kỷ niệm đẹp của gia đình.
Ông điềm đạm và yêu quý những khoảnh khắc của cuộc sống.
Nhận xét về đặc điểm của ông nội:
Ông nội là một người hiền hậu, ấm áp và có tâm hồn nhạy cảm. Ông có mối quan hệ gắn bó với cháu và cây ổi, thể hiện tình cảm gia đình sâu nặng, sự chăm sóc và yêu thương đối với thế hệ trẻ.
Câu 3:
Tìm từ tượng hình, tượng thanh có trong đoạn văn sau. Những từ đó miêu tả cảm xúc gì của nhân vật?
Từ tượng hình và tượng thanh:
Từ tượng hình: "cười toe toét", "mắt rưng rưng nước".
Từ tượng thanh: "tiếng cười khanh khách", "tiếng chòng ghẹo".
Cảm xúc miêu tả: Các từ này miêu tả sự vui mừng, hạnh phúc nhưng cũng có chút cảm xúc buồn bã và nhớ nhung của Bum. Tuy nhiên, cùng với nụ cười và ký ức ngọt ngào về thời thơ ấu, cảm xúc của Bum tràn đầy niềm vui và khao khát về những kỷ niệm đẹp.
Câu 4:
Hình ảnh cây ổi xuất hiện từ đầu đến cuối câu chuyện thể hiện ý nghĩa gì?
Hình ảnh cây ổi thể hiện:
Ký ức và tình cảm gia đình: Cây ổi là biểu tượng của những kỷ niệm đẹp trong quá khứ, sự gắn bó của Bum với ông nội và gia đình.
Ước mơ và khát khao: Cây ổi cũng thể hiện ước mơ của Bum về một ngôi nhà và ký ức tuổi thơ hạnh phúc bên những người bạn thân thiết.
Giá trị văn hóa: Cây ổi cũng là một phần của nền văn hóa quê hương, nhưng có thể trở thành thân thuộc và gần gũi dù sống ở nơi khác.
Câu 5:
Qua câu chuyện này, tác giả muốn gửi gắm thông điệp gì đến người đọc?
Tác giả muốn gửi gắm thông điệp về tình cảm gia đình và kỷ niệm. Những giá trị này có thể giúp chúng ta vượt qua những khó khăn trong cuộc sống và những thay đổi trong môi trường sống. Câu chuyện khắc họa sự kết nối giữa quá khứ và hiện tại, nhấn mạnh rằng dù có xa cách, ký ức và tình cảm từ những điều giản dị như cây ổi vẫn có thể sống mãi trong trái tim mỗi con người. Đồng thời, nó cũng thể hiện niềm khao khát về một mối quan hệ gắn bó và sự ấm áp của gia đình trong cuộc sống.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
246830
-
76314
-
Hỏi từ APP VIETJACK51795
-
46076
-
43228
