Quảng cáo
2 câu trả lời 92
Câu chuyện: "Người bảo vệ giấc mơ"
Ngày xưa, tại một ngôi làng nhỏ nằm bên bờ sông, có một cậu bé tên là Nam. Nam không giống những đứa trẻ khác trong làng, cậu luôn nhìn lên bầu trời, mơ mộng về những điều kỳ diệu. Cậu không thích chơi đùa với bạn bè, mà thay vào đó, cậu thích ngồi một mình bên bờ sông, nhắm mắt lại và tưởng tượng mình bay lên những đám mây, đi qua những vùng đất chưa ai đặt chân tới.
Một ngày, trong lúc ngồi trên đồi nhìn những đám mây trôi, Nam bỗng thấy một ánh sáng kỳ lạ lóe lên từ phía xa. Cậu chạy đến gần hơn và phát hiện ra một chiếc hộp nhỏ bằng gỗ, được chạm khắc tinh xảo. Khi mở chiếc hộp, một làn khói xanh biếc bay ra và một giọng nói ấm áp vang lên trong đầu cậu: "Cảm ơn con đã tìm thấy ta. Ta là người bảo vệ giấc mơ. Con là người tiếp theo được chọn."
Nam không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng trước khi cậu kịp hỏi thêm gì, giọng nói lại vang lên: "Con có một nhiệm vụ rất quan trọng. Giấc mơ của con không chỉ là những hình ảnh mơ hồ, mà chúng là những mảnh ghép của một thế giới thần kỳ. Những giấc mơ này giúp thế giới giữ được sự cân bằng. Nếu ai đó làm mất đi giấc mơ của con, thế giới này sẽ chìm vào bóng tối."
Với sự hướng dẫn từ giọng nói trong chiếc hộp, Nam nhận ra rằng, cậu không chỉ có giấc mơ của mình, mà còn có trách nhiệm bảo vệ những giấc mơ của người khác. Những giấc mơ mà con người tưởng như là những hình ảnh thoáng qua trong đêm, thực ra lại là những nguồn năng lượng mạnh mẽ, duy trì sự hòa bình và bình yên trên thế giới.
Vào mỗi đêm, Nam lại trở về ngôi làng, nhìn mọi người say ngủ, và lặng lẽ bảo vệ những giấc mơ của họ. Cậu tạo ra những chiếc đèn nhỏ, ánh sáng từ chúng có thể giữ cho giấc mơ của mỗi người luôn tươi sáng và mạnh mẽ. Một đêm, Nam vô tình gặp phải một bóng tối kỳ lạ, nó muốn nuốt chửng giấc mơ của những người trong làng. Bóng tối đó là hình ảnh của những lo lắng, sợ hãi và thất vọng trong lòng người dân, những cảm xúc tiêu cực đang lặng lẽ tấn công thế giới giấc mơ.
Nam không do dự, cậu lấy chiếc hộp bảo vệ giấc mơ và dùng ánh sáng từ những chiếc đèn của mình để chống lại bóng tối. Cậu đã chiến đấu một cách kiên cường, vượt qua những thử thách và nỗi sợ hãi của chính mình. Và cuối cùng, cậu đã đánh bại bóng tối, mang lại sự sáng tươi cho giấc mơ của mọi người.
Sáng hôm sau, khi mặt trời mọc, người dân trong làng thức dậy, họ cảm thấy nhẹ nhõm và vui vẻ hơn mọi ngày. Họ không biết rằng, chính Nam, cậu bé tưởng chừng như mơ mộng và im lặng, là người đã bảo vệ giấc mơ của họ suốt đêm qua.
Và từ đó, Nam trở thành người bảo vệ giấc mơ cho tất cả mọi người. Cậu không còn chỉ là một cậu bé mơ mộng nữa, mà là một anh hùng thầm lặng, giữ cho thế giới giấc mơ luôn tràn đầy hy vọng, tươi sáng. Câu chuyện của Nam, người bảo vệ giấc mơ, trở thành huyền thoại trong ngôi làng nhỏ, và truyền cảm hứng cho bao thế hệ sau.
Thông điệp: Giấc mơ là phần quan trọng của cuộc sống, và chúng ta có thể tìm thấy sức mạnh trong những ước mơ của mình. Đôi khi, bảo vệ giấc mơ của người khác cũng chính là bảo vệ chính bản thân mình, giúp thế giới trở nên tốt đẹp hơn.
CHIẾC ĐỒNG HỒ CỦA THỜI GIAN
Làng Hạ vốn là một ngôi làng nhỏ bé, yên bình bên dòng sông uốn lượn. Ở đó, có một ông lão tên là Trần Nguyên, người mà dân làng vẫn thường gọi với cái tên kính trọng: "Ông lão thời gian."
Chẳng ai biết ông từ đâu đến, chỉ biết rằng từ ngày ông xuất hiện, mọi người trong làng đều đến tiệm sửa đồng hồ nhỏ của ông để sửa chữa những chiếc đồng hồ cũ kỹ, thậm chí có người còn đến chỉ để trò chuyện. Ông Nguyên không chỉ giỏi sửa đồng hồ, mà còn có những câu chuyện kỳ lạ về thời gian mà ai nghe cũng phải suy ngẫm.
Một ngày nọ, cậu bé Minh – một đứa trẻ tò mò trong làng – chạy vào tiệm ông Nguyên, đôi mắt sáng rực:
— Ông ơi, cháu muốn sửa chiếc đồng hồ này! Nó là của bố cháu, nhưng đã ngừng chạy từ lâu rồi.
Ông Nguyên cầm chiếc đồng hồ cũ kỹ lên, khẽ mỉm cười. Ông nhìn thật lâu vào mặt đồng hồ, rồi nói với Minh:
— Cháu có biết không, có những chiếc đồng hồ không hỏng vì cơ học, mà vì nó đang chờ một điều gì đó?
— Chờ điều gì ạ? – Minh tròn mắt.
— Chờ một khoảnh khắc quan trọng. Chỉ khi khoảnh khắc đó đến, nó mới chịu chạy tiếp.
Minh ngẩn người. Cậu không hiểu hết lời ông Nguyên nói, nhưng trong lòng dấy lên một sự tò mò khó tả.
Tối hôm đó, Minh mang chiếc đồng hồ về nhà, đặt trên bàn cạnh giường rồi chìm vào giấc ngủ. Nhưng lạ thay, nửa đêm, cậu chợt nghe thấy "tích... tắc... tích... tắc...". Minh bật dậy, sững sờ nhìn chiếc đồng hồ: kim giây đang di chuyển chậm rãi, như thể nó vừa tỉnh giấc sau một giấc ngủ dài.
Sáng hôm sau, Minh vội vã chạy đến tiệm của ông Nguyên. Nhưng khi đến nơi, cậu ngỡ ngàng: tiệm đồng hồ đã biến mất. Không còn dấu vết nào của ông lão, không còn những chiếc đồng hồ cũ kỹ, như thể mọi thứ chưa từng tồn tại.
Dân làng đồn rằng, ông Nguyên thực chất là một người giữ thời gian, lang thang qua từng vùng đất để đánh thức những khoảnh khắc quan trọng trong cuộc đời mỗi người. Minh không biết điều đó có thật không, nhưng từ ngày hôm ấy, chiếc đồng hồ của bố cậu vẫn chạy đều đặn – như một lời nhắc nhở rằng, thời gian sẽ luôn vận hành, miễn là chúng ta biết trân trọng từng khoảnh khắc mà nó mang lại.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
238209
-
69072
-
Hỏi từ APP VIETJACK48834
-
44063