Quảng cáo
2 câu trả lời 105
Không có người em nào là không thương anh hay chị cả.Ông bà có cầu :" Anh em như thể chân tay / rách lành đùm bọc dở hay đở đần" . Qủa thật , trong nền văn học hiện đại của Việt Nam không ít lần nhắc đến vấn đề này , từng nhận vật hay cốt truyện sinh ra đều mang mục đích dạy dỗ anh em trong nhà. Kiều Phương - bông hoa nhài của tác giả Tạ Duy Anh - con cưng của văn chương hiện đại trong tác phẩm "Bức tranh của em gái tôi" đã chứng minh điều đó.
Học xong truyện, em vẫn biết rõ ràng truỵện không đơn giản khẳng định, ca ngợi những nét phẩm chất tốt đẹp của nhân vật cô em gái mà chủ yếu muốn hướng người đọc tới sự tự thức tỉnh ở nhân vật người anh qua việc trình bày những diễn biến tâm trạng của nhân vật này trong suốt truyện. Đây mới chính là chủ đề của tác phẩm. Nhân vật chính đóng vai trò chủ yếu trong việc thể hiện tư tưởng chủ đề của văn bản (Ngữ văn 6- Tập I, tr 3). Vì thế, người anh phải là nhân vật trung tâm trong việc thể hiện chủ đề và tư tưởng của tác phẩm. Thế nhưng nhân vật Kiều Phương vẫn làm cho em vô cùng cảm phục và trân trọng biết bao!
Vẻ đẹp của Kiều Phương không phải do lời kể của tác giả, cũng không phải do nhân vật tự bộc bạch mà vẻ đẹp đó được hiện ra dần dần qua con mắt nhìn và lời kể truyện của chính người anh. Một người anh luôn “coi thường” những việc làm của cô em gái, đố kị trước tài năng của em gái mình, vẻ đẹp đó càng ngày càng đẹp, cho đến cuối truyện thì vẻ đẹp ấy đọng lại một cách sâu sắc trong lòng người anh và gợi nhiều suy nghĩ cho người đọc. Vẻ đẹp đó là gì? Phải chăng là sự hồn nhiên, hiếu động, tài năng hội hoạ, tình cảm trong sáng và lòng nhân hậu?
Không hồn nhiên thì sao khi có biệt hiệu là “Mèo”, “nó vui vẻ chấp nhận” và còn dùng cái tên đó để xưng hô với bạn bè. Sự hồn nhiên đó còn được thể hiện lúc ở nhà Mèo hay lục lọi các đồ vật với một sự thích thú. Hồn nhiên hơn là “nó vênh mặt”- “Mèo mà lại! Em không phá là được...”. Khi người anh tỏ vẻ khó chịu: “Này, em không để chúng nó yến được à?”. Khi chế xong bột vẽ, nó vừa làm vừa hát, có vẻ vui lắm. Đúng là một cô bé hồn nhiên quá! Hồn nhiên đến đáng yêu!
Điều đáng yêu hơn là cô còn có một tài năng hội hoạ, theo lời chú Tiến Lê, đấy còn là một thiên tài hội hoạ. Tài năng đó chính là sáu bức tranh do Mèo vẽ dấu người anh, không ngờ là những bức tranh độc đáo “có thể đem đóng khung treo ởbất cứ phòng tranh nào”. Bố của Mèo đã phải thốt lên sung sướng: “Ôi con đã cho bố một bất ngờ quá lớn”. Mẹ em cũng không kìm được xúc động.
Tài năng của Kiều Phương được khẳng định bằng bức tranh được trao giải nhất, qua một tuần tham gia trại thi vẽ quốc tế, khiến cả nhà “vui như tết”. Duy chỉ có người anh của Mèo thì lại rất buồn. Hiểu được điều này, Kiều Phương đã dành cho anh trai những tình cảm rất trong sáng. “Nó lao vào ôm cổ tôi, nhưng tôi viện cớ đang dở việc đẩy nhẹ nó ra. Tuy thế, nó vẫn kịp thì thầm vào tai tôi: Em muốn cả anh cùng đi nhận giải”. Một hành động, một lời nói thôi đã toát lên một tâm hồn ngây thơ trong sáng của một cô bé đáng yêu!
Nhân vật Kiều Phương trong truyện ngắn "Bức tranh em gái tôi" của nhà văn Tạ Duy Anh là một hình ảnh đầy ấn tượng, mang đa dạng sắc thái cảm xúc và tư duy. Dưới đây là một số suy nghĩ của em về nhân vật này:
### 1. **Tính cách và phẩm chất**
Kiều Phương được miêu tả là một cô gái xinh đẹp, nhạy cảm và đam mê nghệ thuật. Cô có niềm yêu thích mãnh liệt với hội họa, đặc biệt là bức tranh mà em gái cô đã vẽ. Tính cách của Kiều Phương thể hiện sự kết hợp giữa sự tinh tế của tâm hồn nghệ sĩ và tình yêu thương sâu sắc dành cho gia đình. Cô không chỉ đơn thuần là một người yêu nghệ thuật mà còn là một người chị tâm lý, có trách nhiệm với em gái.
### 2. **Mối quan hệ với em gái**
Mối quan hệ giữa Kiều Phương và em gái chế tác nhiều cảm xúc sâu lắng. Kiều Phương không chỉ là chị mà còn là người nâng đỡ, bảo vệ những giấc mơ của em gái. Sự quan tâm và tình cảm của cô dành cho em gái thể hiện sự gắn bó và tình thân trong gia đình. Khi em gái vẽ bức tranh, Kiều Phương không chỉ đánh giá tác phẩm mà còn nhìn nhận trong đó cả những nỗ lực và tình cảm mà em gái đã gửi gắm.
### 3. **Nỗi buồn và sự trăn trở**
Bên cạnh vẻ đẹp và sự lạc quan, Kiều Phương còn mang trong mình nỗi buồn và sự trăn trở. Đó là nỗi buồn về những điều chưa hoàn thành trong cuộc sống, về những giấc mơ chưa đạt được. Cảm xúc này càng làm nổi bật chiều sâu tâm hồn của Kiều Phương, cho thấy sự nhạy cảm và trăn trở của một người nghệ sĩ trước cuộc sống.
### 4. **Biểu tượng của hy vọng và nghị lực**
Mặc dù mang trong mình nỗi buồn, nhưng Kiều Phương vẫn hiện lên như một biểu tượng của hy vọng và nghị lực. Cô tìm thấy niềm an lạc trong nghệ thuật và luôn khuyến khích em gái theo đuổi đam mê của mình. Sự động viên của cô không chỉ thể hiện tình yêu thương mà còn phản ánh niềm tin vào khả năng sáng tạo của mỗi cá nhân.
### 5. **Sự phát triển và trưởng thành**
Qua câu chuyện, nhân vật Kiều Phương cũng cho thấy quá trình phát triển và trưởng thành của một người phụ nữ trong xã hội. Cô không chỉ tự xây dựng ước mơ cá nhân mà còn góp phần định hình ước mơ của người khác. Sự trưởng thành của Kiều Phương có thể được nhìn nhận từ cách cô vượt qua nỗi buồn và động viên em gái, thể hiện năng lực lãnh đạo và sự cảm thông.
### Kết luận
Nhân vật Kiều Phương trong "Bức tranh em gái tôi" không chỉ đơn thuần là một người chị mà còn là một hình mẫu phản ánh tâm hồn nhạy cảm và tình yêu thương sâu sắc. Qua từng hành động và suy nghĩ của cô, người đọc không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp của nghệ thuật mà còn thấy được những giá trị nhân văn cao đẹp trong cuộc sống. Kiều Phương là hình ảnh tiêu biểu cho những người phụ nữ Việt Nam hiện đại, mạnh mẽ và đầy nghị lực, luôn tìm kiếm niềm vui và ý nghĩa trong cuộc sống dù trước những thử thách và nỗi buồn.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
53042
-
Hỏi từ APP VIETJACK43144
-
Hỏi từ APP VIETJACK41943
-
Hỏi từ APP VIETJACK37127