Một ngày đường từ miền đất trung du
Tôi chỉ gặp bụi bay và nắng gắt
Sang thu rồi gió vẫn nồng da mặt
Tiếng ve nào còn sót trong lùm cây
Nghe chói lòng nỗi nhớ cuối tình yêu
Chợt thấy lạc giữa bốn bề vắng ngắt
Lên cao... lên cao nắng như dần nhạt
Bỗng vui mừng bắt gặp một nhành hoa
Khắp Hoàng Liên trên một ngàn thước núi
Hoa nếp mỏng manh trước tầm gió thổi
Hoa diếp vàng cô độc giữa thâm u
Và bên đường hoa nghệ dại ngẩn ngơ
Hoa sim tím một nỗi buồn hoang dã
Hoa lay ơn góc vườn xưa còn nhớ
Mà thấy người cành lá khẽ lung lay…
Hoa mọc dưới chân người, hoa mọc đến chân mây
(Có nhiều thứ hoa còn chưa biết rõ…)
Anh đừng hỏi tên hoa làm chi nữa
Những hoa này chỉ hoa dại mà thôi!
Không phải hoa được ở cùng người
Được chăm sóc những mảnh vườn sạch cỏ
Được khoe đến muôn màu sắc lạ
Và được đời chiêm ngưỡng mùi hương
Không phải hoa được cắm trên bàn
Trong ngày hội của những niềm vui mới
Những hoa này lại nở cho triền núi
Lại nở cho vẻ đẹp của rừng chung
Nên ít ai để ý sắc từng bông
Chỉ thấy núi muôn màu rực rỡ
Đôi khi giẫm lên hoa mà chẳng nhớ…
Những hoa này chỉ hoa dại mà thôi
(Hoa dại núi Hoàng Liên, Tập thơ Tự hát, Xuân Quỳnh, 1984)
Câu 1. Chỉ ra dấu hiệu để nhận diện sự xuất hiện của nhân vật trữ tình trong bài thơ.
Câu 2. Xác định hình ảnh trung tâm để triển khai mạch cảm xúc của bài thơ.
Câu 3. Lí giải vì sao các câu thơ sau không mắc lỗi câu mơ hồ:
"Hoa lay ơn góc vườn xưa còn nhớ
Mà thấy người cành lá khẽ lung lay…"
Câu 4. Nêu rõ mạch vận động cảm xúc của nhân vật trữ tình trong bài thơ.
Câu 5. Từ nội dung bài thơ, anh/chị hãy bày tỏ suy nghĩ về giá trị của những cống hiến thầm lặng trong cuộc đời.
II. VIẾT (6,0 điểm)
Câu 1 (2,0 điểm)
Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) phân tích hình ảnh các loài hoa trong bài thơ trong phần Đọc hiểu.
Quảng cáo
4 câu trả lời 9768
I. Trả lời câu hỏi
Câu 1: Chỉ ra dấu hiệu để nhận diện sự xuất hiện của nhân vật trữ tình trong bài thơ.
Dấu hiệu để nhận diện nhân vật trữ tình trong bài thơ là những câu thơ mang đậm cảm xúc chủ quan, những suy tư, nỗi niềm riêng tư của tác giả. Ví dụ, câu thơ "Nghe chói lòng nỗi nhớ cuối tình yêu" cho thấy nhân vật trữ tình đang chìm đắm trong những suy nghĩ, hoài niệm về một mối tình đã qua, nỗi nhớ da diết khiến lòng người cảm thấy "chói lòng". Đồng thời, những câu miêu tả cảm giác cô đơn, lạc lõng như "Chợt thấy lạc giữa bốn bề vắng ngắt" cũng là dấu hiệu rõ rệt của nhân vật trữ tình, người đang đối diện với sự trống vắng của không gian và tâm hồn.
Câu 2: Xác định hình ảnh trung tâm để triển khai mạch cảm xúc của bài thơ.
Hình ảnh trung tâm của bài thơ là "hoa dại". Các loài hoa dại xuất hiện xuyên suốt bài thơ và là biểu tượng cho những cảm xúc, suy tư của nhân vật trữ tình. Những loài hoa này không chỉ gợi lên vẻ đẹp giản dị, hoang dã của thiên nhiên mà còn là hình ảnh đại diện cho những cống hiến thầm lặng, những giá trị không được chú ý đến nhưng lại rất đáng trân trọng, giống như những cảm xúc và suy tư của nhân vật trữ tình.
Câu 3: Lí giải vì sao các câu thơ sau không mắc lỗi câu mơ hồ:
"Hoa lay ơn góc vườn xưa còn nhớ
Mà thấy người cành lá khẽ lung lay…"
Các câu thơ này không mắc lỗi câu mơ hồ vì có sự liên kết giữa hình ảnh "hoa lay ơn" và cảm xúc nhớ về "góc vườn xưa". Nhân vật trữ tình nhớ về một không gian đã qua và liên tưởng đến hoa lay ơn, biểu tượng cho những kỷ niệm xưa. Dù "người" trong câu thơ không được xác định rõ ràng, nhưng qua ngữ cảnh, ta hiểu "người" chính là hình ảnh của tác giả hoặc một nhân vật trữ tình nào đó đang hòa quyện với không gian, cây cỏ, hoa lá. Câu thơ gợi lên cảm giác nhẹ nhàng, thư thái nhưng cũng đầy ẩn ý về sự gắn bó giữa con người và thiên nhiên, giữa kỷ niệm và hiện tại.
Câu 4: Nêu rõ mạch vận động cảm xúc của nhân vật trữ tình trong bài thơ.
Mạch cảm xúc của nhân vật trữ tình trong bài thơ bắt đầu từ sự cô đơn, lạc lõng giữa không gian và thời gian, khi nhân vật cảm nhận rõ sự vắng lặng của mùa thu, những nỗi nhớ về tình yêu đã qua. Nhân vật cảm thấy mình như đang lạc lõng trong một không gian vắng ngắt, không có gì níu kéo. Tuy nhiên, cảm xúc ấy dần thay đổi khi nhân vật bắt gặp những loài hoa dại trên núi Hoàng Liên, làm cho lòng người bừng lên niềm vui và sự hy vọng. Những loài hoa dại, tuy giản dị và cô độc, nhưng lại có sức sống mãnh liệt, là hình ảnh tượng trưng cho những cống hiến thầm lặng, cho vẻ đẹp không cần sự chú ý hay sự tôn vinh của thế giới xung quanh. Cảm xúc của nhân vật trữ tình vì thế được chuyển từ nỗi buồn, cô đơn sang sự trân trọng những giá trị thầm lặng trong cuộc sống.
Câu 5: Từ nội dung bài thơ, anh/chị hãy bày tỏ suy nghĩ về giá trị của những cống hiến thầm lặng trong cuộc đời.
Bài thơ "Hoa dại núi Hoàng Liên" của Xuân Quỳnh đã thể hiện một thông điệp sâu sắc về giá trị của những cống hiến thầm lặng trong cuộc đời. Những loài hoa dại, mặc dù không được chăm sóc hay tôn vinh, nhưng lại nở đẹp rực rỡ trong thiên nhiên, góp phần làm phong phú vẻ đẹp của núi rừng. Điều này giống như những cống hiến không tiếng tăm, những hy sinh âm thầm của nhiều người trong xã hội. Họ không tìm kiếm danh tiếng hay sự chú ý của mọi người, nhưng chính họ là những người mang lại giá trị thực sự cho cuộc sống. Những giá trị ấy, dù có thể không được ghi nhận ngay lập tức, nhưng vẫn tồn tại và lan tỏa một cách bền bỉ. Từ đó, bài thơ khơi gợi trong mỗi chúng ta sự trân trọng đối với những công sức âm thầm, những cống hiến nhỏ bé nhưng quan trọng trong xã hội.
II. Viết đoạn văn phân tích hình ảnh các loài hoa trong bài thơ
Viết đoạn văn phân tích hình ảnh các loài hoa trong bài thơ "Hoa dại núi Hoàng Liên"
Trong bài thơ "Hoa dại núi Hoàng Liên", hình ảnh các loài hoa được Xuân Quỳnh sử dụng để biểu tượng cho những cống hiến thầm lặng và vẻ đẹp giản dị, không cần sự chú ý hay tôn vinh của xã hội. Những loài hoa dại xuất hiện trong bài thơ, như hoa diếp vàng, hoa sim tím, hoa nghệ dại, hoa lay ơn, tất cả đều mang vẻ đẹp hoang dại, tự do và giản đơn. Mặc dù những loài hoa này không có tên tuổi, không được chăm sóc như hoa trong vườn, nhưng chúng lại nở đẹp rực rỡ trên những triền núi, giữa thiên nhiên hoang sơ, vô tư nở hoa mà không cần sự chú ý của con người. Cảm giác "cô độc giữa thâm u" của hoa diếp vàng hay sự "ngẩn ngơ" của hoa sim tím gợi lên sự đơn độc của những cống hiến thầm lặng trong cuộc sống, khi những người làm việc tốt, những công việc vô danh ít khi được xã hội ghi nhận. Tuy nhiên, qua hình ảnh hoa, bài thơ nhấn mạnh rằng dù không được tôn vinh, những hoa dại ấy vẫn đóng góp một phần vào vẻ đẹp chung của thiên nhiên, giống như những cống hiến nhỏ bé nhưng ý nghĩa đối với cuộc đời. Thông qua những loài hoa này, Xuân Quỳnh đã gửi gắm một thông điệp sâu sắc về giá trị của những điều giản dị, thầm lặng, mà vẫn có ý nghĩa quan trọng trong cuộc sống.
### Câu 1:
Dấu hiệu để nhận diện sự xuất hiện của nhân vật trữ tình trong bài thơ là những cảm xúc, suy nghĩ và trạng thái tình cảm mà tác giả thể hiện thông qua ngôn ngữ thơ. Nhân vật trữ tình thường bộc lộ cảm xúc về những kỷ niệm, nỗi nhớ và sự gắn bó với cảnh vật, đặc biệt là hình ảnh hoa được nhắc đến trong thơ. Những từ ngữ mang tính chất biểu cảm, hình ảnh gần gũi và ẩn dụ đều giúp xác định sự xuất hiện của nhân vật trữ tình.
### Câu 2:
Hình ảnh trung tâm để triển khai mạch cảm xúc của bài thơ là hình ảnh hoa dại. Hoa dại không chỉ đại diện cho vẻ đẹp giản dị, tinh khôi mà còn gợi lên những kỷ niệm, niềm nhớ nhung của nhân vật trữ tình về quá khứ, về nét đẹp của những gì bình dị nhưng sâu sắc.
### Câu 3:
Các câu thơ không mắc lỗi câu mơ hồ vì chúng được xây dựng với cấu trúc rõ ràng và có mạch ý thuần nhất. Câu "Hoa lay ơn góc vườn xưa còn nhớ" thể hiện ý thức tự nhiên của một ký ức gắn liền với những hình ảnh cụ thể. Câu tiếp theo "Mà thấy người cành lá khẽ lung lay…" cũng tương tự, không gây nhầm lẫn bởi nó tiếp tục cụ thể hóa cảm xúc với hình ảnh gần gũi, tạo liên kết logic giữa hai câu thơ.
### Câu 4:
Mạch vận động cảm xúc của nhân vật trữ tình trong bài thơ diễn ra từ nỗi nhớ nhung, hoài niệm về những kỷ niệm đẹp trong quá khứ cho đến sự gắn bó sâu sắc với thiên nhiên và con người. Nhân vật trữ tình trải qua những cung bậc cảm xúc từ yêu thương, tiếc nuối đến sự mủi lòng trước vẻ đẹp của hoa dại, cho thấy sự kết nối giữa con người và thiên nhiên trong cuộc sống.
### Câu 5:
Những cống hiến thầm lặng trong cuộc đời thường không được ghi nhận một cách rầm rộ nhưng lại luôn ẩn chứa giá trị sâu sắc. Những hành động nhỏ bé như chăm sóc, nuôi dưỡng và giữ gìn những điều bình dị lại là nền tảng tạo nên hạnh phúc và vẻ đẹp cho cuộc sống. Bài thơ khẳng định rằng chính những khoảnh khắc giản đơn ấy như hoa dại trên núi Hoàng Liên có thể mang lại những cảm xúc phong phú, sâu sắc cho con người. Những cống hiến ấy không chỉ tồn tại trong kỷ niệm mà còn là sợi dây kết nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa con người với thiên nhiên.
### II. VIẾT (6,0 điểm)
**Câu 1 (2,0 điểm)**
Trong bài thơ "Hoa dại núi Hoàng Liên" của Xuân Quỳnh, hình ảnh các loài hoa trở thành biểu tượng cho những kỷ niệm, cảm xúc và tình yêu thiên nhiên. Mỗi loài hoa được nhắc đến không chỉ mang đến vẻ đẹp của cảnh sắc núi rừng mà còn gợi nhớ về những cuộc sống, những con người đã gắn bó với nơi đó. Hoa lay ơn, hoa dại không chỉ là những loài thực vật bình dị mà còn là biểu hiện của sức sống mãnh liệt, kiên cường trong hoàn cảnh khắc nghiệt của thiên nhiên. Hình ảnh hoa ở góc vườn xưa trở thành một dấu ấn không thể quên, nhắc nhớ nhân vật trữ tình về những ngày tháng đã qua. Hoa còn tượng trưng cho tình cảm, vì chúng luôn nép mình, tựa như những tình cảm nhỏ bé, âm thầm, nhưng rất đáng quý trong cuộc sống. Qua đó, tác giả đã khéo léo thể hiện tâm hồn nhạy cảm và tình yêu thiên nhiên sâu sắc của mình. Hình ảnh hoa trong bài thơ không chỉ làm đẹp cho tâm tư mà còn khắc sâu vào lòng người đọc hình ảnh của cuộc sống giản dị nhưng đầy ý nghĩa.
Câu 1: Chỉ ra dấu hiệu để nhận diện sự xuất hiện của nhân vật trữ tình trong bài thơ.
Nhân vật trữ tình trong bài thơ được nhận diện qua những câu thơ diễn tả cảm xúc, suy nghĩ của một người đang dừng lại giữa không gian thiên nhiên hoang sơ, tìm kiếm ý nghĩa và đối diện với những nỗi niềm riêng. Câu thơ "Tôi chỉ gặp bụi bay và nắng gắt" là dấu hiệu rõ ràng để nhận diện nhân vật trữ tình, khi tác giả dùng đại từ "Tôi" để thể hiện sự xuất hiện của chính mình trong bài thơ.
Câu 2: Xác định hình ảnh trung tâm để triển khai mạch cảm xúc của bài thơ.
Hình ảnh trung tâm để triển khai mạch cảm xúc của bài thơ là hình ảnh hoa dại. Hoa dại không chỉ là một hình ảnh tự nhiên, mà còn là biểu tượng của những cống hiến thầm lặng, của vẻ đẹp giản dị, cô đơn và khiêm nhường, không được chăm sóc hay ca tụng nhưng vẫn nở rộ cho cuộc sống, cho thiên nhiên. Mạch cảm xúc của bài thơ xoay quanh sự tìm kiếm, nhận ra và nâng niu vẻ đẹp của những loài hoa dại trong không gian núi rừng Hoàng Liên.
Câu 3: Lí giải vì sao các câu thơ sau không mắc lỗi câu mơ hồ:
"Hoa lay ơn góc vườn xưa còn nhớ
Mà thấy người cành lá khẽ lung lay…"
Câu thơ này không mắc lỗi mơ hồ vì mặc dù có sự kết nối không hoàn chỉnh giữa hai vế câu, nhưng nó lại mang một sắc thái ẩn dụ, thể hiện mối liên hệ giữa hình ảnh hoa và cảm xúc của nhân vật trữ tình. Câu thơ "Hoa lay ơn góc vườn xưa còn nhớ" mang lại cảm giác nhớ nhung về một ký ức xưa cũ, trong khi câu "Mà thấy người cành lá khẽ lung lay…" tiếp nối mạch cảm xúc, là sự chuyển tiếp nhẹ nhàng, giúp người đọc cảm nhận được sự liên kết giữa thiên nhiên và con người trong một không gian gợi nhớ. Cách viết này tạo ra một không khí mơ màng, gợi ra những cảm xúc sâu sắc.
Câu 4: Nêu rõ mạch vận động cảm xúc của nhân vật trữ tình trong bài thơ.
Mạch vận động cảm xúc của nhân vật trữ tình trong bài thơ bắt đầu từ cảm giác cô đơn, vắng lặng khi người trữ tình một mình đối diện với thiên nhiên, chỉ gặp bụi bay và nắng gắt. Sau đó, cảm xúc của nhân vật chuyển sang sự giao hòa, sự tìm thấy một điều gì đó tươi mới, là những nhành hoa dại nở trên núi Hoàng Liên. Từ những hoa diếp vàng cô độc đến hoa sim tím buồn bã, rồi hoa lay ơn nhớ về một góc vườn xưa, nhân vật trữ tình dần nhận thức được giá trị của những loài hoa dại, hiểu rằng chúng đẹp theo cách riêng của mình dù không được chăm sóc hay chú ý. Cuối cùng, cảm xúc của nhân vật là sự cảm thông, trân trọng vẻ đẹp thầm lặng của hoa dại, và qua đó là sự ngợi ca những cống hiến âm thầm trong cuộc sống.
Câu 5: Từ nội dung bài thơ, anh/chị hãy bày tỏ suy nghĩ về giá trị của những cống hiến thầm lặng trong cuộc đời.
Từ nội dung bài thơ "Hoa dại núi Hoàng Liên", ta có thể thấy được giá trị lớn lao của những cống hiến thầm lặng trong cuộc sống. Hoa dại dù không được chăm sóc, không khoe sắc lộng lẫy nhưng vẫn nở, vẫn đẹp theo cách riêng của nó, góp phần làm phong phú thêm vẻ đẹp thiên nhiên. Tương tự, trong cuộc sống, có rất nhiều người cống hiến thầm lặng, không tìm kiếm danh tiếng hay sự ca tụng, nhưng những đóng góp của họ lại vô cùng quý giá và ý nghĩa. Chính những hành động âm thầm, không phô trương này mới tạo nên sự thay đổi bền vững trong xã hội và là nguồn động viên lớn lao cho mọi người xung quanh.
II. Viết (6,0 điểm)
Câu 1: Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) phân tích hình ảnh các loài hoa trong bài thơ.
Trong bài thơ "Hoa dại núi Hoàng Liên", hình ảnh các loài hoa được nhà thơ Xuân Quỳnh sử dụng để thể hiện vẻ đẹp giản dị, cô độc nhưng đầy sức sống của thiên nhiên. Hoa dại không phải là loài hoa được chăm sóc tỉ mỉ hay nổi bật giữa đám đông, mà nó mọc tự nhiên, sống âm thầm trong núi rừng, không cần sự chú ý của con người. Hình ảnh "hoa diếp vàng cô độc giữa thâm u" và "hoa sim tím một nỗi buồn hoang dã" thể hiện sự cô đơn, lặng lẽ nhưng lại rất đẹp theo cách riêng của nó. Những loài hoa này không khoe sắc, không được chăm chút như hoa trong vườn, nhưng lại mang một vẻ đẹp sâu sắc, bình dị và mộc mạc. Hoa lay ơn, hoa nghệ dại, hoa sim tím không chỉ là những loài hoa mọc trên triền núi, mà còn là hình ảnh ẩn dụ cho những cống hiến thầm lặng trong cuộc sống. Chúng nở cho vẻ đẹp của rừng, cho thiên nhiên chung mà không mong đợi sự chú ý hay tán thưởng. Từ đó, các loài hoa này trở thành biểu tượng của những giá trị đẹp đẽ, dù không nổi bật nhưng vẫn tồn tại và tỏa sáng theo cách riêng của mình.
Cảm ơn các bạn đã giúp mình ạ, thực sự là công đức vô lượng
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
34297
-
30715
-
Hỏi từ APP VIETJACK28547
