PHẦN I. ĐỌC - HIỂU (4,0 điểm) Đọc đoạn thơ sau và thực hiện yêu cầu:
YÊU TIẾNG VIỆT
(Huy Cận)
Thưở nhỏ giờ anh học Quốc văn
Là thương vô hạn, tủi vô ngần
Tiếng là tiếng mẹ con ngồi học
Mà ở chương trình học ngoại văn ...
Buổi ấy anh yêu tiếng nước nhà
Là yêu hơi thở của ông cha
Yêu hồn nước đọng trong vần điệu
Yêu thiết tha mà lại xót xa
Tiếng Việt nuôi con như sữa mẹ
Nuôi con từng thớ thịt tâm hồn
Cuộc đời chỉ trở thành xương máu
Khi nói qua lời mẹ của con
Thế đó em ơi lớp tuổi xanh
Yêu văn dân tộc xốt tâm tình
Yêu cha ông bốn nghìn năm lẻ
Giữ nước mình lo giữ tiếng mình ...
(Tuyển tập Huy Cận tập 1, NXB Văn học, 1996)
* Chú thích:
- Nhà thơ Huy Cận tên thật là Cù Huy Cận (1919 - 2005) là một trong những nhà thơ tiêu biểu, thành công cả trong phong trào Thơ Mới và thơ ca Cách mạng, với một gia tài thi ca đồ sộ trong sự nghiệp sáng tác của mình như tập thơ "Lửa thiêng" (1940), "Trời mỗi ngày lại sáng" (1958), "Đất nở hoa" (1960), "Hạt lại gieo" (1984), "Ta về với biển" (1997), "Cha ông nghìn thuở" (2002) ... Nhà thơ lão thành cách mạng Cù Huy Cận đã được Đảng, Nhà nước trao tặng Huân chương Sao vàng, Huân chương Hồ Chí Minh, Giải thường Hồ Chi Minh về Văn học nghệ thuật ...
(1) Quốc văn: tiếng nước nhà
(2) Ngoại văn: Sách báo tiếng nước ngoài
Câu 1: Trong khổ thơ:
Thưở nhỏ giờ anh học Quốc văn
Là thương vô hạn, tủi vô ngần
Tiếng là tiếng mẹ con ngồi học
Mà ở chương trình học ngoại văn ...
Câu thơ nào thể hiện tâm trạng của tác giả? Vì sao tác giả có tâm trạng đó?
Câu 2: Chỉ ra và phân tích tác dụng của biện pháp tu từ so sánh được sử dụng trong hai đòng thơ sau:
Nói bằng Tiếng Việt đời thêm đẹp
Như máu hồng tươi trở lại tim.
Câu 3: Qua bài thơ, tác giả gửi gắm tới người đọc những thông điệp gì?
II. Viết
Từ nội dung phần đọc hiểu cùng sự hiểu biết của bản thân, hãy viết bài văn nghị luận xã hội trình bày ý kiến của em về việc giữ gìn vẻ đẹp của Tiếng Việt
Quảng cáo
2 câu trả lời 4491
Câu 1:
Trong khổ thơ:
Thưở nhỏ giờ anh học Quốc văn
Là thương vô hạn, tuổi vô ngần
Tiếng là tiếng mẹ con ngồi học
Mà ở chương trình học ngoại văn ...
Câu thơ thể hiện tâm trạng của tác giả là: "Là thương vô hạn, tuổi vô ngần". Tác giả thể hiện tâm trạng xúc động, đầy niềm yêu thương và tự hào khi nhắc đến tiếng Việt, khi được học và tiếp xúc với Quốc văn. Lý do tác giả có tâm trạng này là vì Tiếng Việt không chỉ là phương tiện giao tiếp mà còn mang trong mình những giá trị văn hóa, tinh thần sâu sắc của dân tộc. Đồng thời, việc học tiếng mẹ đẻ từ thuở nhỏ gắn liền với tình cảm gia đình, đất nước, thể hiện sự trân trọng, thiêng liêng đối với ngôn ngữ dân tộc.
Câu 2:
Hai dòng thơ sử dụng biện pháp tu từ so sánh là:
Nói bằng Tiếng Việt đời thêm đẹp
Như máu hồng tươi trở lại tim.
Biện pháp tu từ so sánh được thể hiện qua việc so sánh "Tiếng Việt" với "máu hồng". Tác giả so sánh tiếng Việt với máu để làm nổi bật sự sống, sự quan trọng và thiêng liêng của ngôn ngữ này đối với mỗi con người và dân tộc. "Máu hồng tươi trở lại tim" gợi lên hình ảnh sự sống mãnh liệt, sự gắn kết và nuôi dưỡng tinh thần, thể hiện sự cần thiết của tiếng Việt trong việc duy trì sự sống của dân tộc, của bản sắc văn hóa.
Câu 3:
Qua bài thơ, tác giả Huy Cận gửi gắm tới người đọc thông điệp về tầm quan trọng của tiếng Việt đối với mỗi cá nhân và dân tộc. Tiếng Việt không chỉ là phương tiện giao tiếp, mà còn là "hơi thở" của ông cha, là "hồn nước" đọng lại trong mỗi vần điệu. Bài thơ nhấn mạnh việc bảo vệ và giữ gìn tiếng Việt như một cách gìn giữ bản sắc dân tộc, bảo tồn giá trị văn hóa và lịch sử của đất nước. Tác giả khuyến khích mỗi người yêu quý và trân trọng tiếng Việt, vì đó là cầu nối giữa quá khứ và tương lai, là linh hồn của mỗi người dân đất Việt.
II. Viết:
Bài văn nghị luận xã hội về việc giữ gìn vẻ đẹp của Tiếng Việt
Tiếng Việt là ngôn ngữ mẹ đẻ của dân tộc Việt Nam, là phương tiện giao tiếp và là biểu tượng văn hóa của quốc gia. Trong bối cảnh hội nhập quốc tế và sự phát triển mạnh mẽ của công nghệ thông tin, việc giữ gìn và phát huy vẻ đẹp của tiếng Việt càng trở nên quan trọng hơn bao giờ hết.
Tiếng Việt không chỉ là một công cụ để giao tiếp hàng ngày mà còn chứa đựng những giá trị văn hóa, lịch sử của dân tộc. Qua mỗi từ ngữ, mỗi câu thơ, câu văn, chúng ta có thể cảm nhận được tâm hồn, tình cảm và trí tuệ của người Việt. Tiếng Việt cũng là cầu nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa thế hệ ông cha và thế hệ trẻ. Như bài thơ "Yêu Tiếng Việt" của Huy Cận đã nhấn mạnh, tiếng Việt là "hơi thở" của ông cha, là "hồn nước" đọng lại trong mỗi vần điệu. Chính vì vậy, việc bảo vệ tiếng Việt là một cách bảo vệ bản sắc văn hóa dân tộc.
Tuy nhiên, trong thời đại ngày nay, sự giao thoa giữa các nền văn hóa khiến cho tiếng Việt đối mặt với nhiều thách thức. Sự ảnh hưởng của tiếng Anh và các ngôn ngữ khác, đặc biệt trong giới trẻ, khiến cho không ít người quên đi giá trị và vẻ đẹp của tiếng Việt. Những từ ngữ tiếng Anh, thậm chí những từ ngữ không phù hợp, đang dần len lỏi vào cuộc sống hằng ngày, làm phai mờ vẻ đẹp nguyên sơ của ngôn ngữ mẹ đẻ.
Vì vậy, việc giữ gìn và phát huy vẻ đẹp của tiếng Việt là nhiệm vụ của mỗi người. Trước hết, chúng ta cần nhận thức rõ ràng rằng tiếng Việt là tài sản quý giá, cần được trân trọng và gìn giữ. Các cơ quan chức năng và cộng đồng xã hội cần chung tay trong việc bảo vệ và phát triển tiếng Việt qua các chương trình giáo dục, quảng bá văn hóa, và đặc biệt là việc sử dụng tiếng Việt trong giao tiếp hằng ngày. Mỗi người dân cần có ý thức sử dụng tiếng Việt đúng cách, không dùng các từ ngữ vay mượn một cách tùy tiện, và khuyến khích thế hệ trẻ yêu mến, học hỏi, và gìn giữ tiếng Việt.
Bên cạnh đó, chúng ta cần không ngừng sáng tạo và phát triển tiếng Việt để nó ngày càng phù hợp với thời đại mới mà vẫn giữ được bản sắc riêng. Việc viết văn, thơ, nghiên cứu và phát triển các thể loại nghệ thuật bằng tiếng Việt sẽ góp phần bảo tồn và làm giàu ngôn ngữ này.
Tóm lại, việc giữ gìn vẻ đẹp của tiếng Việt không chỉ là trách nhiệm của mỗi cá nhân mà còn là của toàn xã hội. Mỗi chúng ta cần ý thức được tầm quan trọng của tiếng Việt và đóng góp vào việc bảo vệ và phát huy ngôn ngữ này, vì đó là một phần không thể thiếu trong việc gìn giữ và phát triển bản sắc văn hóa dân tộc.
Câu 1:
Trong khổ thơ:
Thưở nhỏ giờ anh học Quốc văn
Là thương vô hạn, tuổi vô ngần
Tiếng là tiếng mẹ con ngồi học
Mà ở chương trình học ngoại văn ...
Câu thơ thể hiện tâm trạng của tác giả là: "Là thương vô hạn, tuổi vô ngần". Tác giả thể hiện tâm trạng xúc động, đầy niềm yêu thương và tự hào khi nhắc đến tiếng Việt, khi được học và tiếp xúc với Quốc văn. Lý do tác giả có tâm trạng này là vì Tiếng Việt không chỉ là phương tiện giao tiếp mà còn mang trong mình những giá trị văn hóa, tinh thần sâu sắc của dân tộc. Đồng thời, việc học tiếng mẹ đẻ từ thuở nhỏ gắn liền với tình cảm gia đình, đất nước, thể hiện sự trân trọng, thiêng liêng đối với ngôn ngữ dân tộc.
Câu 2:
Hai dòng thơ sử dụng biện pháp tu từ so sánh là:
Nói bằng Tiếng Việt đời thêm đẹp
Như máu hồng tươi trở lại tim.
Biện pháp tu từ so sánh được thể hiện qua việc so sánh "Tiếng Việt" với "máu hồng". Tác giả so sánh tiếng Việt với máu để làm nổi bật sự sống, sự quan trọng và thiêng liêng của ngôn ngữ này đối với mỗi con người và dân tộc. "Máu hồng tươi trở lại tim" gợi lên hình ảnh sự sống mãnh liệt, sự gắn kết và nuôi dưỡng tinh thần, thể hiện sự cần thiết của tiếng Việt trong việc duy trì sự sống của dân tộc, của bản sắc văn hóa.
Câu 3:
Qua bài thơ, tác giả Huy Cận gửi gắm tới người đọc thông điệp về tầm quan trọng của tiếng Việt đối với mỗi cá nhân và dân tộc. Tiếng Việt không chỉ là phương tiện giao tiếp, mà còn là "hơi thở" của ông cha, là "hồn nước" đọng lại trong mỗi vần điệu. Bài thơ nhấn mạnh việc bảo vệ và giữ gìn tiếng Việt như một cách gìn giữ bản sắc dân tộc, bảo tồn giá trị văn hóa và lịch sử của đất nước. Tác giả khuyến khích mỗi người yêu quý và trân trọng tiếng Việt, vì đó là cầu nối giữa quá khứ và tương lai, là linh hồn của mỗi người dân đất Việt.
II. Viết:
Bài văn nghị luận xã hội về việc giữ gìn vẻ đẹp của Tiếng Việt
Tiếng Việt là ngôn ngữ mẹ đẻ của dân tộc Việt Nam, là phương tiện giao tiếp và là biểu tượng văn hóa của quốc gia. Trong bối cảnh hội nhập quốc tế và sự phát triển mạnh mẽ của công nghệ thông tin, việc giữ gìn và phát huy vẻ đẹp của tiếng Việt càng trở nên quan trọng hơn bao giờ hết.
Tiếng Việt không chỉ là một công cụ để giao tiếp hàng ngày mà còn chứa đựng những giá trị văn hóa, lịch sử của dân tộc. Qua mỗi từ ngữ, mỗi câu thơ, câu văn, chúng ta có thể cảm nhận được tâm hồn, tình cảm và trí tuệ của người Việt. Tiếng Việt cũng là cầu nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa thế hệ ông cha và thế hệ trẻ. Như bài thơ "Yêu Tiếng Việt" của Huy Cận đã nhấn mạnh, tiếng Việt là "hơi thở" của ông cha, là "hồn nước" đọng lại trong mỗi vần điệu. Chính vì vậy, việc bảo vệ tiếng Việt là một cách bảo vệ bản sắc văn hóa dân tộc.
Tuy nhiên, trong thời đại ngày nay, sự giao thoa giữa các nền văn hóa khiến cho tiếng Việt đối mặt với nhiều thách thức. Sự ảnh hưởng của tiếng Anh và các ngôn ngữ khác, đặc biệt trong giới trẻ, khiến cho không ít người quên đi giá trị và vẻ đẹp của tiếng Việt. Những từ ngữ tiếng Anh, thậm chí những từ ngữ không phù hợp, đang dần len lỏi vào cuộc sống hằng ngày, làm phai mờ vẻ đẹp nguyên sơ của ngôn ngữ mẹ đẻ.
Vì vậy, việc giữ gìn và phát huy vẻ đẹp của tiếng Việt là nhiệm vụ của mỗi người. Trước hết, chúng ta cần nhận thức rõ ràng rằng tiếng Việt là tài sản quý giá, cần được trân trọng và gìn giữ. Các cơ quan chức năng và cộng đồng xã hội cần chung tay trong việc bảo vệ và phát triển tiếng Việt qua các chương trình giáo dục, quảng bá văn hóa, và đặc biệt là việc sử dụng tiếng Việt trong giao tiếp hằng ngày. Mỗi người dân cần có ý thức sử dụng tiếng Việt đúng cách, không dùng các từ ngữ vay mượn một cách tùy tiện, và khuyến khích thế hệ trẻ yêu mến, học hỏi, và gìn giữ tiếng Việt.
Bên cạnh đó, chúng ta cần không ngừng sáng tạo và phát triển tiếng Việt để nó ngày càng phù hợp với thời đại mới mà vẫn giữ được bản sắc riêng. Việc viết văn, thơ, nghiên cứu và phát triển các thể loại nghệ thuật bằng tiếng Việt sẽ góp phần bảo tồn và làm giàu ngôn ngữ này.
Tóm lại, việc giữ gìn vẻ đẹp của tiếng Việt không chỉ là trách nhiệm của mỗi cá nhân mà còn là của toàn xã hội. Mỗi chúng ta cần ý thức được tầm quan trọng của tiếng Việt và đóng góp vào việc bảo vệ và phát huy ngôn ngữ này, vì đó là một phần không thể thiếu trong việc gìn giữ và phát triển bản sắc văn hóa dân tộc.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
246830
-
76314
-
Hỏi từ APP VIETJACK51795
-
46076
-
43228
