Viết bài văn phân tích khổ thơ 1 và 2 bài thơ Trưa vắng của tác giả Hồ Dzếnh. viết thành 2 đoạn ạ mỗi khổ 1 đoạn ko cần có mở bài kết bài
Hồn tôi đấy: căn trường nho nhỏ
Nước vôi xanh, bờ cỏ tươi non
Lâu rồi còn thoảng mùi thơm
Chân đi nghe động tới hồn ngây thơ
Sâu rộng quá những giờ vui trước
Nhịp cười say trên nước chưa trôi
Trưa hè thưng thấy hai tôi
Ném đầu chim chích, bắt đuôi chuồn chuồn
Quảng cáo
1 câu trả lời 1112
Khổ thơ đầu tiên của bài "Trưa vắng" của Hồ Dzếnh mở ra một không gian yên bình, tĩnh lặng, gợi lên những ký ức trong trẻo và ngây thơ. Câu thơ "Hồn tôi đấy: căn trường nho nhỏ" như lời tâm sự nhẹ nhàng, thể hiện sự gắn bó sâu sắc của tác giả với không gian ký ức thân thương. Những hình ảnh trong khổ thơ hiện lên giản dị và gần gũi, như "nước vôi xanh, bờ cỏ tươi non" – những chi tiết đơn sơ nhưng đầy sức gợi, biểu tượng cho sự tươi mới và thanh khiết của thiên nhiên. Đặc biệt, hình ảnh "lâu rồi còn thoảng mùi thơm" không chỉ là mùi hương của cảnh vật mà còn là mùi của kỷ niệm, khơi dậy trong lòng người cảm giác bâng khuâng về những tháng ngày bình yên đã qua. Câu thơ "Chân đi nghe động tới hồn ngây thơ" càng làm nổi bật nét trong trẻo, hồn nhiên, khi mỗi bước đi như khơi lên những rung động sâu sắc trong tâm hồn. Với những hình ảnh bình dị này, Hồ Dzếnh đã vẽ nên bức tranh thiên nhiên thanh bình, đồng thời gợi nhớ về tuổi thơ tươi đẹp, trong sáng.
Khổ thơ thứ hai tiếp tục chuyến hành trình trở về miền ký ức, tràn ngập cảm giác tiếc nuối về những khoảnh khắc êm đềm, tươi vui của tuổi thơ. Hình ảnh "Sâu rộng quá những giờ vui trước" chất chứa nỗi niềm tiếc nuối khi nhìn lại những khoảnh khắc giản đơn mà ý nghĩa trong ký ức. Tác giả như cảm nhận rõ ràng thời gian trôi qua quá nhanh, để lại một khoảng trống trong lòng và những nỗi buồn man mác khi mọi thứ đã thuộc về quá khứ. "Nhịp cười say trên nước chưa trôi" vừa gợi lên sự vui vẻ, hồn nhiên, vừa phản ánh sự luyến tiếc khi những tiếng cười ấy vẫn như còn vương lại trong ký ức, chưa tan biến theo dòng chảy thời gian. Những hình ảnh "ném đầu chim chích, bắt đuôi chuồn chuồn" nhắc nhở về những trò chơi tinh nghịch của tuổi thơ, bình dị nhưng vô cùng quý giá. Qua khổ thơ, tác giả nhấn mạnh giá trị của những ký ức tuổi thơ đơn sơ, như một lời nhắc nhở về sự mong manh của thời gian và những khoảnh khắc hạnh phúc không thể quay lại. Những hình ảnh mộc mạc, gần gũi đã kết nối quá khứ và hiện tại, khơi gợi trong lòng người đọc nỗi nhớ sâu sắc về tuổi thơ vô tư, đầy ắp niềm vui mà nay chỉ còn là hoài niệm.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
246830
-
76314
-
Hỏi từ APP VIETJACK51795
-
46076
-
43228
