Quảng cáo
1 câu trả lời 116
Một buổi sáng mùa thu, tôi đang dạo bước trên con đường quen thuộc gần ngôi nhà của mình. Lá cây rơi lác đác, từng chiếc lá vàng khẽ bay lả tả trong gió, tạo nên những tiếng xào xạc rất vui tai. Đó là những ngày đẹp nhất trong năm, khi mùa thu đến, không khí mát mẻ và trong lành. Nhưng hôm nay, có một điều gì đó lạ lùng khiến tôi cảm thấy một nỗi buồn man mác, chẳng rõ vì sao.
Cảm giác ấy đã theo tôi từ lâu. Từ khi tôi biết đến người bạn kỳ lạ của mình. Câu chuyện của chúng tôi bắt đầu vào một ngày cuối hè, khi những tia nắng cuối cùng của mùa hè còn sót lại. Tôi gặp nó ở một nơi chẳng ai ngờ đến – một gốc cây lớn trong công viên gần nhà. Thoạt nhìn, chẳng ai nghĩ rằng có thể nói chuyện với một chiếc lá, nhưng tôi lại có thể.
Tôi nhớ như in hôm ấy, khi tôi ngồi dưới gốc cây, thẫn thờ nhìn những chiếc lá xanh đang đung đưa trong gió. Đột nhiên, một chiếc lá vàng rơi xuống, nhẹ nhàng và lặng lẽ, như một cánh chim nhỏ đang tìm về tổ ấm của mình. Chiếc lá ấy rơi xuống ngay trước mặt tôi. Tôi cúi xuống, định nhặt lên để làm kỷ niệm, nhưng bỗng một giọng nói nhỏ nhẹ vang lên từ chiếc lá:
“Chào bạn, tôi là một chiếc lá, và tôi có câu chuyện muốn kể.”
Tôi ngẩn người, không tin vào tai mình. Một chiếc lá biết nói? Tôi nghĩ mình đã nghe nhầm. Nhưng khi tôi nhìn vào chiếc lá vàng ấy, tôi cảm thấy một điều gì đó rất lạ, một sự ấm áp và quen thuộc. Nó tiếp tục nói, giọng nói như thể đang từ trong gió vọng về.
“Bạn có cảm thấy buồn khi nhìn thấy tôi rơi xuống không? Mỗi chiếc lá đều có một câu chuyện riêng của mình, và tôi cũng không phải là ngoại lệ. Tôi đã từng là một chiếc lá xanh tươi, nở rộ dưới ánh nắng, vui mừng khi có được những giọt mưa, và thở nhẹ khi làn gió lướt qua. Nhưng rồi, một ngày, tôi nhận ra mình đã đến lúc phải rời xa cành cây.”
Chiếc lá kể rằng, từ khi sinh ra, nó đã có một cuộc sống tươi đẹp dưới ánh mặt trời, luôn được chăm sóc bởi những giọt sương sớm và được vuốt ve bởi những làn gió nhẹ. Nó từng mơ mộng sẽ mãi được sống như thế, ở trên cành cây, dưới bầu trời xanh. Nhưng khi mùa thu đến, chiếc lá đã bắt đầu cảm nhận được một sự thay đổi. Cành cây không còn giữ chặt nó nữa, mà nhẹ nhàng để cho nó rơi xuống, đến một nơi mới, một hành trình mới.
“Chúng ta không thể mãi mãi ở lại nơi chúng ta bắt đầu. Mỗi chiếc lá đều có một cuộc đời riêng, và cuộc đời của tôi đang ở giai đoạn kết thúc. Nhưng bạn có biết không, tôi không cảm thấy buồn khi rời xa cành cây. Tôi sẽ bay trong gió, sẽ đi qua những con đường mà tôi chưa từng đi, và sẽ làm quen với những cảnh vật mà tôi chưa bao giờ thấy. Tôi tự hào về những gì mình đã làm được trong suốt mùa hè. Và dù có rơi xuống đất, tôi vẫn sẽ tiếp tục hành trình của mình.”
Tôi lặng im, ngồi nghe chiếc lá kể chuyện mà lòng chợt thấy ấm áp. Mặc dù chiếc lá đã đến cuối con đường của mình, nhưng nó lại không buồn. Ngược lại, nó có một niềm vui kỳ lạ khi nghĩ về hành trình tiếp theo, về những nơi mà nó sẽ đến, về những thay đổi trong cuộc sống mà nó sẽ trải qua. Nó chẳng phải lo lắng về việc mình sẽ rơi xuống đất như thế nào hay sẽ không còn xanh tươi nữa, mà nó chỉ nghĩ đến một điều duy nhất: đó là hành trình mới.
Cuộc gặp gỡ với chiếc lá đã thay đổi tôi. Tôi nhận ra rằng, không phải mọi sự kết thúc đều là một điều đáng buồn. Đôi khi, chính những kết thúc lại mang đến cho chúng ta cơ hội để bắt đầu một hành trình mới. Khi chiếc lá rơi xuống, nó không phải là kết thúc của một cuộc đời, mà chỉ là sự chuyển mình để tiếp tục cuộc sống ở một hình thái khác. Mỗi giai đoạn trong cuộc đời đều có giá trị riêng, và dù có thế nào, cuộc sống vẫn luôn tiếp tục, với những cơ hội và thử thách mới.
Với tôi, chiếc lá đã trở thành người bạn đặc biệt, người bạn trong gió, luôn dạy tôi về cách đối mặt với thay đổi, về cách nhìn nhận cuộc sống một cách tích cực và đầy hy vọng. Kể từ đó, mỗi khi thấy lá rơi, tôi không còn cảm thấy buồn nữa, mà cảm thấy biết ơn vì chúng đã đến và đi, đã để lại cho tôi những bài học quý giá.
Một ngày nọ, khi mùa thu gần qua đi, tôi không còn thấy chiếc lá vàng ấy dưới gốc cây nữa. Cảm giác mất mát dâng lên trong tôi, nhưng tôi lại không cảm thấy buồn như lần đầu tiên. Tôi hiểu rằng chiếc lá ấy đã bay đi, tiếp tục hành trình của mình, như một phần không thể thiếu của tự nhiên. Nó không còn ở bên tôi nữa, nhưng câu chuyện của nó vẫn sống mãi trong lòng tôi, như một lời nhắc nhở rằng cuộc sống luôn có những thay đổi, và mỗi thay đổi đều mang đến một cơ hội mới.
Chắc chắn, tôi sẽ không quên người bạn trong gió ấy, chiếc lá nhỏ bé nhưng đầy sức sống, luôn dạy tôi về sự kiên cường và niềm tin vào những điều tốt đẹp phía trước.
Câu chuyện về chiếc lá dạy tôi rằng, trong cuộc sống, dù có những khó khăn hay thay đổi nào đi nữa, ta cũng không nên ngừng hy vọng và luôn đón nhận mỗi giai đoạn với một trái tim rộng mở.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
240568
-
72197
-
Hỏi từ APP VIETJACK50057
-
44695