Quảng cáo
2 câu trả lời 244
Chuyện Kể: "Chuyến Đi Cứu Lúa"
Ở một làng quê nhỏ nằm bên bờ sông, có một gia đình làm nông nghèo khó. Gia đình ấy có một cậu bé tên Minh, năm nay cậu đã mười ba tuổi. Tuy còn nhỏ, nhưng Minh đã rất hiểu chuyện và yêu thương công việc đồng áng của gia đình. Cậu hay giúp bố mẹ chăm sóc ruộng vườn, tưới tắm những luống rau, và đặc biệt là chăm sóc những đám lúa xanh mơn mởn mà gia đình cậu đã gieo trồng từ đầu mùa.
Một mùa hè, khi những hạt lúa đã gần chín, làng Minh gặp phải một cơn bão lớn. Gió mạnh rít lên, mưa như trút nước, làm cho cánh đồng lúa của gia đình Minh bị ngập nước, cây lúa bị đổ gãy. Nhìn cảnh tượng đó, Minh cảm thấy đau xót, và một quyết tâm trong lòng cậu hình thành: "Dù thế nào, mình cũng phải cứu lấy những cây lúa này. Không thể để cả mùa vụ vất vả của bố mẹ bị lãng phí."
Minh nhanh chóng chạy về nhà, tìm bố và nói:
"Bố ơi, con có cách rồi. Con sẽ cứu đám lúa cho bố mẹ, chỉ cần chúng ta cố gắng một chút nữa thôi!"
Bố Minh nhìn con trai, khẽ lắc đầu:
"Con còn nhỏ, làm sao có thể cứu được ruộng lúa khi bão đang như vậy? Cả làng này đâu ai có thể làm gì được."
Minh nhìn bố, đôi mắt sáng ngời, như thể cậu có một niềm tin mãnh liệt vào chính bản thân mình. Cậu kiên quyết:
"Con không sợ! Con có thể làm được. Con sẽ đi và tìm cách giúp đỡ."
Không để bố phản đối thêm, Minh vội vã chạy ra ngoài, mang theo một chiếc bao tải rỗng và một đôi ủng cao su. Cậu vượt qua những con đường bùn lầy, leo qua những đống cây đổ, đến với ruộng lúa của gia đình. Minh nhìn thấy cánh đồng lúa bị ngập nước, những cây lúa yếu ớt gục xuống, nhưng không nản chí, cậu bắt đầu công việc.
Cậu bé đi một vòng quanh cánh đồng, lấy những cây lúa bị gãy nhặt lên và đặt lại vào những nơi không bị ngập. Cậu dùng sức kéo từng bó lúa lên khỏi vùng đất mềm, tránh để chúng bị ngập trong nước lâu hơn. Mặc dù mưa vẫn tiếp tục rơi và gió vẫn thổi mạnh, Minh không ngừng nghỉ. Những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán cậu, nhưng trong đôi mắt cậu lại sáng lên một ngọn lửa kiên cường, không bao giờ tắt.
Khi Minh đang vất vả thu gom lúa, một người hàng xóm đi qua và hỏi:
"Minh, sao cậu lại làm việc này một mình thế? Mùa vụ này coi như bỏ đi rồi, sao không về nghỉ đi cho khỏe?"
Minh trả lời, giọng đầy quyết tâm:
"Con không thể để mẹ con, bố con thất vọng. Con không muốn nhìn những hạt lúa mà gia đình mình đã chăm sóc, vun vén cả mùa lại bị lãng phí. Nếu không cứu được, ít nhất con cũng đã cố gắng hết sức."
Người hàng xóm im lặng một lúc rồi nhìn Minh với vẻ cảm phục. Cậu bé chỉ là một đứa trẻ, nhưng lòng kiên trì và trách nhiệm mà cậu thể hiện thật đáng quý. Chính trong khoảnh khắc ấy, Minh cảm thấy một nguồn năng lượng mới trỗi dậy trong mình, một niềm tin vững vàng rằng dù khó khăn đến đâu, nếu cố gắng hết mình, sẽ luôn có hy vọng.
Khi Minh quay lại, bố mẹ cậu đã ra ngoài, và nhìn thấy cảnh tượng cậu đang làm việc. Bố Minh đến bên cạnh con, đặt tay lên vai cậu và nói:
"Con trai, bố thật sự rất tự hào về con. Bố không ngờ con lại có thể kiên cường như vậy. Bố mẹ sẽ luôn hỗ trợ con trong mọi việc. Đừng bao giờ bỏ cuộc nhé!"
Minh mỉm cười, đôi mắt sáng rực lên niềm vui. Cậu đã không chỉ cứu được một phần mùa vụ, mà còn nhận ra rằng tình yêu thương gia đình, sự kiên trì và lòng quyết tâm là những điều không gì có thể thay thế. Bằng những việc làm nhỏ bé, Minh đã cho thấy sức mạnh của lòng quyết tâm, của tinh thần không bao giờ bỏ cuộc. Cậu hiểu rằng không phải lúc nào mọi thứ cũng dễ dàng, nhưng nếu mình nỗ lực hết mình, kết quả sẽ không bao giờ phụ lòng.
Thông điệp:
Câu chuyện này gửi gắm thông điệp về sự kiên trì, lòng quyết tâm và tình yêu thương gia đình. Đôi khi, trong cuộc sống, chúng ta gặp phải những thử thách khó khăn, nhưng nếu có lòng kiên cường và quyết tâm, chúng ta có thể vượt qua mọi trở ngại. Quan trọng hơn, khi chúng ta luôn đặt gia đình và những người thân yêu lên hàng đầu, sự cố gắng của chúng ta sẽ mang lại ý nghĩa sâu sắc hơn bất cứ điều gì.
Câu chuyện về "Chiếc lá vàng cuối cùng"
Ngày xửa ngày xưa, tại một ngôi làng nhỏ bên dòng sông xanh biếc, có một chàng trai trẻ tên là Nam. Nam mồ côi từ nhỏ, phải sống nhờ vào lòng tốt của bà lão hàng xóm già yếu. Cậu rất chăm chỉ làm lụng để đỡ đần bà, ai trong làng cũng thương. Nhưng cuộc sống không bao giờ dễ dàng, và thử thách lớn nhất đời Nam xuất hiện vào một mùa thu lạnh giá.
Hôm đó, bà lão đột nhiên ngã bệnh nặng. Cơn sốt kéo dài suốt nhiều ngày, và bà chẳng thể ăn uống được gì. Nam ngồi bên giường, nắm chặt tay bà, đôi mắt đỏ hoe. Dù mệt mỏi, bà lão vẫn khẽ mỉm cười:
"Nam à, bà không sao. Nhưng nếu... nếu bà không qua khỏi, hãy nhớ sống tốt và chăm lo cho bản thân, con nhé."
Nam lắc đầu, giọng run rẩy:
"Bà ơi, con không thể sống thiếu bà. Bà phải khỏe lại, nhất định phải khỏe lại."
Nhưng rồi một buổi sáng, bà lão thở dài yếu ớt, chỉ tay ra cửa sổ:
"Nam... con thấy chiếc cây cổ thụ kia không? Khi chiếc lá cuối cùng trên cây ấy rơi xuống, có lẽ cũng là lúc bà không thể gắng gượng được nữa."
Nam nhìn ra ngoài. Đó là một cây cổ thụ to lớn, cành lá vàng óng ánh giữa trời thu. Lá đang rụng dần, và chỉ còn vài chiếc chênh vênh trên cành. Nam cảm thấy trái tim như bị bóp nghẹt. Cậu không thể để bà mất đi như vậy!
Ý chí và quyết tâm
Cả ngày hôm đó, Nam trăn trở. Trong lòng cậu dấy lên một kế hoạch táo bạo. Cậu phải làm mọi cách để chiếc lá cuối cùng không bao giờ rơi.
Tối muộn, khi gió thu rít từng cơn ngoài cửa sổ, Nam lặng lẽ cầm theo cây búa, ít dây thừng, và một chiếc thang cũ. Cậu trèo lên cây cổ thụ trong bóng tối, đôi tay run rẩy vì lạnh và sợ hãi. Những chiếc lá khẽ đung đưa trong gió, như thể đang thì thầm:
"Liệu cậu có làm được không?"
Nam chọn chiếc lá to nhất, đẹp nhất còn sót lại trên cành. Cậu cẩn thận buộc nó vào nhánh cây bằng sợi dây thừng chắc chắn. Trong lòng cậu vang lên một lời cầu nguyện:
"Làm ơn, hãy giúp bà con khỏe lại. Chỉ cần chiếc lá này không rơi, bà sẽ không rời xa con."
Tình yêu thương chiến thắng tất cả
Sáng hôm sau, bà lão tỉnh dậy, nhìn ra cửa sổ. Chiếc lá vàng vẫn còn nguyên trên cành, lung linh trong ánh nắng sớm. Một nụ cười yếu ớt xuất hiện trên môi bà. Nam vội bưng một bát cháo nóng:
"Bà ơi, bà phải ăn để mau khỏe lại. Chiếc lá kia vẫn ở đó, bà sẽ không sao đâu."
Ngày qua ngày, bà lão dần hồi phục. Mỗi sáng, bà đều nhìn chiếc lá vàng như một lời động viên, một lý do để tiếp tục sống. Chiếc lá ấy đã trở thành biểu tượng của niềm hy vọng.
Nam, dù rất mệt mỏi, nhưng cậu không bao giờ hối hận vì hành động của mình. Cậu tin rằng, chỉ cần có tình yêu thương, mọi khó khăn đều có thể vượt qua.
Bài học rút ra
Nhiều năm sau, khi bà lão qua đời vì tuổi cao sức yếu, chiếc lá vàng vẫn còn đó. Nó đã trở thành một phần của cây cổ thụ, không bao giờ rơi nữa. Nam hiểu rằng, tình yêu thương và hy vọng là sức mạnh lớn nhất giúp con người vượt qua nghịch cảnh.
Câu chuyện này dạy chúng ta rằng: Hãy luôn trân trọng những người mình yêu thương và đừng bao giờ từ bỏ hy vọng, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
247353 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
76679 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
61000 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
60815 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
51939 -
46237
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
43324 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
40619 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
38924
