Khổ 3:
Con khôn lớn gia đình đỡ thiếu
Mẹ lưng còng chân yếu hơn xưa
Cơm ăn bữa tối nghỉ trưa
Tai ương tật bệnh nào chừa mẹ đâu?
Khổ 4
trời nghiêng ngả ứa sầu rơi lệ
Mẹ ra đi trần thế mẹ rời
Thương yêu gửi lại trên đời
Xuôi tay , nhắm mắt chẳng lời trối trăn
Quảng cáo
2 câu trả lời 2841
Bài thơ "Thương Mẹ" của tác giả Đặng Minh Mai là một tác phẩm thể hiện sâu sắc tình cảm yêu thương, kính trọng và biết ơn đối với mẹ. Phân tích khổ 3 và 4 của bài thơ, ta càng cảm nhận được sự hy sinh của mẹ và nỗi đau đớn, mất mát mà người con phải gánh chịu khi mẹ qua đời.
Khổ 3:
"Con khôn lớn gia đình đỡ thiếu
Mẹ lưng còng chân yếu hơn xưa
Cơm ăn bữa tối nghỉ trưa
Tai ương tật bệnh nào chừa mẹ đâu?"
Khổ thơ này tiếp tục kể về sự hy sinh không ngừng nghỉ của mẹ trong suốt cuộc đời. Lúc con khôn lớn, cuộc sống có phần đỡ vất vả hơn, nhưng mẹ lại phải chịu đựng sự mệt mỏi và bệnh tật. Câu "Con khôn lớn gia đình đỡ thiếu" là sự thay đổi của gia đình, khi con cái trưởng thành, điều kiện sống tốt hơn, nhưng lại đi kèm với nỗi buồn là mẹ "lưng còng chân yếu hơn xưa." Hình ảnh mẹ lúc này thật đau lòng, cơ thể đã yếu dần theo thời gian, nhưng mẹ vẫn tiếp tục làm việc, vẫn chịu đựng những khó khăn mà không kêu than. "Cơm ăn bữa tối nghỉ trưa" là một hình ảnh gợi lên sự lao động vất vả, dù đã mệt nhoài, mẹ vẫn phải lo toan mọi thứ cho gia đình. "Tai ương tật bệnh nào chừa mẹ đâu?" là câu thơ thể hiện nỗi xót xa, khi mẹ phải đối mặt với bệnh tật và gian truân trong những năm tháng cuối đời. Mẹ không có thời gian để nghỉ ngơi, không có được sự an nhàn mà vẫn phải chịu đựng đủ thứ khó khăn.
Khổ 4:
"Trời nghiêng ngả ứa sầu rơi lệ
Mẹ ra đi trần thế mẹ rời
Thương yêu gửi lại trên đời
Xuôi tay , nhắm mắt chẳng lời trối trăn"
Khổ thơ cuối cùng là những cảm xúc dồn nén của tác giả khi phải đối mặt với sự ra đi của mẹ. "Trời nghiêng ngả ứa sầu rơi lệ" là hình ảnh thiên nhiên như đồng cảm với nỗi đau của người con. Câu thơ này thể hiện cảm giác tang thương, xót xa, như cả đất trời cũng bàng hoàng trước sự mất mát quá lớn. Khi mẹ qua đời, "Thương yêu gửi lại trên đời," là di sản tình yêu thương vô giá mà mẹ đã để lại cho gia đình. Mặc dù mẹ ra đi trong im lặng, "xuôi tay, nhắm mắt chẳng lời trối trăn," nhưng tình thương mẹ để lại là mãi mãi, là điều không thể tả hết bằng lời. Điều này càng làm tăng thêm sự xót xa, tiếc nuối và cảm giác trống vắng trong lòng người con khi mẹ đã khuất.
Hai khổ thơ cuối cùng của bài thơ "Thương Mẹ" khắc họa hình ảnh người mẹ vĩ đại trong những năm tháng cuối đời: yếu đuối vì bệnh tật, nhưng vẫn hy sinh, chăm sóc gia đình. Khi mẹ qua đời, người con không chỉ mất đi người thân yêu, mà còn mất đi cả sự nâng đỡ tinh thần mà mẹ đã trao suốt bao năm qua. Tình cảm yêu thương, lòng kính trọng và sự tiếc nuối của người con được thể hiện rõ nét qua từng câu, từng chữ. Thơ của Đặng Minh Mai đã chạm đến trái tim người đọc, khiến mỗi chúng ta thêm yêu quý và trân trọng mẹ, người đã luôn hy sinh vì gia đình.
:>
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
246830
-
76314
-
Hỏi từ APP VIETJACK51795
-
46076
-
43228
