Quảng cáo
3 câu trả lời 7661
1 năm trước
Trong bài thơ "Quê hương" của Đỗ Trung Quân, hình ảnh quê hương hiện lên thật gần gũi và ấm áp, như một phần không thể thiếu trong tâm hồn mỗi con người. Qua những câu thơ giản dị, tác giả khắc họa vẻ đẹp của quê hương không chỉ qua những cảnh vật, mà còn qua những kỷ niệm, tình cảm thiêng liêng gắn bó với quê. Quê hương là “cánh đồng lúa chín” mênh mông, là “con đò nhỏ” chở nặng tình yêu thương, là “tiếng ru ngọt ngào” của mẹ, là nơi nuôi dưỡng tâm hồn con người. Những hình ảnh này không chỉ thể hiện vẻ đẹp thiên nhiên mà còn chứa đựng tình cảm sâu sắc, gắn liền với ký ức tuổi thơ của mỗi người. Quê hương trong bài thơ không chỉ là nơi ta sinh ra mà còn là nơi lưu giữ những ký ức đẹp đẽ, là nguồn cội của tình yêu và niềm tự hào. Đọc bài thơ, tôi cảm nhận được sự gần gũi và lòng yêu thương vô bờ đối với mảnh đất đã nuôi dưỡng ta, dù có đi xa bao nhiêu, quê hương vẫn luôn ở trong trái tim mỗi người.
Thu Thủy
· 12 tháng trước
C.ơn ạ
1 năm trước
Bài thơ "Quê hương" của Đỗ Trung Quân đã khắc họa một hình ảnh quê hương giản dị nhưng đầy thiêng liêng. Quê hương trong bài thơ không chỉ là nơi chôn rau cắt rốn mà còn là một phần của tâm hồn, là những hình ảnh thân thuộc gắn bó với mỗi con người, như "con đường, cánh đồng, cây đa, bến nước". Những hình ảnh đó đều mang đậm dấu ấn tuổi thơ, là nơi ta lớn lên, là nơi có những kỷ niệm đẹp đẽ, ấm áp. Quê hương là nơi có tình yêu thương, sự che chở, nuôi dưỡng từng con người trưởng thành. Hình ảnh "bà mẹ" và "nước mắt" trong bài thơ càng làm tăng thêm sự gần gũi, thân thiết, như một lời nhắc nhở về những giá trị tinh thần mà quê hương đem lại. Mặc dù sống xa quê hương, hình ảnh quê hương vẫn luôn hiện diện trong tâm trí, là nguồn động viên mạnh mẽ để mỗi người hướng về. Quê hương chính là nơi tình yêu và lòng tự hào được sinh ra, là nền tảng vững chắc cho mỗi chúng ta trong hành trình trưởng thành.
Thu Thủy
· 1 năm trước
C.ơn ạ
1 năm trước
Bài thơ "Quê hương" của Đỗ Trung Quân là một trong những bài thơ hay nhất viết về quê hương. Bài thơ đã gợi lên trong lòng em những cảm xúc chân thành, tha thiết về quê hương yêu dấu. Đọc câu thơ nhiều người ngỡ ngàng khi nhận ra, quê hương sao gần quá. Nó ở trong tuổi thơ, trong câu chuyên bà kể, trong lời hát mẹ ru, trong trái cây dịu mát. Quê hương là chùm khế ngọt, quê hương là con đường đi học. Còn gì gần gũi hơn thế với mỗi người dân đất Việt.Quê hương là vô hình, khó định nghĩa và khó có thể gợi ra được cụ thể, rõ ràng. Thế nhưng nhà thơ đã đưa ra cho ta một định nghĩa thật giản dị, biến cái vô hình thành hữu hình. Quê hương không thể tương đương với chùm khế ngọt, đường đi học rợp bướm vàng bay, con diều biếc thả trên cánh đồng, con đò nhỏ khua nước ven sông, cầu tre nhỏ, nón lá nghiêng che, đêm trăng tỏ, hoa cau rụng trắng ngoài hè… nhưng tất cả những điều đó lại làm nên một hình ảnh quê hương đẹp đẽ, lung linh, trọn vẹn và thiêng liêng. “Quê hương” hai từ “thiêng liêng” nhất của một đời người. Quê hương ấm áp, ngọt ngào như dòng sữa mẹ, nuôi lớn ta từng ngày, từng ngày. Với Đỗ Trung Quân “Quê hương” thân thương là thế. “yêu dấu là thế. Từ “chỉ một” như muốn nhắc nhở chúng ta, quê hương là duy nhất, nếu ai mà không nhớ quê hương, người đó sẽ không thể lớn nổi thành người”. Bài thơ thấm đượm một chất thơ đẹp, một thứ cảm xúc dạt dào, một tình cảm chân thật. Chỉ qua bốn câu thơ ngắn gọn mà súc tích, mỗi người chúng ta cảm thấy trân trọng quê hương mình hơn.
Thu Thủy
· 1 năm trước
E c.ơn
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
246644
-
76154
-
Hỏi từ APP VIETJACK51742
-
46009
-
43178
Gửi báo cáo thành công!
