Quảng cáo
3 câu trả lời 204
Trong cuộc sống của mỗi người, có những khoảnh khắc đặc biệt khiến ta không thể quên. Đối với tôi, một chuyến đi thiện nguyện cách đây vài tháng là một kỷ niệm đáng nhớ, để lại trong tôi nhiều cảm xúc sâu sắc.
Chuyến đi thiện nguyện đó diễn ra vào một dịp hè, khi tôi cùng nhóm bạn trong câu lạc bộ tình nguyện của trường quyết định tổ chức một chuyến thăm, giúp đỡ các em nhỏ tại một mái ấm trẻ em ở vùng sâu, vùng xa. Lúc đầu, tôi chỉ nghĩ đơn giản rằng đây là một chuyến đi vui vẻ, giúp đỡ những mảnh đời khó khăn, nhưng khi đến nơi, những cảm xúc trong tôi đã thay đổi hoàn toàn.
Chúng tôi đến mái ấm vào buổi sáng sớm, khi những tia nắng đầu tiên le lói xuyên qua rừng cây. Các em nhỏ ở đây, dù không có gia đình, không có cha mẹ yêu thương, nhưng ánh mắt của các em tràn đầy niềm vui và sự hồn nhiên. Những đứa trẻ mặc những bộ đồ cũ nhưng vẫn vui vẻ chạy ra đón chúng tôi. Dù cuộc sống của các em thiếu thốn nhiều thứ, nhưng điều đặc biệt là các em vẫn giữ được nụ cười rạng rỡ trên môi.
Lúc đó, tôi cảm thấy trong lòng mình trào dâng một cảm giác thật lạ lùng – một sự thương cảm sâu sắc, nhưng cũng đầy tự hào vì mình đang làm một việc tốt. Trong suốt chuyến đi, chúng tôi không chỉ giúp đỡ các em về vật chất như quần áo, sách vở mà còn dành cho các em những lời động viên, những món quà tinh thần quý giá. Thật sự, khi nhìn những đôi mắt trong sáng, những nụ cười hồn nhiên của các em, tôi cảm nhận được rằng chính tôi mới là người nhận được món quà lớn nhất – món quà của tình yêu thương và sự chia sẻ.
Một khoảnh khắc tôi sẽ không bao giờ quên là khi chúng tôi tổ chức một buổi học vẽ cho các em. Những chiếc bút màu, những tờ giấy trắng được các em chăm chú vẽ lên với tất cả niềm đam mê và sự sáng tạo. Khi một em nhỏ vẽ xong bức tranh đầu tiên và chạy đến khoe với tôi, tôi nhìn vào bức tranh với ánh mắt xúc động. Đó là hình ảnh một ngôi nhà có mái ấm, với cha mẹ và anh chị em xung quanh. Câu nói của em nhỏ khi khoe bức tranh ấy đã khiến tôi không thể kìm được nước mắt: “Em muốn vẽ một ngôi nhà, nơi có đầy đủ tình yêu thương như những gì em mơ ước.” Đó là lời nói chân thành từ trái tim một đứa trẻ, làm tôi cảm nhận rõ hơn bao giờ hết về những giá trị của cuộc sống và tình yêu thương mà chúng ta đôi khi không trân trọng.
Kết thúc chuyến đi, khi trở về, tôi vẫn không thể quên được những khuôn mặt sáng ngời của các em, những ánh mắt trong veo, dù cuộc sống còn nhiều khó khăn, nhưng các em vẫn không đánh mất niềm tin vào cuộc sống. Tôi cũng nhận ra rằng, chính trong những khoảnh khắc chia sẻ và cho đi, chúng ta không chỉ giúp đỡ người khác mà còn nhận lại những bài học quý giá về lòng biết ơn và sự sẻ chia.
Chuyến đi thiện nguyện ấy đã thay đổi tôi rất nhiều. Tôi cảm thấy mình may mắn hơn khi được sống trong một gia đình ấm áp, đầy đủ tình yêu thương, và từ đó tôi hiểu rằng, cuộc sống này có nhiều người vẫn đang cần những tình cảm, sự quan tâm và giúp đỡ. Tôi sẽ không bao giờ quên chuyến đi ấy và những gì nó mang lại cho tôi – một trải nghiệm sâu sắc về tình người, về sự sẻ chia và tình yêu thương vô bờ bến.
Một trong những sự kiện đáng nhớ nhất trong cuộc đời em chính là chuyến đi thiện nguyện đến một ngôi làng nhỏ vùng cao vào mùa đông năm ngoái. Chuyến đi không chỉ để lại trong em những ký ức đẹp mà còn thay đổi cách em nhìn nhận về cuộc sống và giá trị của tình người.
Khi đoàn xe chúng em vượt qua những con đường quanh co và đầy bùn đất, cảnh tượng đồi lập giữa thành phố và vùng cao hiện lên rõ rệt. Người dân nơi đây sinh sống trong những ngôi nhà gỗ mùa đông gío lạnh, trẻ con quán quen với việc chân đất bước trên đất lạnh mà không giày. Nhóm chúng em mang theo những thùng quà bao gồm quần áo ấm, thực phẩm, và những quyển sách cổ, dù chỉ là những điều nhỏ nhắn nhưng là niềm vui lớn lao đối với họ.
Em nhớ mãi ánh mắt trong veo của những đứa trẻ khi được tặng những món quà. Những đôi tay bé nhỏ lấy láu nhựng quyển sách cố, các em còn háo hức ngồi quanh đọc như thấy đó là kho báu quý giá nhất. Dù ngôn ngữ giao tiếp khác biệt, nhưng nụ cười ngập tràn trên khuôn mặt các em là ngôn ngữ chung, lan toả tới tất cả chúng em trong đoàn.
Khoảnh khắc ấm áp nhất đối với em chính là khi một cậu bé trong làng mang đến cho em một cành hoa dã quỳ, nói rằng: "Chị ơi, em tặng chị cành hoa này, em thích chị cười!" Câu nói giản dị mà đậm chât thân tình đã khiến em khó quên được cảm giác ấm áp trong tim.
Chuyến đi đó đã dạy em rằng tình người và lòng từ bi là những món quà đại lực. Đôi khi, những hành động giản dị như một nụ cười, một món quà, hay một câu chúc đối khi lại mang đến niềm vui và hành phúc cho người khác. Em sẽ nhớ mãi chuyến đi ý nghĩa đó và hy vọng được tham gia thêm nhiều chuyến thiện nguyện như thế trong tương lai.
Bài văn biểu cảm về một sự kiện trong cuộc sống:
Một sự kiện mà em nhớ mãi trong cuộc đời chính là chuyến thiện nguyện lần đầu tiên của em. Mặc dù chỉ là một chuyến đi ngắn ngày, nhưng đối với em, đó là một trải nghiệm đầy ý nghĩa và cảm xúc sâu sắc.
Lần đó, em cùng các bạn trong lớp tham gia một chuyến đi thiện nguyện về một ngôi làng xa xôi, nơi còn nhiều khó khăn và thiếu thốn. Mọi người đều rất hào hứng chuẩn bị đồ đạc, sách vở, và quần áo để mang đến cho các em nhỏ nơi đây. Khi đến nơi, em thật sự bất ngờ bởi cuộc sống của họ quá khó khăn. Những ngôi nhà nhỏ bé, mái tranh đã mục nát, nhưng các em nhỏ vẫn vui vẻ, nụ cười sáng lòa trên khuôn mặt dù không có nhiều đồ chơi hay điều kiện học tập tốt.
Em và các bạn đã dành cả ngày chơi với các em, dạy các em học những bài học cơ bản, cùng nhau ca hát, chơi trò chơi. Cảnh tượng các em nhỏ háo hức, ánh mắt ngập tràn niềm vui khi nhận được những món quà nhỏ bé mà chúng em mang đến làm trái tim em cảm thấy ấm áp. Dù chỉ là những món quà giản dị, nhưng đối với các em, đó là cả một thế giới đầy ước mơ.
Buổi tối hôm đó, khi chúng em chuẩn bị rời đi, một cậu bé trong làng chạy đến, nắm chặt tay em và nói: “Cảm ơn chị, chị là người đầu tiên làm em cảm thấy mình được yêu thương.” Những lời nói ấy như một đòn bẩy thức tỉnh trong em về giá trị của tình người, về sự chia sẻ và yêu thương mà đôi khi chúng ta vô tình lãng quên trong cuộc sống hối hả.
Chuyến đi thiện nguyện đó đã giúp em hiểu rõ hơn về sự đồng cảm và tình người. Em học được rằng hạnh phúc không phải là những thứ vật chất xa xỉ mà là những khoảnh khắc giản đơn, khi ta có thể làm điều tốt đẹp cho người khác. Đó là một kỷ niệm không thể nào quên trong cuộc đời em.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
51959
-
Hỏi từ APP VIETJACK49162
-
37976