Quảng cáo
2 câu trả lời 1225
Trong bài thơ "Thương vợ" của nhà thơ Trần Tế Xương (Tú Xương), hình tượng bà Tú được xây dựng bằng cách kết hợp giữa cách trình bày vấn đề chủ quan và khách quan, mang lại hiệu quả thẩm mỹ sâu sắc và làm nổi bật tình cảm của tác giả đối với người vợ. Cụ thể, việc kết hợp hai cách trình bày này có tác dụng như sau:
1. Cách trình bày vấn đề khách quan (từ thực tế cuộc sống)
Tú Xương miêu tả hình ảnh bà Tú thông qua những công việc, những hy sinh và vất vả mà bà phải chịu đựng trong cuộc sống. Các chi tiết này được thể hiện một cách khách quan, gần gũi, dễ hiểu và dễ nhận ra trong đời sống thường nhật, chẳng hạn như bà Tú phải lo lắng, vất vả vì chồng con, với những công việc vất vả của người phụ nữ trong xã hội phong kiến.
"Một mình bà quán xuyến gia đình" là hình ảnh mô tả công việc và vai trò của bà Tú trong gia đình. Câu thơ này giúp người đọc thấy được nỗi vất vả, lo toan của bà.
"Con cái nheo nhóc, chồng thì lười biếng": Câu này thể hiện thực trạng gia đình bà Tú, nơi bà phải gánh vác tất cả công việc, từ việc nuôi con đến lo cho chồng, cho thấy sự hy sinh và chăm chỉ của bà.
Việc trình bày vấn đề khách quan này cho thấy sự khắc nghiệt của thực tế cuộc sống mà bà Tú phải đối mặt, đồng thời thể hiện cái nhìn công bằng của tác giả đối với hoàn cảnh của người vợ.
2. Cách trình bày vấn đề chủ quan (từ cảm xúc và suy nghĩ của tác giả)
Tú Xương không chỉ miêu tả một cách khô khan, khách quan về sự vất vả của bà Tú mà còn bày tỏ tình cảm yêu thương, cảm thông sâu sắc của mình đối với vợ. Đây là phần thể hiện rõ ràng sự chủ quan, những cảm xúc nội tâm của tác giả đối với người vợ.
"Cả một đời vất vả, hy sinh": Câu này thể hiện sự cảm thông và đồng cảm của tác giả đối với những gì bà Tú phải chịu đựng, một nỗi lòng trắc ẩn đối với những vất vả mà bà gặp phải.
"Chồng thì lười biếng, nhưng lại yêu vợ hết mực": Tuy tác giả tự nhận mình là người chồng lười biếng, nhưng lại bày tỏ tình yêu thương dành cho vợ một cách sâu sắc, biểu lộ sự hối hận và sự trân trọng đối với công lao của bà.
Cách thể hiện này mang đến cho người đọc cảm giác chân thành và sâu sắc, giúp người đọc cảm nhận được tình yêu thương, sự biết ơn của tác giả đối với vợ, đồng thời làm nổi bật được nét đẹp trong phẩm chất của bà Tú.
Tác dụng của sự kết hợp giữa trình bày chủ quan và khách quan
Kết hợp giữa cách trình bày vấn đề chủ quan và khách quan trong việc miêu tả hình tượng bà Tú mang lại một hiệu quả sâu sắc trong việc khắc họa hình ảnh người vợ. Những yếu tố khách quan, như công việc vất vả, cuộc sống gian truân của bà Tú, giúp tạo nên một bức tranh thực tế và sinh động về hoàn cảnh của bà. Còn những yếu tố chủ quan, như tình yêu thương và sự cảm thông của tác giả, lại làm nổi bật tình cảm sâu sắc của tác giả đối với người vợ, tạo nên chiều sâu cảm xúc trong tác phẩm.
Kết quả là, người đọc không chỉ thấy được sự khổ cực của bà Tú mà còn cảm nhận được lòng thương xót, sự trân trọng và hối hận của người chồng. Sự kết hợp này làm cho hình tượng bà Tú không chỉ là hình ảnh của một người phụ nữ vất vả, mà còn là biểu tượng của những đức tính cao đẹp như sự hy sinh, kiên cường, và tình yêu thương vô bờ bến.
Phân tích tác dụng của việc kết hợp cách trình bày vấn đề chủ quan và khách quan trong đoạn trích về hình tượng bà Tú trong bài Thương vợ
Trong bài thơ Thương vợ của Trần Tế Xương, tác giả đã sử dụng cách trình bày vấn đề vừa mang tính chủ quan vừa khách quan để làm nổi bật hình tượng bà Tú – người vợ tần tảo, giàu đức hy sinh và cũng là biểu hiện của tấm lòng yêu thương, trân trọng của ông Tú. Việc kết hợp hai cách trình bày này có những tác dụng rõ rệt như sau:
1. Cách trình bày vấn đề khách quan:
Tác giả miêu tả cuộc đời và công việc của bà Tú thông qua hình ảnh đời thường:
“Quanh năm buôn bán ở mom sông”: Đây là hình ảnh chân thực về sự vất vả của bà Tú, quanh năm phải buôn bán ở nơi hiểm nguy, "mom sông" – nơi đầu sóng ngọn gió.
“Nuôi đủ năm con với một chồng”: Qua câu thơ, số phận của bà Tú hiện lên với trách nhiệm lớn lao khi vừa nuôi con đông, vừa gánh vác cả chồng.
Cách trình bày này mang tính khách quan, giúp người đọc dễ dàng cảm nhận được sự nhọc nhằn và gánh nặng cuộc sống mà bà Tú phải đối mặt.
2. Cách trình bày vấn đề chủ quan:
Ở góc độ chủ quan, tác giả thể hiện sự thấu hiểu, đồng cảm và biết ơn đối với vợ:
“Lặn lội thân cò khi quãng vắng”: Cách dùng hình ảnh ẩn dụ “thân cò” là cảm xúc chủ quan của tác giả khi so sánh bà Tú với hình ảnh chịu thương chịu khó. Từ đó, tình yêu thương và sự trân trọng của ông dành cho vợ được thể hiện rõ nét.
“Một duyên hai nợ âu đành phận”: Ông Tú ý thức rằng, hạnh phúc và trách nhiệm gia đình là duyên nợ mà bà Tú chấp nhận gánh vác, thể hiện sự biết ơn của tác giả đối với sự hy sinh của vợ.
Tác dụng của việc kết hợp:
Tăng tính chân thực: Việc kết hợp khách quan và chủ quan tạo nên cái nhìn toàn diện, giúp hình tượng bà Tú vừa chân thật, vừa giàu cảm xúc. Người đọc cảm nhận được cả bức tranh hiện thực đời sống lẫn tình yêu thương từ tâm hồn ông Tú.
Tôn vinh hình tượng bà Tú: Khách quan thể hiện sự tần tảo, còn chủ quan khẳng định lòng biết ơn sâu sắc. Điều này giúp hình tượng bà Tú trở nên sống động và giàu sức lay động.
Thể hiện tài năng của Trần Tế Xương: Việc đan xen hai cách trình bày cho thấy tài nghệ của tác giả trong việc diễn tả cuộc sống và tâm tư tình cảm, tạo nên sự cân đối giữa hiện thực và trữ tình trong tác phẩm.
Kết luận:
Cách kết hợp trình bày vấn đề chủ quan và khách quan trong hình tượng bà Tú là một điểm đặc sắc của bài Thương vợ. Nó không chỉ làm nổi bật hình ảnh người vợ đảm đang, hi sinh vì gia đình, mà còn thể hiện sâu sắc tình yêu thương, trân trọng của Trần Tế Xương dành cho người bạn đời của mình.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
246644
-
76154
-
Hỏi từ APP VIETJACK51742
-
46009
-
43178
