Quảng cáo
1 câu trả lời 2417
Trong văn bản "Mùi rơm rạ quê mình" của tác giả Ngọc Bích, tình yêu quê hương của nhân vật "tôi" được thể hiện sâu sắc qua những cảm xúc, ký ức gắn liền với mùi rơm rạ – một hình ảnh hết sức bình dị nhưng lại mang đậm giá trị tinh thần. Từ những ngày còn thơ ấu, nhân vật "tôi" đã khắc sâu trong tâm trí hình ảnh quê hương với mùi rơm rạ – mùi của cánh đồng, của mùa vụ, của sự chăm chỉ và yêu thương của những người nông dân. Mùi rơm ấy không chỉ đơn thuần là một mùi hương tự nhiên, mà còn là biểu tượng của sự gắn bó sâu nặng, của ký ức tuổi thơ ngọt ngào, là nơi chắp cánh cho những ước mơ, hy vọng.
Tình yêu quê hương trong văn bản này không chỉ là sự yêu mến vẻ đẹp thiên nhiên mà còn là tình cảm sâu sắc đối với những giá trị văn hóa, truyền thống mà quê hương mang lại. Qua từng câu chữ, tác giả Ngọc Bích đã khéo léo lồng ghép tình cảm ấy vào từng chi tiết nhỏ, khiến người đọc cảm nhận được sự thiêng liêng và đáng trân trọng của mối liên kết giữa con người và mảnh đất quê hương. Mùi rơm rạ còn gợi nhắc về sự giản dị, chân chất của con người nơi đây, là sự thể hiện rõ nét của một lòng yêu quê hương sâu sắc, dù ở bất kỳ nơi đâu, "tôi" vẫn luôn nhớ về và tự hào về những gì đã nuôi dưỡng mình.
Bằng việc sử dụng hình ảnh gần gũi, dễ cảm nhận, tác giả đã khắc họa một cách tinh tế tình yêu quê hương của nhân vật "tôi". Mùi rơm rạ không chỉ là một mùi hương, mà còn là một biểu tượng của tình yêu, của những điều giản dị nhưng vô cùng quý giá mà mỗi người luôn mang theo trong suốt cuộc đời. Tình yêu quê hương trong tác phẩm đã làm thức dậy trong lòng người đọc một cảm giác thiêng liêng và sâu lắng về nơi chôn rau cắt rốn của mình.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
246830
-
76314
-
Hỏi từ APP VIETJACK51795
-
46076
-
43228
