Đề: Viết bài văn nghị luận (khoảng 600 chữ) phân tích, đánh giá chủ đề và các đặc sắc về hình thức nghệ thuật trong bài thơ sau:
Chú thích: XUÂN
Luống đất thơm hương mùa mới dậy
Bên đường chân rộn bước trai tơ.
Cây xanh cành đẹp xui tay với,
Sông mát tràn xuân nước đậm bờ.
Ồ những người ta đi hóng xuân
Cho tôi theo với, kéo tôi gần!
Rộn ràng bước nhịp hương vương gót,
Nhựa mạnh tuôn trào tưởng dính chân.
Bắt gặp mùa tươi lên rún rẩy
Trong cành hoa trẻ, cổ chim non.
- Có ai gửi ý trong xuân cũ,
Đất nở muôn xuân vẫn chẳng mòn.
- 1940-
(Trích tập thơ Lửa thiêng, NXB Đời nay, Hà Nội, 1940)
Huy Cận(1919- 2002), tên thật là Cù Huy Cận, sinh tại làng Ân Phú, Hương Sơn, Hà Tĩnh. Ông là một trong những nhà thơ tiêu biểu của phong trào Thơ mới 1932- 1942. Ông sáng tác cả trước và sau Cách mạng. Trước Cách mạng, Huy Cận nổi tiếng với tập thơ “Lửa thiêng”. Bao trùm tập thơ là nỗi buồn ảo não trước thiên nhiên và cuộc sống nhưng qua đó, ta vẫn thấy toát lên niềm khát khao giao cảm với đời của nhà thơ.
Bài thơ “Xuân” rút trong tập thơ “Lửa thiêng” của Huy Cận- tập thơ xuất bản lần đầu năm 1940.
Quảng cáo
2 câu trả lời 1792
Bài thơ "Xuân" của Huy Cận được sáng tác vào năm 1940, trong bối cảnh đất nước đang chìm trong những nỗi lo âu của thời kỳ tiền cách mạng. Đây là một trong những bài thơ tiêu biểu trong tập thơ "Lửa thiêng" của nhà thơ. Bài thơ không chỉ thể hiện cái nhìn sâu sắc về thiên nhiên mà còn thể hiện niềm khao khát hòa nhập với cuộc sống và thời đại. Huy Cận đã dùng hình thức nghệ thuật tài hoa để khắc họa bức tranh xuân tươi đẹp, đồng thời bày tỏ những cảm xúc phức tạp về thời gian, cuộc sống và con người.
Chủ đề bài thơ "Xuân"
Chủ đề chính của bài thơ là mùa xuân, một mùa của sự sống và đổi mới. Nhưng Huy Cận không chỉ miêu tả mùa xuân như một hiện tượng tự nhiên, mà qua đó, ông thể hiện những cảm xúc, suy nghĩ về cuộc sống, về khát vọng vươn tới cái đẹp và sự tươi mới. Mùa xuân trong bài thơ không chỉ là mùa của thiên nhiên mà còn là mùa của tâm hồn con người, là mùa của sự tái sinh, của hy vọng và niềm tin.
Mùa xuân trong bài thơ không chỉ là thời khắc của năm mà còn là biểu tượng của những giá trị tốt đẹp. Nó xuất hiện với hình ảnh của "luống đất thơm hương mùa mới dậy," của "sông mát tràn xuân nước đậm bờ," khiến cho con người cảm nhận được một không gian sống động, tràn đầy sức sống. Tuy nhiên, trong cảnh xuân tươi đẹp, nhà thơ cũng thể hiện một chút băn khoăn, suy tư về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, giữa cái cũ và cái mới. Câu hỏi "Có ai gửi ý trong xuân cũ, Đất nở muôn xuân vẫn chẳng mòn" như một lời nhắc nhở về sự trường tồn của thiên nhiên, sự chuyển tiếp giữa các mùa nhưng cũng là sự tiếp nối của những giá trị bất diệt.
Đặc sắc về hình thức nghệ thuật
Huy Cận đã sử dụng những hình ảnh giàu sức gợi để làm nổi bật vẻ đẹp của mùa xuân, qua đó thể hiện những suy tư sâu sắc về cuộc sống. Các hình ảnh trong bài thơ được vẽ lên bằng những từ ngữ giàu sức biểu cảm, vừa cụ thể vừa mang tính tượng trưng. "Luống đất thơm hương mùa mới dậy," "cây xanh cành đẹp xui tay với," "sông mát tràn xuân nước đậm bờ" là những hình ảnh cụ thể về mùa xuân, vừa là thiên nhiên, vừa là cảm xúc của con người trước thiên nhiên.
Ngoài những hình ảnh tượng trưng về xuân, Huy Cận còn dùng hình thức đối thoại giữa con người và thiên nhiên, giữa cái tôi và thế giới xung quanh. Câu "Ồ những người ta đi hóng xuân, Cho tôi theo với, kéo tôi gần!" không chỉ là lời bộc bạch của nhà thơ mà còn là lời mời gọi, khao khát được hòa nhập với thiên nhiên, được tham gia vào dòng chảy của sự sống. Đây là một điểm đặc biệt trong bài thơ: sự kết nối giữa con người và thiên nhiên, giữa chủ thể và khách thể.
Bài thơ còn có sự sử dụng nghệ thuật ẩn dụ tinh tế. Huy Cận không chỉ miêu tả mùa xuân đơn thuần mà còn dùng xuân như một biểu tượng của sự tái sinh, của sức sống mãnh liệt. Câu thơ "Nhựa mạnh tuôn trào tưởng dính chân" không chỉ nói về sức sống của mùa xuân mà còn gợi lên hình ảnh của sự trường tồn, của một dòng chảy mạnh mẽ không thể dừng lại.
Huy Cận còn sử dụng những biện pháp nghệ thuật như đối lập, tương phản để làm nổi bật ý nghĩa của bài thơ. Mùa xuân không chỉ là thời điểm của sự tươi mới mà còn chứa đựng những suy tư về thời gian, về sự bền vững của thiên nhiên trước sự thay đổi không ngừng của con người và xã hội. "Có ai gửi ý trong xuân cũ, Đất nở muôn xuân vẫn chẳng mòn" là một cách nói về sự vĩnh hằng của thiên nhiên, của những giá trị không bao giờ phai nhạt dù qua bao thế hệ.
Bài thơ "Xuân" của Huy Cận là một tác phẩm mang đậm dấu ấn của phong trào Thơ mới, với sự kết hợp giữa hình ảnh thiên nhiên và những suy tư sâu sắc về cuộc sống. Qua hình thức nghệ thuật tài hoa, bài thơ không chỉ thể hiện vẻ đẹp tươi mới của mùa xuân mà còn gửi gắm những suy nghĩ về sự trường tồn của thiên nhiên và những giá trị sống. "Xuân" là một bản nhạc xuân nhẹ nhàng nhưng cũng đầy thâm trầm, khơi gợi trong lòng người đọc những cảm xúc về sự sống, về sự tái sinh và về những điều bền vững trong cuộc đời.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
12309
-
4703
-
2481
-
2114
-
1125