Quảng cáo
2 câu trả lời 43
Hôm nay, khi tôi vừa đọc xong bài văn "Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ" của tác giả Nguyễn Nhật Ánh, tôi đã thử thách bản thân bằng cách đoán trước các câu trả lời trong bài. Tôi hoàn toàn bất ngờ khi phát hiện ra mình có thể đoán chính xác từng câu, từng ý trong đó. Lúc đó, tôi quay sang chú – người đã luôn dạy tôi cách nhìn nhận và suy nghĩ một cách sâu sắc – để chia sẻ niềm vui này.
Người chú nhìn tôi với ánh mắt đầy ngạc nhiên và tự hào, rồi mỉm cười. Chú nói: "Cô bé này, có vẻ đã trưởng thành rồi nhỉ! Đoán đúng hết các câu như thế thì thật là giỏi." Tôi cảm nhận được sự vui mừng, tự hào trong giọng nói của chú. Tuy chú không nói ra lời khen ngợi rõ ràng, nhưng qua nụ cười và ánh mắt, tôi biết rằng chú cảm thấy rất vui vì tôi đã hiểu được ý nghĩa sâu sắc của bài văn.
Những lúc như thế, tôi cảm thấy tình cảm giữa tôi và người chú ngày càng gắn bó hơn. Chú luôn là người đồng hành cùng tôi trong hành trình khám phá thế giới xung quanh. Lời khen ngợi của chú, dù đơn giản nhưng rất ý nghĩa, khiến tôi cảm thấy như mình đã đạt được một thành quả nào đó, dù đó chỉ là một bài văn tưởng chừng đơn giản.
Cảm xúc của tôi lúc ấy vừa hạnh phúc vừa tự hào. Tôi cảm thấy mình đã trưởng thành hơn, có thể hiểu được những điều mà người lớn hay chú tâm đến. Đặc biệt, sự động viên của chú càng làm tôi thêm tự tin và quyết tâm học hỏi nhiều hơn nữa.
Trong khoảnh khắc đó, tôi nhận ra rằng, không chỉ là kiến thức mà chính những tình cảm, những lời động viên nhẹ nhàng từ người thân yêu mới là động lực lớn nhất giúp tôi tiến xa hơn trong cuộc sống.
Hôm nay, khi tôi vừa đọc xong bài văn "Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ" của tác giả Nguyễn Nhật Ánh, tôi đã thử thách bản thân bằng cách đoán trước các câu trả lời trong bài. Tôi hoàn toàn bất ngờ khi phát hiện ra mình có thể đoán chính xác từng câu, từng ý trong đó. Lúc đó, tôi quay sang chú – người đã luôn dạy tôi cách nhìn nhận và suy nghĩ một cách sâu sắc – để chia sẻ niềm vui này.
Người chú nhìn tôi với ánh mắt đầy ngạc nhiên và tự hào, rồi mỉm cười. Chú nói: "Cô bé này, có vẻ đã trưởng thành rồi nhỉ! Đoán đúng hết các câu như thế thì thật là giỏi." Tôi cảm nhận được sự vui mừng, tự hào trong giọng nói của chú. Tuy chú không nói ra lời khen ngợi rõ ràng, nhưng qua nụ cười và ánh mắt, tôi biết rằng chú cảm thấy rất vui vì tôi đã hiểu được ý nghĩa sâu sắc của bài văn.
Những lúc như thế, tôi cảm thấy tình cảm giữa tôi và người chú ngày càng gắn bó hơn. Chú luôn là người đồng hành cùng tôi trong hành trình khám phá thế giới xung quanh. Lời khen ngợi của chú, dù đơn giản nhưng rất ý nghĩa, khiến tôi cảm thấy như mình đã đạt được một thành quả nào đó, dù đó chỉ là một bài văn tưởng chừng đơn giản.
Cảm xúc của tôi lúc ấy vừa hạnh phúc vừa tự hào. Tôi cảm thấy mình đã trưởng thành hơn, có thể hiểu được những điều mà người lớn hay chú tâm đến. Đặc biệt, sự động viên của chú càng làm tôi thêm tự tin và quyết tâm học hỏi nhiều hơn nữa.
Trong khoảnh khắc đó, tôi nhận ra rằng, không chỉ là kiến thức mà chính những tình cảm, những lời động viên nhẹ nhàng từ người thân yêu mới là động lực lớn nhất giúp tôi tiến xa hơn trong cuộc sống.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
11 45907
-
Hỏi từ APP VIETJACK4 45021
-
5 29061