Quảng cáo
2 câu trả lời 405
Văn bản "Người ăn xin" của nhà văn Vũ Trọng Phụng là một tác phẩm nổi bật trong văn học hiện thực phê phán. Trong tác phẩm này, tác giả sử dụng nhiều biện pháp tu từ để làm nổi bật những thông điệp xã hội sâu sắc và thể hiện sự lên án đối với xã hội phong kiến, đồng thời bộc lộ nỗi niềm cảm thông với những người nghèo khổ. Dưới đây là một số biện pháp tu từ tiêu biểu trong văn bản này:
1. Điệp từ, điệp ngữ
Điệp từ và điệp ngữ là biện pháp tu từ được sử dụng để nhấn mạnh, tạo nhịp điệu cho câu văn, đồng thời làm nổi bật nỗi thống khổ, sự vô dụng của những con người bị xã hội bỏ rơi.
Ví dụ: "Người ăn xin ấy đã sống như thế suốt ba mươi năm qua."
Điệp từ "suốt ba mươi năm" không chỉ tạo nhịp điệu cho câu văn mà còn làm nổi bật sự nghèo khó, tăm tối, dài dẳng không có lối thoát của số phận người ăn xin.
2. Ẩn dụ
Tác giả sử dụng ẩn dụ để khắc họa số phận của những người ăn xin. Họ là những "con rối" bị xã hội vứt bỏ, không có sức sống, không có quyền sống thực sự, họ chỉ là những bóng ma vô hình tồn tại một cách uổng phí.
Ví dụ: "Những cái tay quờ quạng như những cái bóng rũ rượi, như những cái bóng ma không có sức sống."
Ở đây, "bóng ma" là ẩn dụ, thể hiện hình ảnh con người sống mà như không sống, hoàn toàn mất hết hy vọng.
3. So sánh
Biện pháp so sánh giúp làm rõ tính chất cực đoan của tình cảnh người ăn xin và đồng thời làm nổi bật sự vô cảm của xã hội đối với họ.
Ví dụ: "Cái lưng còng như chiếc cầu vồng bị gãy."
Hình ảnh so sánh "cái lưng còng như chiếc cầu vồng bị gãy" làm nổi bật sự khổ cực và tàn tạ của người ăn xin.
4. Nhân hóa
Tác giả sử dụng nhân hóa để làm cho hình ảnh của người ăn xin trở nên sinh động và gợi cảm, từ đó thể hiện sự đau khổ của họ trong một xã hội bất công.
Ví dụ: "Những bước đi của ông như những cánh chim mỏi mệt, không còn sức bay."
Hình ảnh so sánh người ăn xin với "cánh chim mỏi mệt" không chỉ thể hiện sự yếu đuối mà còn gợi lên một tình trạng mất phương hướng và hy vọng.
5. Nhịp điệu chậm rãi, nhấn mạnh vào sự tàn tạ
Tác giả sử dụng nhịp điệu câu văn chậm rãi, đôi khi dài và nặng nề, nhằm phản ánh trạng thái tê liệt, vô vọng của nhân vật.
Ví dụ: "Ông ta lê bước đi trên con đường dài, không biết đi về đâu, không biết sẽ đến nơi nào, chỉ đi như một cái bóng."
Câu văn kéo dài, nhấn mạnh sự chậm rãi của người ăn xin, không có mục tiêu và không biết hướng đi, từ đó thể hiện sự cô đơn, lạc lõng của họ trong xã hội.
6. Tương phản
Biện pháp tương phản giữa hình ảnh người ăn xin và xã hội để nhấn mạnh sự bất công và khắc nghiệt của cuộc sống.
Ví dụ: "Trong khi đó, những người giàu có đang ngồi trong những phòng khách sang trọng, tán gẫu và đổ rượu lên những chiếc ly thủy tinh đắt tiền."
Việc đối lập giữa cảnh nghèo đói của người ăn xin và sự xa hoa của tầng lớp giàu có làm nổi bật sự bất công trong xã hội.
Biện pháp tu từ trong "Người ăn xin" không chỉ làm cho câu chuyện thêm phần sinh động mà còn giúp tác giả truyền tải mạnh mẽ những thông điệp phê phán xã hội. Những biện pháp tu từ như điệp từ, ẩn dụ, so sánh, nhân hóa, nhịp điệu câu văn và tương phản giúp làm nổi bật nỗi đau, sự vô vọng của người nghèo khổ, đồng thời lên án sự vô cảm và bất công trong xã hội đương thời.
Biện pháp tả thực kết hợp miêu tả chi tiết
Hình ảnh người ăn xin già nua với "đôi mắt đỏ hoe, nước mắt giàn giụa, đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi" được khắc họa chân thực, tạo ấn tượng mạnh về hoàn cảnh khốn khó của nhân vật.
Biện pháp đối lập:
Sự đối lập giữa hoàn cảnh của người ăn xin già (nghèo khó, yếu ớt) và hành động ấm áp của nhân vật "tôi" (nắm tay ông, xin lỗi chân thành) làm nổi bật ý nghĩa của sự sẻ chia.
Nhân hóa:
Hành động của nhân vật "tôi" được gợi lên qua "bàn tay run run nắm chặt lấy bàn tay nóng hổi", khiến tình cảm được biểu đạt như một thực thể sống động, gần gũi và giàu cảm xúc.
Ẩn dụ:
"Cháu đã cho lão rồi" và "tôi cũng vừa nhận được một cái gì đó của ông" mang tính ẩn dụ, biểu thị ý nghĩa sâu sắc về sự cho đi và nhận lại, không chỉ vật chất mà còn là tình người, sự đồng cảm.
Lặp cú pháp:
Việc lặp lại cấu trúc câu trong "Tôi lục hết túi nọ đến túi kia... không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết" nhấn mạnh sự bất lực và bối rối của nhân vật "tôi".
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
74596 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
60743 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
53354 -
52948
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
40432 -
39883
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
37555 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
34517
