Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo.
Sóng biếc theo làn hơi gợn tí,
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo.
Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt,
Ngõ trúc quanh co khách vắng teo.
Tựa gối, ôm cần lâu chẳng được,
Cá đâu đớp động dưới chân bèo.
Viết 1 bài văn nghị luận, phân tích, đánh giá về tác phẩm trên
Mở bài giới thiệu tác giả, tác phẩm, khái quát nội dung của bài thơ(thể loạn, xuất xứ
Thân bài :chia làm 2 luận điểm
- luận điểm 1 là 6 câu thơ đầu
-luận điểm 2 là 2 câu còn lại
Từng luận điểm phải có phận tích, đánh giá nội dung nghệ thuật của từng luận điểm(chất trữ tình, kết cấu, từ ngữ, hình ảnh, vần, nhịp, biện pháp tu từ, phương thức biểu đạt.. ..
Kết bài: khẳng định giá trị chỉ đề, những nét đặt sắc về nghệ thuật của bài thơ, tác động của bài thơ đối với bản thân, cảm nghĩ cải bản thân
Quảng cáo
2 câu trả lời 396
Nguyễn Khuyến, một trong những thi nhân nổi bật của văn học trung đại Việt Nam, đã để lại cho đời những tác phẩm đậm chất trữ tình và sâu sắc, phản ánh lòng yêu thiên nhiên, yêu quê hương và tâm hồn nhạy cảm của ông. Bài thơ "Câu cá mùa thu" là một trong những tác phẩm đặc sắc của ông, mang đậm nét đặc trưng trong phong cách thơ của Nguyễn Khuyến, thể hiện vẻ đẹp giản dị nhưng sâu sắc của thiên nhiên và tình cảm con người. Được sáng tác trong thời kỳ ông về quê sống ẩn dật, bài thơ này không chỉ là một bài thơ về thiên nhiên, mà còn chứa đựng những suy tư về cuộc sống, sự tĩnh lặng và những chiêm nghiệm của tác giả về thời gian, về cuộc đời.
Luận điểm 1: Phân tích 6 câu thơ đầu
"Ao thu lạnh lẽo nước trong veo,
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo.
Sóng biếc theo làn hơi gợn tí,
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo.
Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt,
Ngõ trúc quanh co khách vắng teo."
Mở đầu bài thơ, Nguyễn Khuyến đã khắc họa một không gian thiên nhiên mùa thu hết sức tĩnh lặng và yên bình. Bằng những từ ngữ đơn giản nhưng đầy chất thơ, tác giả vẽ ra một cảnh thu vắng vẻ, thanh bình: "Ao thu lạnh lẽo nước trong veo" – hình ảnh mặt nước trong vắt, lạnh lẽo gợi lên cảm giác tĩnh lặng, mênh mang của không gian. "Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo" là hình ảnh một chiếc thuyền nhỏ bé, yếu ớt, như hòa vào trong cái không gian rộng lớn của ao hồ, tạo nên sự cô đơn, vắng vẻ. Những hình ảnh "sóng biếc theo làn hơi gợn tí", "lá vàng trước gió sẽ đưa vèo", "tầng mây lơ lửng" đều được tác giả miêu tả một cách tinh tế, mang lại cảm giác nhẹ nhàng, thanh thoát của mùa thu. Màu sắc trong bài thơ rất rõ ràng: màu biếc của sóng, màu vàng của lá, màu xanh ngắt của bầu trời. Những yếu tố thiên nhiên này như hòa quyện vào nhau, tạo thành một không gian đặc trưng của mùa thu – một mùa của sự lặng lẽ, chờ đợi.
Nguyễn Khuyến cũng thể hiện được cái tâm trạng của con người qua thiên nhiên. Không chỉ đơn thuần là miêu tả cảnh vật, tác giả còn bộc lộ sự cô đơn, sự vắng vẻ trong chính không gian thiên nhiên này: "Ngõ trúc quanh co khách vắng teo" – ngõ trúc vắng lặng, không một bóng người, sự vắng vẻ như phản chiếu tâm trạng của tác giả. Về nghệ thuật, Nguyễn Khuyến sử dụng các biện pháp tu từ như nhân hóa ("lá vàng trước gió sẽ đưa vèo"), hình ảnh so sánh, đối lập rất tinh tế để làm nổi bật vẻ đẹp và sự yên tĩnh của thiên nhiên.
"Tựa gối, ôm cần lâu chẳng được,
Cá đâu đớp động dưới chân bèo."
Từ cảnh vật xung quanh, Nguyễn Khuyến chuyển sang mô tả tâm trạng của con người qua hành động câu cá. Hình ảnh "Tựa gối, ôm cần lâu chẳng được" là sự bộc lộ cảm giác buồn chán, bất lực của người câu cá khi đợi mãi mà không bắt được cá. Câu thơ thể hiện sự kiên nhẫn nhưng cũng đồng thời là sự vô vọng trong việc chờ đợi một điều gì đó không đến, cũng như là sự đối mặt với những trắc trở trong cuộc sống. Tuy nhiên, qua đó, tác giả cũng bày tỏ một sự chấp nhận, vì không phải lúc nào cũng có được những điều mình mong muốn trong cuộc sống.
Hình ảnh "Cá đâu đớp động dưới chân bèo" có thể hiểu là sự im lìm, tĩnh lặng của sự sống, như những mong muốn, khát khao bị dập tắt. Bằng việc sử dụng các từ ngữ như "lâu chẳng được" và "cá đâu đớp động", Nguyễn Khuyến muốn nhấn mạnh cảm giác trống vắng, vô nghĩa trong việc mong đợi và những điều không thể nắm bắt được. Tuy nhiên, chính trong sự vắng lặng ấy lại có sự chiêm nghiệm về đời người, về sự chờ đợi và học cách chấp nhận thực tại.
Bài thơ "Câu cá mùa thu" của Nguyễn Khuyến là một bức tranh thiên nhiên mùa thu đầy tĩnh lặng và yên bình, đồng thời cũng là một phản ánh tâm trạng của con người trong cuộc sống. Qua bài thơ, tác giả không chỉ miêu tả vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn thể hiện những suy tư sâu sắc về cuộc sống, về thời gian và những sự chờ đợi. Bài thơ mang đậm chất trữ tình, nghệ thuật miêu tả tinh tế và sự kết hợp hài hòa giữa thiên nhiên và tâm hồn con người. Đối với tôi, bài thơ không chỉ đem đến những cảm xúc về thiên nhiên mà còn là một bài học về sự kiên nhẫn, về việc chấp nhận những điều không thể thay đổi trong cuộc sống.
Bài thơ "Thu điếu" của Nguyễn Khuyến là một trong những tác phẩm tiêu biểu của dòng thơ Nôm Việt Nam, thể hiện tài năng và tâm hồn của tác giả trong việc miêu tả khung cảnh mùa thu vùng quê Bắc Bộ. Đây là một bài thơ trong chùm ba bài thơ thu nổi tiếng của Nguyễn Khuyến, bao gồm: "Thu vịnh," "Thu ẩm," và "Thu điếu." Bài thơ được viết theo thể thất ngôn bát cú đường luật, với ngôn ngữ tinh tế và hình ảnh sinh động, đưa người đọc vào một bức tranh thu đượm buồn, tĩnh lặng mà trong trẻo. Với “Thu điếu,” Nguyễn Khuyến không chỉ bày tỏ tình yêu với cảnh sắc thiên nhiên mà còn thể hiện tâm hồn thanh cao và sự ưu tư của mình trước thời thế.
### Thân bài:
#### Luận điểm 1: Phân tích 6 câu thơ đầu
Sáu câu thơ đầu tiên là bức tranh phong cảnh mùa thu đặc trưng của làng quê Việt Nam, với cảnh vật được phác họa qua cái nhìn tinh tế và nhạy cảm của Nguyễn Khuyến:
> "Ao thu lạnh lẽo nước trong veo,
> Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo.
> Sóng biếc theo làn hơi gợn tí,
> Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo.
> Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt,
> Ngõ trúc quanh co khách vắng teo."
Nguyễn Khuyến mở đầu bằng câu thơ “Ao thu lạnh lẽo nước trong veo,” gợi ra một khung cảnh thanh sạch và lạnh lẽo, đặc trưng của mùa thu. "Ao thu" với "nước trong veo" không chỉ là hình ảnh tả thực mà còn là cách tác giả thể hiện cái hồn của mùa thu trong lòng làng quê Bắc Bộ. Cảnh vật yên tĩnh, dịu dàng, đầy vẻ cô tịch, mênh mang.
Câu thơ tiếp theo “Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo” mô tả chiếc thuyền câu nhỏ bé, đơn độc trên mặt ao. Từ láy “tẻo teo” vừa là một từ ngữ gợi hình vừa tạo âm điệu nhẹ nhàng, nhỏ bé, góp phần làm nổi bật vẻ tĩnh lặng của không gian. Kết cấu hai câu thơ mở đầu tạo ra nhịp điệu chậm rãi, uyển chuyển, như lôi cuốn người đọc vào cảnh vật tĩnh lặng mà đầy chất trữ tình.
Tiếp đến, tác giả miêu tả chi tiết hơn qua hình ảnh “Sóng biếc theo làn hơi gợn tí, / Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo.” Sóng nước “gợn tí” nhẹ nhàng như thể sự chuyển động rất nhỏ, tinh tế, gần như bất động. Hình ảnh "lá vàng" bay “vèo” lại là một điểm nhấn trong cảnh tĩnh, như một làn gió khẽ đưa qua. Chỉ qua những động từ và từ láy như “gợn tí,” “vèo,” Nguyễn Khuyến tạo ra sự đối lập giữa động và tĩnh, nhấn mạnh cái tĩnh lặng bao trùm cả không gian.
Hai câu thơ tiếp “Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt, / Ngõ trúc quanh co khách vắng teo” tiếp tục mở rộng bức tranh thu qua hình ảnh bầu trời và không gian xung quanh. "Tầng mây lơ lửng" làm bức tranh trở nên mênh mang, sâu thẳm, gợi cảm giác cô đơn, hiu quạnh. Từ “quanh co” và “vắng teo” lại nhấn mạnh thêm sự vắng vẻ, không một bóng người qua lại, tạo ra một không gian thanh vắng, yên bình tuyệt đối.
Trong đoạn này, Nguyễn Khuyến sử dụng nhiều từ láy như “trong veo,” “tẻo teo,” “gợn tí,” “vèo” để miêu tả không gian với các sắc thái tinh tế và nhẹ nhàng. Các từ láy này không chỉ gợi hình ảnh mà còn tạo nhạc điệu, thể hiện tài năng sử dụng ngôn ngữ của tác giả. Kết cấu câu thơ chặt chẽ, nhịp điệu nhẹ nhàng mà thâm trầm, đầy chất trữ tình.
#### Luận điểm 2: Hai câu thơ cuối
Hai câu thơ cuối chuyển từ bức tranh phong cảnh thu sang tâm trạng của tác giả:
> "Tựa gối, ôm cần lâu chẳng được,
> Cá đâu đớp động dưới chân bèo."
Câu thơ “Tựa gối, ôm cần lâu chẳng được” cho thấy hình ảnh một người câu cá ngồi lặng lẽ, nhẫn nại bên ao thu. Từ “lâu chẳng được” diễn tả cảm giác chờ đợi, như một sự nhẫn nại, kiên nhẫn của con người khi chờ đợi một điều gì đó giữa không gian yên tĩnh. Hình ảnh này còn có thể được hiểu như một ẩn dụ cho tâm trạng u buồn, lắng đọng của tác giả trước thời cuộc.
Ở câu thơ cuối, “Cá đâu đớp động dưới chân bèo,” âm thanh “đớp động” của cá dưới bèo là điểm nhấn đột ngột giữa không gian tĩnh lặng, như một âm thanh tỉnh thức. Hình ảnh cá đớp động dưới chân bèo có thể được hiểu như sự lay động của tâm trạng, là tiếng vọng từ cuộc sống bên ngoài nhưng rất mơ hồ, không rõ ràng.
Hai câu thơ cuối sử dụng phương thức biểu đạt rất tự nhiên, nhưng lại chứa đựng nhiều tầng ý nghĩa. Từ “đớp động” mang lại sự sống cho bức tranh tĩnh lặng, nhấn mạnh cái nhìn lạc quan, hy vọng của tác giả, dù đang sống trong thời kỳ đen tối. Cách gieo vần, ngắt nhịp trong hai câu cuối cũng rất tinh tế, nhịp êm ả của từng chữ tạo ra sự lắng đọng trong lòng người đọc.
### Kết bài
Bài thơ "Thu điếu" không chỉ là một tác phẩm miêu tả cảnh sắc mùa thu đẹp đẽ và thanh bình, mà còn là nơi Nguyễn Khuyến gửi gắm tâm tư, tình cảm của mình trước thời cuộc. Bài thơ thành công ở nghệ thuật miêu tả tinh tế, sử dụng từ ngữ giàu cảm xúc, âm thanh và nhịp điệu nhẹ nhàng mà sâu lắng, đậm chất trữ tình. Tác phẩm đã khơi dậy trong lòng người đọc tình yêu quê hương và cảm giác yên bình trước thiên nhiên. Đối với bản thân, “Thu điếu” đã để lại ấn tượng sâu sắc, giúp ta trân trọng vẻ đẹp của thiên nhiên cũng như giá trị tinh thần của những người luôn hướng đến lẽ sống thanh cao, bình dị trong cuộc đời.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
247353 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
76679 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
61000 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
60815 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
51939 -
46237
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
43324 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
40619 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
38924
