Quảng cáo
2 câu trả lời 3407
Hình ảnh người bà trong bài thơ "Bà tôi" của Phạm Kao Sơn hiện lên đầy thân thương và giàu ý nghĩa. Bà không chỉ là người yêu thương con cháu hết mực mà còn mang trên mình dáng vẻ tần tảo, hi sinh. Những câu thơ miêu tả "lưng còng đỡ lấy lưng cong", hay cảnh bà "chia đều thảo thơm" khiến người đọc hình dung rõ nét một người bà giản dị, cần mẫn, luôn lấy sự hiền hậu để bao bọc, chở che cho con cháu. Dẫu tuổi cao, lưng đã còng theo năm tháng, bà vẫn tận tâm lo toan, chăm chút từng điều nhỏ nhặt, và điều ấy chất chứa tình yêu thương sâu sắc.Những chi tiết như "khách ngồi chiếc chổi rơm" hay ngôi nhà nghèo đơn sơ gợi lên sự chân chất, mộc mạc nhưng đậm đà tình nghĩa. Bà không chỉ là biểu tượng của sự nhọc nhằn, mà còn tượng trưng cho hình ảnh của những giá trị truyền thống tốt đẹp, đáng trân trọng của đời sống thôn quê. Đọc bài thơ, ta không chỉ thấy cảm thương, mà còn cảm nhận được lòng biết ơn sâu sắc đối với những người bà, người mẹ - những người đã dành cả đời để vun đắp hạnh phúc cho gia đình dù trong hoàn cảnh khó khăn. Chính sự hiện diện của bà đã mang đến cho cháu một cảm giác yên bình và gần gũi, khiến ta một lần nữa nhận ra tầm quan trọng của gia đình và tình người trong cuộc sống. Hình ảnh người bà ấy sẽ mãi là nguồn cảm hứng và động lực, nhắc nhở ta luôn phải sống với tình thương và lòng trắc ẩn dành cho những người xung quanh. Qua đó, chúng ta cũng cần nhìn nhận và trân trọng những giá trị giản dị nhưng quý báu mà bà đã vun đắp, để không ngừng gìn giữ và phát huy trong từng khoảnh khắc của cuộc sống.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
246830
-
76314
-
Hỏi từ APP VIETJACK51795
-
46076
-
43228
