Quảng cáo
2 câu trả lời 2651
Nam Cao, một trong những nhà văn tiêu biểu của văn học hiện thực phê phán Việt Nam, đã để lại dấu ấn sâu sắc qua tác phẩm "Lão Hạc". Trong trích đoạn này, nghệ thuật kể chuyện và điểm nhìn ngôi kể không chỉ giúp xây dựng nhân vật mà còn phản ánh những tư tưởng sâu sắc về số phận con người trong xã hội phong kiến.
Nghệ thuật kể chuyện trong "Lão Hạc" thể hiện rõ nét qua lối viết chân thực và giàu cảm xúc. Nam Cao không chỉ miêu tả cuộc sống khốn khó của nhân vật mà còn khắc họa sâu sắc tâm trạng và nội tâm của lão Hạc. Mở đầu tác phẩm, lão Hạc được giới thiệu là một người nông dân nghèo, sống cô đơn trong căn nhà nhỏ và nuôi một con chó. Hình ảnh lão Hạc gợi lên sự tội nghiệp, đáng thương nhưng cũng đầy phẩm giá.
Nam Cao sử dụng những chi tiết cụ thể và sinh động để tái hiện cuộc sống của lão Hạc. Những hình ảnh như "nén lưng ra làm việc", "tôi dám không nuôi chó" cho thấy sự hy sinh của ông cho con trai đã mất. Điều này không chỉ làm nổi bật nỗi khổ của lão Hạc mà còn thể hiện sự cao quý của tình cha con, đồng thời phản ánh bi kịch của những người nông dân nghèo trong xã hội.
Điểm nhìn ngôi kể trong tác phẩm cũng rất đặc sắc. Nam Cao sử dụng ngôi thứ ba để kể câu chuyện, từ đó giúp người đọc hiểu sâu sắc hơn về tâm tư và tình cảm của lão Hạc. Ngôi kể này không chỉ mang lại cái nhìn khách quan mà còn thể hiện được sự đồng cảm của tác giả với nhân vật. Khi lão Hạc đau khổ, người đọc cảm nhận được nỗi đau ấy qua từng câu chữ.
Bên cạnh đó, giọng điệu của người kể chuyện cũng rất gần gũi và chân thành, tạo nên sự gắn bó giữa nhân vật và người đọc. Qua những lời tâm sự của lão Hạc, người đọc như được lắng nghe những tâm tư sâu kín, những nỗi niềm không thể nói ra. Điều này khiến cho hình ảnh lão Hạc trở nên sống động và gần gũi hơn bao giờ hết.
Nội dung của trích đoạn "Lão Hạc" không chỉ dừng lại ở việc miêu tả cuộc sống khốn khó mà còn phản ánh sâu sắc những vấn đề xã hội. Qua hình ảnh lão Hạc, Nam Cao phê phán những bất công của xã hội phong kiến, nơi mà những người nông dân như lão Hạc phải sống trong cảnh nghèo khổ, cô đơn và thiếu thốn. Bi kịch của lão Hạc không chỉ là sự thiếu thốn vật chất mà còn là sự cô đơn trong tâm hồn, sự mất mát của tình yêu thương.
Chủ đề tư tưởng chính của tác phẩm là khát khao về cuộc sống tốt đẹp hơn, về tình yêu thương và sự sẻ chia. Dù cuộc sống khó khăn, lão Hạc vẫn giữ trong mình phẩm giá và tình yêu thương con cái. Qua đó, Nam Cao gửi gắm thông điệp về lòng nhân ái và sự trân trọng cuộc sống.
Tóm lại, trích đoạn "Lão Hạc" của Nam Cao không chỉ có giá trị nghệ thuật độc đáo qua lối kể chuyện và điểm nhìn ngôi kể mà còn chứa đựng những tư tưởng sâu sắc về số phận con người trong xã hội phong kiến. Tác phẩm không chỉ để lại ấn tượng mạnh mẽ trong lòng người đọc mà còn gợi mở nhiều suy ngẫm về cuộc sống, tình yêu thương và những bất công trong xã hội. Nam Cao đã thành công trong việc khắc họa hình ảnh lão Hạc như một biểu tượng của nhân phẩm và khát khao sống mãnh liệt trong hoàn cảnh khắc nghiệt.
Nguyễn Minh Châu là một cây bút xuất sắc của nền văn học Việt Nam, những sáng tác của ông đã để lại rất nhiều ấn tượng và cảm xúc trong lòng bạn đọc, và tác phẩm Bức tranh cũng là một tác phẩm xuất sắc như thế. Sau đây, mời các em tìm hiểu bài viết nghị luận phân tích và đánh giá nét đặc sắc về nhân vật người chiến sĩ trong đoạn trích Bức tranh của Nguyễn Minh Châu.
Trong thời kì kháng chiến chống Mỹ có rất nhiều nhà văn tài năng và nổi bật, không thể không kể đến nhà văn Nguyễn Minh Châu. Nguyễn Minh Châu đã đặt chân rong ruổi khắp các nẻo đường để có thể nhìn và ghi lại những khoảnh khắc, xúc cảm và vẻ đẹp của bộ đội ta. Truyện ngắn Bức tranh là một trong những truyện ngắn được đánh giá là hay và xuất sắc nhất của Nguyễn Minh Châu. Đoạn trích Bức tranh được rút ra trong tập Người đàn bà trên chuyến tàu tốc hành được sáng tác năm 1983. Có thể nói tác phẩm Bức tranh ra đời chính là một sự đánh dấu cho quá trình bắt đầu chuyển hướng sáng tác sang kiểu nhân vật tư tưởng của chính nhà văn. Nổi bật trong toàn bộ đoạn trích, người đọc ấn tượng với nhân vật người chiến sĩ, một người chiến sĩ với nhiều phẩm chất tốt đẹp của người lính cụ Hồ.
Khi viết về đề tài người lính, mỗi nhà văn sẽ quan sát ở một khía cạnh và góc nhìn khác nhau, điều đó sẽ phụ thuộc vào sự sáng tạo của người cầm bút. Đối với Nguyễn Minh Châu, ông không hề gọi tên đó là người lính, người chiến sĩ nào mà chỉ gọi bằng một cái tên chung chung, không ám chỉ cụ thể bất kì một ai. Những người lính phải oằn mình dưới bom đạn và chiến trường chính là nơi nguy hiểm và cực khổ nhất, người hoạ sĩ đã đến nơi được coi là tâm của bệnh sốt rét. Người lính đã được miêu tả khiến người đọc không khỏi xót thương “nước da xam xám, cặp môi thâm sì”, thế nhưng đó chính là đặc điểm chung của tất cả người lính lúc bấy giờ.
Khi mà người chiến sĩ xin vẽ một bức chân dung thì người hoạ sĩ đã vội vàng từ chối, anh ta nhìn người chiến sĩ với ánh mắt lạnh lùng. Sang vài hôm sau, họ lại gặp lại nhau, nhưng thay vì trách móc người hoạ sĩ thì anh chiến sĩ đã giúp đỡ và hỗ trợ rất nhiều. Khi đó, người hoạ sĩ mới nhận ra một điều rằng anh chiến sĩ ấy đã vô cùng bao dung, tốt bụng, sẵn sàng giúp đỡ mình, không hề để trong lòng những chuyện xảy ra hôm trước. Và không riêng gì người chiến sĩ trong câu truyện của Nguyễn Minh Châu mà ta tin rằng bất kì người lính nào cũng sẽ như vậy, ở họ chính là những phẩm chất tốt đẹp, cao cả, tốt bụng và lương thiện vô cùng.
Toàn bộ đoạn trích đề cập đến vẻ đẹp tâm hồn của con người, những nét tính cách ẩn sâu bên trong, hãy cố gắng nhìn vào sâu trong họ để có thể thấu hiểu và cảm thông. Nhân vật anh chiến sĩ trong đoạn trích Bức tranh chính là một hình ảnh đẹp nhất cho hình tượng người lính cụ Hồ.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK72718
-
56040
-
Hỏi từ APP VIETJACK40676
-
Hỏi từ APP VIETJACK37754
