Thường khi đến gà gáy sáng Mẹ ngồi dậy ra bếp sười một lúc thật lâu thì các chị em trong nhà mới bắt đầu ra dòm lò bung ngô, nấu cháo lợn. Mỗi đêm, khi nghe tiếng phủ phủ thối bếp, A Phủ lại mở mắt. Ngọn lửa sưởi bùng lên, cùng lúc ấy thì Mị cũng nhìn sang, thấy mất A Phủ trùng trùng, mới biết A Phủ còn sống. Mấy đêm nay như thế. Nhưng Mị vẫn thản nhiên thổi lửa, hơ tay. Nếu A Phủ là cái xác chết đứng đấy, cũng thế thôi. Mị vẫn trở dậy, vẫn sưởi, chỉ biết chỉ còn ở với ngọn lửa. Có đêm A Sử chợt về, thấy Mị ngồi đấy, A Sử đánh Mị ngã ngay xuống cửa bếp. Nhưng đêm sau Mị vẫn ra sưới như đêm trước.
Lúc ấy đã khuya. Trong nhà đã ngủ yên, thì Mị trở dậy thổi lửa. Ngọn lửa bập bùng sáng lên. Mị lẻ mắt trông sang, thấy hai mắt A Phủ cũng vừa mở, một dòng nước mắt lấp lánh bỏ xuống hai hỏm mà đã xám đen lại. Nhìn thấy tỉnh cảnh như thế, Mị chợt nhớ đêm năm trước A Sử trỏi Mỹ. Mị cũng phải trói đứng thế kia. Nhiều lần khóc, nước mắt chảy xuống miệng, xuống cổ, không biết lau đi được. Trời ơi, nó bắt trói đứng người ta đến chết, nó bắt mình chết cũng thôi, nó bắt trói đến chết người đàn bà ngày trước cũng ở cái nhà này. Chúng nó thật độc ác. Cơ chừng này chỉ đêm mai là người kia chết, chết đau, chết đời, chết rét, phải chết. Ta là thân đàn bà, nó đã bắt ta về trình ma nhà nó rồi thì chỉ còn đợi ngày rũ xương ở đây thôi... Người kia việc gì mà phải chết. A Phủ ... Mị phảng phất nghĩ như vậy.
Dảm than đã vạc hẳn lửa. Mị không thổi, cũng không đứng lên. Mị nhớ lại đời mình, Mị tưởng tượng như có thể một lúc nào, biết đâu A Phủ chẳng đã trồn được rồi, lúc ấy bố con Pá Tra sẽ bảo là Mỹ đã cởi trói cho nó, Mị liền phải trời thay vào đấy. Mị phải chết trên cái cọc ấy. Nghĩ thế, trong tình cảnh này, làm sao Mị cũng không thấy sợ...
Lúc ấy, trong nhà đã tối bưng, Mị ròn rên bước lại, A Phủ vẫn nhắm mắt, nhưng Mị tướng như A Phủ đương biết có người bước lại... Mị rút con dao nhỏ cắt lúa, cắt nút dây mây. A Phủ cử thở phẻ từng hơi, không biết mê hay tỉnh. Lần lần, đến lúc gỡ được hết dây trói ở người A Phủ thỉ Mị cũng hốt hoảng, Mị chỉ thì thảo được một tiếng "Đi ngay...", rồi Mị nghẹn lại. A Phủ bổng khuyu xuống, không bước nổi. Nhưng trước cải chết có thể đến nơi ngay. A Phủ lại quật sức vùng lên, chạy.
Mị đừng lặng trong bóng tối.
Rồi Mỹ cũng vụt chạy ra. Trời tối lắm. Nhưng Mị vẫn băng đi. Mị đuổi kịp A Phủ, đã lăn, chạy, chạy xuống tới lưng dốc, Mị nói, thở trong hơi giỏ thốc lạnh buốt:
- A Phủ cho tôi đi.
A Phủ chưa kịp nói. Mị lại nói:
- Ở đây thì chết mất",
("Vợ chồng A Phủ" - Tô Hoài, Ngữ văn 12 tập hai, NXB giáo dục, 2008, tr13,
14).
Phân tích diễn biến tâm trạng của Mị trong đoạn trích trên. Nhận xét tình
cảm của nhà văn Tô Hoài đối với nhân dân Tây Bắc.
Quảng cáo
3 câu trả lời 148
### Phân Tích Diễn Biến Tâm Trạng Của Mị
Trong đoạn trích từ tác phẩm "Vợ chồng A Phủ" của Tô Hoài, tâm trạng của nhân vật Mị được miêu tả một cách sâu sắc và phức tạp. Tâm trạng của Mị thay đổi từ sự thản nhiên, chấp nhận số phận đến sự thức tỉnh và hành động mạnh mẽ để cứu A Phủ. Dưới đây là phân tích chi tiết các giai đoạn trong diễn biến tâm trạng của Mị:
1. **Giai đoạn Thản Nhiên, Chấp Nhận Số Phận:**
- **Miêu tả tâm trạng:** Mị đã trở nên thản nhiên với cuộc sống, dù cô biết A Phủ đang trong tình trạng tồi tệ, cô vẫn tiếp tục làm việc như một thói quen. Mị đã quen với việc sưởi lửa, hơ tay, và sự hiện diện của A Phủ như một cái xác chết không còn làm cô cảm thấy xúc động.
- **Nguyên nhân:** Tâm trạng này xuất phát từ sự tê liệt cảm xúc, một hậu quả của sự áp bức và đàn áp kéo dài. Mị đã mất hết hy vọng và cảm giác bị cuốn vào vòng xoáy của sự đau khổ.
2. **Giai Đoạn Thức Tỉnh, Nhận Thức Được Sự Độc Ác:**
- **Miêu tả tâm trạng:** Mị bắt đầu nhận thức rõ ràng về sự độc ác của xã hội và sự tàn bạo của A Sử. Cảnh A Phủ đang bị trói đứng khiến Mị nhớ lại chính mình trong quá khứ, sự đối xử tàn nhẫn của gia đình Pá Tra, và cảm giác bất lực, đau đớn. Cô bắt đầu cảm thấy phẫn uất và căm ghét sự độc ác.
- **Nguyên nhân:** Tâm trạng này xuất hiện khi Mị đối diện với nỗi đau của A Phủ, và sự nhận thức về chính mình và số phận của người khác trong cùng hoàn cảnh.
3. **Giai Đoạn Quyết Định Hành Động, Đánh Thức Sự Cứu Đổi:**
- **Miêu tả tâm trạng:** Khi Mị quyết định giải cứu A Phủ, sự thản nhiên đã biến mất hoàn toàn, thay vào đó là một sự quyết tâm mạnh mẽ. Cô cảm thấy mình không thể tiếp tục sống trong sự đau khổ và quyết định hành động để cứu A Phủ, mặc dù biết rằng hành động của mình có thể nguy hiểm và có thể dẫn đến cái chết.
- **Nguyên nhân:** Quyết định cứu A Phủ phản ánh sự trở lại của hy vọng và sự kiên cường, và sự giác ngộ về sức mạnh của tình người trong tình cảnh cùng cực.
### Nhận Xét Tình Cảm Của Nhà Văn Tô Hoài Đối Với Nhân Dân Tây Bắc
Tô Hoài, qua tác phẩm "Vợ chồng A Phủ," thể hiện một tình cảm sâu sắc và chân thành đối với nhân dân Tây Bắc. Những điểm nổi bật trong tình cảm của nhà văn có thể được tóm gọn như sau:
1. **Tôn Trọng và Thấu Hiểu:**
- Tô Hoài đã miêu tả cuộc sống và tâm tư của người dân Tây Bắc một cách chân thực và sâu sắc. Ông hiểu rõ những khó khăn, đau khổ mà họ phải trải qua dưới sự áp bức của chế độ phong kiến và thực dân. Sự khắc khoải và đau đớn trong tâm trạng của nhân vật Mị phản ánh sự đồng cảm sâu sắc của nhà văn đối với số phận của người dân nơi đây.
2. **Lên Án Sự Độc Ác và Bất Công:**
- Tô Hoài không ngần ngại chỉ trích sự tàn bạo và áp bức của xã hội phong kiến đối với những người dân nghèo khổ. Ông lên án các hình thức trói buộc, áp bức và sự tàn nhẫn của giai cấp thống trị, đồng thời khẳng định sự phản kháng và khát vọng tự do của nhân vật.
3. **Tôn Vinh Sự Cứu Đổi và Tinh Thần Chiến Đấu:**
- Nhà văn ca ngợi tinh thần đấu tranh và sức mạnh nội tâm của những nhân vật như Mị, người không chỉ chấp nhận số phận mà còn quyết tâm hành động để thay đổi. Tô Hoài tôn vinh sự kiên cường và tinh thần phản kháng của nhân dân Tây Bắc, dù họ phải đối mặt với những khó khăn và đau khổ.
Tô Hoài không chỉ khắc họa chân thực nỗi đau và sự áp bức mà nhân dân Tây Bắc phải chịu đựng, mà còn tôn vinh tinh thần bất khuất và khát vọng tự do của họ, tạo nên một bức tranh sâu sắc về cuộc sống và con người nơi đây.
Đoạn trích từ tác phẩm "Vợ chồng A Phủ" của Tô Hoài miêu tả diễn biến tâm trạng của Mị một cách sâu sắc và đầy cảm xúc. Dưới đây là phân tích chi tiết:
Diễn biến tâm trạng của Mị
1.
Sự thờ ơ và cam chịu:
• Ban đầu, Mị thản nhiên thổi lửa, hơ tay, không quan tâm đến tình trạng của A Phủ. Điều này thể hiện sự cam chịu và vô cảm của Mị trước những đau khổ và bất công mà cô phải chịu đựng hàng ngày.
2.
Sự thức tỉnh và nhận thức:
• Khi nhìn thấy dòng nước mắt của A Phủ, Mị nhớ lại cảnh mình bị trói đứng và khóc trong đau đớn. Sự đồng cảm và nhận thức về nỗi đau chung đã làm Mị thức tỉnh. Cô nhận ra sự tàn ác của bọn thống trị và bắt đầu suy nghĩ về sự bất công mà mình và A Phủ phải chịu đựng.
3.
Sự quyết tâm và hành động:
• Mị quyết định cắt dây trói cho A Phủ, một hành động đầy dũng cảm và quyết tâm. Đây là bước ngoặt quan trọng trong tâm trạng của Mị, từ sự cam chịu sang hành động phản kháng.
4.
Sự lo lắng và sợ hãi:
• Mặc dù quyết tâm cứu A Phủ, Mị vẫn lo lắng về hậu quả mà mình có thể phải gánh chịu. Tuy nhiên, sự lo lắng này không ngăn cản được quyết tâm của cô.
5.
Sự giải thoát và hy vọng:
• Khi cùng A Phủ chạy trốn, Mị cảm thấy một tia hy vọng về sự tự do và thoát khỏi kiếp sống nô lệ. Đây là sự chuyển biến mạnh mẽ trong tâm trạng của Mị, từ tuyệt vọng sang hy vọng.
Nhận xét tình cảm của nhà văn Tô Hoài đối với nhân dân Tây Bắc
Tô Hoài đã thể hiện tình cảm sâu sắc và sự đồng cảm với nhân dân Tây Bắc qua tác phẩm này. Ông miêu tả chi tiết cuộc sống khổ cực và sự đấu tranh của họ, đồng thời tôn vinh tinh thần kiên cường và lòng dũng cảm của những con người như Mị và A Phủ. Tô Hoài không chỉ phê phán sự tàn ác của bọn thống trị mà còn khơi dậy niềm tin vào khả năng tự giải phóng và đấu tranh cho tự do của nhân dân.
Bạn có muốn thảo luận thêm về bất kỳ khía cạnh nào khác của tác phẩm này không?
Đoạn trích từ tác phẩm "Vợ chồng A Phủ" của Tô Hoài miêu tả diễn biến tâm trạng của Mị một cách sâu sắc và đầy cảm xúc. Dưới đây là phân tích chi tiết:
Diễn biến tâm trạng của Mị
1.
Sự thờ ơ và cam chịu:
• Ban đầu, Mị thản nhiên thổi lửa, hơ tay, không quan tâm đến tình trạng của A Phủ. Điều này thể hiện sự cam chịu và vô cảm của Mị trước những đau khổ và bất công mà cô phải chịu đựng hàng ngày.
2.
Sự thức tỉnh và nhận thức:
• Khi nhìn thấy dòng nước mắt của A Phủ, Mị nhớ lại cảnh mình bị trói đứng và khóc trong đau đớn. Sự đồng cảm và nhận thức về nỗi đau chung đã làm Mị thức tỉnh. Cô nhận ra sự tàn ác của bọn thống trị và bắt đầu suy nghĩ về sự bất công mà mình và A Phủ phải chịu đựng.
3.
Sự quyết tâm và hành động:
• Mị quyết định cắt dây trói cho A Phủ, một hành động đầy dũng cảm và quyết tâm. Đây là bước ngoặt quan trọng trong tâm trạng của Mị, từ sự cam chịu sang hành động phản kháng.
4.
Sự lo lắng và sợ hãi:
• Mặc dù quyết tâm cứu A Phủ, Mị vẫn lo lắng về hậu quả mà mình có thể phải gánh chịu. Tuy nhiên, sự lo lắng này không ngăn cản được quyết tâm của cô.
5.
Sự giải thoát và hy vọng:
• Khi cùng A Phủ chạy trốn, Mị cảm thấy một tia hy vọng về sự tự do và thoát khỏi kiếp sống nô lệ. Đây là sự chuyển biến mạnh mẽ trong tâm trạng của Mị, từ tuyệt vọng sang hy vọng.
Nhận xét tình cảm của nhà văn Tô Hoài đối với nhân dân Tây Bắc
Tô Hoài đã thể hiện tình cảm sâu sắc và sự đồng cảm với nhân dân Tây Bắc qua tác phẩm này. Ông miêu tả chi tiết cuộc sống khổ cực và sự đấu tranh của họ, đồng thời tôn vinh tinh thần kiên cường và lòng dũng cảm của những con người như Mị và A Phủ. Tô Hoài không chỉ phê phán sự tàn ác của bọn thống trị mà còn khơi dậy niềm tin vào khả năng tự giải phóng và đấu tranh cho tự do của nhân dân
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
14602
-
6220
-
4838