Quảng cáo
2 câu trả lời 1221
Trước đây, em thường nghĩ rằng trong cuộc sống hằng ngày, không phải ai cũng có cơ hội để làm việc tốt. Nhưng rồi một chuyện xảy ra tuần trước đã khiến em hiểu là không phải như vậy. Em đã được chứng kiến một tấm gương người tốt việc tốt ngay trên đường phố.
Hôm ấy, trên đường đi học về, ngang qua một ngã tư, em đứng chờ ở phần đường dành cho người đi bộ. Vừa đói, vừa mệt, em chỉ mong đèn đỏ bật lên cho dòng xe cộ dừng lại để qua đường. Chăm chú nhìn vào cột đèn tín hiệu, em chẳng để ý gì đến những người xung quanh.
Bỗng có tiếng: Bà ơi, khoan đã, chưa sang được đâu bà ạ! Em quay lại thì thấy một bà cụ đang định bước xuống lòng đường. Dòng xe cộ vẫn ào ào lướt tới. May quá, một bàn tay đã kịp kéo bà đứng lại. Đèn đỏ bật lên, em bước nhanh qua. Ngoái lại, em thấy một bạn thiếu niên đang dắt bà cụ qua đường. Sang đến nơi, bạn ấy chỉ đường cho bà cụ đi xuôi xuống cuối phố. Bà cụ chống gậy dò dẫm từng bước. Còn bạn thiếu niên ấy đã hòa lẫn trong dòng người đông đúc.
Việc làm của bạn ấy đã đánh thức trong em sự quan tâm đến mọi người, dù là những người mình thoáng gặp trên đường. Em chợt hiểu ra rằng ai cũng có cơ hội để làm việc tốt, chỉ cần mình có một trái tim nhân hậu.
Ở trường em, mọi người đều biết đến Lâm – một cậu học trò giỏi, đạt nhiều thành tích xuất sắc. Thế nhưng, mọi người ngưỡng mộ cậu ấy không chỉ vì như thế, mà còn vì cậu ấy đã vượt lên những khó khăn, định kiến để đạt được điều mà ai cũng hằng ao ước.
Lâm là con trai của một gia đình nghèo và mồ côi cha. Một mình mẹ Lâm tần tảo làm ruộng để nuôi nấng con trai ăn học. Còn bản thân Lâm, khi sinh ra bị dị tật bẩm sinh, khiến ba ngón tay ở bàn tay phải bị dính chặt vào nhau. Điều đấy khiến cho Lâm không thể viết bài bằng tay phải và gặp nhiều khó khăn khi làm việc. Từ lúc Lâm còn bé, nhiều người nói với mẹ Lâm rằng, hãy cho cậu ấy vào học trường dành cho người khuyết tật.
Nhưng chính Lâm đã xin mẹ cho mình được đi học ở ngôi trường bình thường như các bạn. Và thời gian đã chứng minh tất cả. Lâm tập viết và làm việc bằng bàn tay trái. Người khác tập viết một giờ thì cậu ấy tập viết hai giờ. Người khác học bài đến 9 giờ tối thì cậu ấy học đến 11 giờ. Vì vậy, suốt bao năm đi học, không ai bất ngờ khi Lâm luôn là học sinh giỏi của lớp. Thâm chí, năm lớp 5 Lâm còn đại diện trường đi thi viết chữ đẹp cấp thành phố và đem về giải nhỉ danh giá.
Tình huống khó khăn, cùng thành tích học tập tốt, thái độ chăm chỉ, kiên trì nên Lâm là học trò cưng của các thầy cô, luôn được ưu tiên trong mọi hoạt động. Thế nhưng không vì thế mà Lâm tự kiêu. Cậu ấy vẫn luôn tham gia mọi hoạt động của lớp như mọi người và hòa đồng, thân thiện với các bạn. Khi đến lượt tổ của mình trực nhật, Lâm vẫn đến sớm để giúp các bạn lau bảng, xếp bàn giáo viên chứ không nghỉ như cô giáo dặn. Điều đó khiến ai cũng nể phục Lâm. Cậu ấy đã trở thành một tấm gương sáng cho mọi người ngưỡng mộ và noi theo. Trong đó có chính em.
Em luôn tự hào và vui sướng khi được làm bạn với Lâm – một học sinh tuyệt vời. Chính cậu ấy là nguồn động lực và tấm gương sáng thôi thúc em cố gắng hơn mỗi ngày.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
240149
-
71793
-
Hỏi từ APP VIETJACK49822
-
44477