Quảng cáo
2 câu trả lời 155
Độ ẩm của đất (W): Lượng nước chứa trong đất, được tính bằng phần trăm so với khối lượng đất khô. Độ ẩm của đất phải được xác định ở trạng thái tự nhiên.
Đất trong điều kiện tự nhiên gần như luôn luôn chứa nước như một phần trong cấu trúc của chúng. Độ ẩm của một mẫu đất được định nghĩa như lượng nước trong không gian rỗng giữa các hạt đất mà chúng có thể loại bỏ khi sấy khô ở nhiệt độ 105 – 1100C, và được biểu diễn dưới dạng phần trăm khối lượng đất khô. Đất khô ở đây có nghĩa là đất được sấy khô ở nhiệt độ đó (105 – 1100C) cho đến khối lượng không đổi, thường trong khoảng thời gian 12 – 24h.
Đối với các hạt đất không dính, quá trình trên sẽ làm loại bỏ toàn bộ nước hiện có.
Có một vài cách mà nước được giữ lại trong đất dính, hình dạng và kích thước của các hạt khoáng vật sét (< 2µm), cùng với thành phần hóa học của chúng cho phép chúng kết hợp để giữ nước. Một hình minh họa đơn giản về các vùng nước xung quanh một hạt đất sét được chỉ ra dưới đây:
1) Nước hấp phụ (nước liên kết chặt) được giữ trên bề mặt hạt rắn bằng lực hấp dẫn điện và hầu như ở trạng thái rắn. Lớp này có độ dày rất nhỏ, khoảng 0.005 µm. Nước này không thể loại bỏ ở nhiệt độ sấy khô 1100C, do đó được xem như một phần của hạt rắn.
2) Nước liên kết yếu, nước không được liên kết chặt và có thể được loại bỏ bằng tủ sấy, nhưng không phải bằng phương pháp làm khô không khí.
3) Nước mao dẫn, được giữ bằng lực kéo căng bề mặt, được loại bỏ bằng phương pháp làm khô không khí
4) Nước trọng lực, nước có thể di chuyển trong các lỗ rỗng và có thể được loại bỏ bằng các kênh thoát.
5) Nước hóa học, nước dưới dạng hydrat hóa trong cấu trúc tinh thể. Ngoại trừ thạch cao và một số đất sét nhiệt đới, nước này thường không thể loại bỏ
Độ ẩm của đất (W): Lượng nước chứa trong đất, được tính bằng phần trăm so với khối lượng đất khô. Độ ẩm của đất phải được xác định ở trạng thái tự nhiên.
Đất trong điều kiện tự nhiên gần như luôn luôn chứa nước như một phần trong cấu trúc của chúng. Độ ẩm của một mẫu đất được định nghĩa như lượng nước trong không gian rỗng giữa các hạt đất mà chúng có thể loại bỏ khi sấy khô ở nhiệt độ 105 – 1100C, và được biểu diễn dưới dạng phần trăm khối lượng đất khô. Đất khô ở đây có nghĩa là đất được sấy khô ở nhiệt độ đó (105 – 1100C) cho đến khối lượng không đổi, thường trong khoảng thời gian 12 – 24h.
Đối với các hạt đất không dính, quá trình trên sẽ làm loại bỏ toàn bộ nước hiện có.
Có một vài cách mà nước được giữ lại trong đất dính, hình dạng và kích thước của các hạt khoáng vật sét (< 2µm), cùng với thành phần hóa học của chúng cho phép chúng kết hợp để giữ nước. Một hình minh họa đơn giản về các vùng nước xung quanh một hạt đất sét được chỉ ra dưới đây:
1) Nước hấp phụ (nước liên kết chặt) được giữ trên bề mặt hạt rắn bằng lực hấp dẫn điện và hầu như ở trạng thái rắn. Lớp này có độ dày rất nhỏ, khoảng 0.005 µm. Nước này không thể loại bỏ ở nhiệt độ sấy khô 1100C, do đó được xem như một phần của hạt rắn.
2) Nước liên kết yếu, nước không được liên kết chặt và có thể được loại bỏ bằng tủ sấy, nhưng không phải bằng phương pháp làm khô không khí.
3) Nước mao dẫn, được giữ bằng lực kéo căng bề mặt, được loại bỏ bằng phương pháp làm khô không khí
4) Nước trọng lực, nước có thể di chuyển trong các lỗ rỗng và có thể được loại bỏ bằng các kênh thoát.
5) Nước hóa học, nước dưới dạng hydrat hóa trong cấu trúc tinh thể. Ngoại trừ thạch cao và một số đất sét nhiệt đới, nước này thường không thể loại bỏ
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK18181