Quảng cáo
1 câu trả lời 147
Bà ngoại là người mà em rất yêu mến và kính trọng. Năm nay, bà đã sáu mươi tư tuổi. Dáng người của bà thanh mảnh. Khuôn mặt trái xoan đã in hằn dấu vết của thời gian. Mái tóc dài của bà giờ đã điểm những sợi tóc trắng. Nhưng với em, bà vẫn còn xinh đẹp lắm. Em vẫn còn nhớ những kỉ niệm về bà. Khi con nhỏ, bố mẹ em thường xuyên bận công việc. Bà ngoại chính là người chăm sóc em từ cái ăn đến giấc ngủ. Tối đến, em thường nằm ngủ cùng bà, để được nghe bà kể chuyện. Giọng kể của bà thật dịu dàng, hấp dẫn. Những câu chuyện cổ tích mà bà kể đến bây giờ em vẫn còn nhớ mãi. Câu chuyện về cô Tấm hiền lành, chàng Thạch Sanh dũng cảm hay cậu bé thông minh. Cả lời hát ru thật ngọt ngào của bà đã đưa em vào giấc ngủ: “ Con cò mà đi ăn đêm/Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao… ”. Nhờ có bà, tuổi thơ của em đã thật hạnh phúc. Em rất yêu mến và kính trọng bà ngoại của mình.
Dấu ngoặc kép: Cả lời hát ru thật ngọt ngào của bà đã đưa em vào giấc ngủ: “ Con cò mà đi ăn đêm/Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao… ”.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
69449 -
55042
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
45929 -
Hỏi từ APP VIETJACK44118
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
43394
