Quảng cáo
2 câu trả lời 148
Trong xã hội phong kiến, người phụ nữ luôn bị coi nhẹ, rẻ rúng, họ không được quyền quyết định trong mọi lĩnh vực cuộc sống. Tư tưởng “trọng nam khinh nữ” đã chà đạp lên quyền sống của họ, đàn ông được coi trọng, được quyền “năm thê bảy thiếp”, được nắm quyền hành trong xã hội, trong khi đó phụ nữ chỉ là những cái bóng mờ nhạt, không được coi trọng. Họ phải làm lụng, vất vả cung phụng chồng con, một nắng hai sương mà cuộc đời thì tăm tối. Thân phận họ cũng chỉ là vật giữa chợ đời bao người mua. Thân phận họ bé nhỏ và đáng thương quá đỗi. Người phụ nữ trong sự bủa vây của truyền thống, tập tục, quan niệm phong kiến bao đời hà khắc, đến hạnh phúc của mình cũng không được quyền quyết định cuộc đời của chính mình. Bao khát khao bị kìm hãm, hạnh phúc lứa đôi bị rào cản phong tục đè nén. Họ có quyền được sống, được tự do yêu đương, nhưng xã hội đã chà đạp lên quyền của họ, chỉ cho họ một cuộc đời lầm lũi, chua cay. Nhưng dù trong hoàn cảnh nào đi nữa thì vẻ đẹp của người phụ nữ cũng không bị vùi lấp. Tất cả những vẻ đẹp từ hình thức đến tâm hồn của họ thì luôn luôn đáng ca ngợi, đáng trân trọng và nâng niu.
Bà tôi đã từng kể lại một câu chuyện rằng:
Thuở tuổi đôi mươi bà rất trẻ và đẹp, khiến bao người trong làng Vạn Sự mong muốn mai mối lấy bà làm vợ.Ở làng Vạn Sự ấy có một ông chiến sĩ lớn hơn bà 2 tuổi tuấn tú khiến bà đâm ra si mê đó là ông nội cháu.Ngày ông ra trận chiến bà mặc bộ áo bà ba quấn chiếc khăn rằn để tiễn ông trên con đường đá.Do có bà bên cạnh lên ông đâu buồn khi hi sinh cho đất nước.
Bà bị quấy nhiễu và sàm sỡ nhiều có hôm còn bị đột nhập vào nhà
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
240361
-
72011
-
Hỏi từ APP VIETJACK49956
-
44569