Đọc đoạn văn và trả lời câu hỏi:
...Những bữa cơm độn sắn, độn khoai trong mùa giáp hạt đó là chuyện thường xuyên. Ba anh em tôi luôn được bố mẹ nhường phần cơm. Bố mẹ ăn phần sắn và khoai lang, chúng tôi cứ vô tư ăn ngon lành. Và những bữa cơm như thế, bố mẹ luôn ngồi đầu nồi, nhiều hôm tôi thấy bố mẹ thở dài. Hai đứa em tôi không để ý đến những hành động đó. Trong bữa cơm, thường có một bát mắm tôm đồng, hoặc sang hơn có them bát sườn lợn được mẹ băm thật nhỏ và kho thật mặn. 1 nồi canh rau tập tàng. Ôi! Chỉ đơn sơ vậy thôi, mà anh em tôi thấy ngon biết mấy. Những mùa giáp hạt, vai mẹ lại gầy đi vì những đêm thức trắng, trằn trọc với viết bao lo lắng. Tóc bố ngày một bạc thêm như thể có khói thuốc trên đầu. Anh em tôi cứ thế lớn lên trên đôi vai gầy của mẹ. Bây giờ ngồi ôn lại những kỉ niệm, ôn lại những mùa giáp hạt, trong lòng không khỏi cảm thấy rưng rưng. Quê tôi (Quảng Ngãi) không còn cảnh phải ăn cơm độn sắn khoai. Nhưng tôi vẫn nhớ lắm những mùa giáp hạt... (Trích Mùa Giáp hạt..., Nguyễn Trung Thành, Báo Giáo Dục và Thời đại)
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên là gì? Đoạn văn trên gợi em nhớ đến văn bản nào đã học trong học kì 2 - văn 9.
Câu 2: Hãy đặt một nhan đề cho văn bản trên.
Câu 3: Xác định và gọi tên một thành phần biệt lập có trong đoạn văn
Câu 4: Trong văn bản trên, tác giả thể hiện tư tưởng tình cảm gì với gia đình?
Quảng cáo
1 câu trả lời 3928
Câu 1
PTBĐ: Tự sự
Câu 2
Nhan đề mới: Những tháng ngày không quên
Câu 3
- Cụm từ "lớn lên" được sử dụng thể hiện biện pháp tu từ điệp ngữ
- Tác dụng: nhấn mạnh cội nguồn của sự trưởng thành của tác giả. Đó là công lao, là những vất vả hi sinh tảo tần để mang đến cho con sự ấm no vào những ngày giáp hạt. Đồng thời người con còn được sống trong sự yêu thương, đùm bọc của gia đình. Đó là những kỉ niệm không htể nào quên đối với tác giả
Câu 4
Đoạn văn trên đã thể hiện sâu sắc tình cảm yêu thương, trân trọng, biết ơn của tác giả đối với gia đình, bố mẹ . Tác giả thấu hiểu những hi sinh, vất vả mà bố mẹ phải chịu để dành cho con những điều tốt đẹp nhất. Khi còn thơ bé, chẳng mấy khi nhà văn để ý đến việc bố mẹ ăn phần sắn và khoai lang, nhường cho con cái phần cơm. Tâm hồn trẻ thơ khiến "anh em tôi" cứ ăn ngon lành. Tác giả trân trọng biết bao nhiêu những vất vả, nhọc nhằn ấy của cha mẹ để con có thể khôn lớn, trưởng thành. Đó là vai mẹ lại gầy đi vào những mùa giáp hạt, tóc cha lại ngày một bạc thêm vì những đêm thức trắng trằn trọc. Những ngày giáp hạt, vất vả như một nặng thêm đè lên đôi vai của mẹ, lên những suy nghĩ thao thức của cha. Nhưng trên tất thảy, cha mẹ vẫn giành cho con những điều tốt đẹp nhất, những yêu thương đùm bọc nhất. Tác giả lớn lên về thể xác qua những nồi cơm độn khoai sắn, lớn lên về tâm hồn qua thương yêu cả cha mẹ. Dù bây giờ nồi cơm khoai đọn sắn ấy không còn thế nhưng tác giả vẫn nhớ lắm những mùa giáp hạt bởi trong hoàn cảnh khó khăn ấy, con người mới cảm nhận được sự ấm áp của những người thân thương xung quanh.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
240431
-
72071
-
Hỏi từ APP VIETJACK49988
-
44596