
Ngọc Thanh Phong
Sắt đoàn
80
16
Câu trả lời của bạn: 21:39 10/02/2022
Hiện nay, dịch bệnh Covid-19 ở nước ta đang phát triển rất nguy kịch. Vào thời điểm Tết Nguyên Đán vừa qua, mọi người thường đến nhà nhau chơi, chúc tết... rất nguy hiểm. Sau dịp Tết, nhiều trường đồng ý cho học sinh đi học trực tiếp, nhắc nhở các em phòng dịch cẩn thận, thực hiện đúng quy định 5K... Tuy vậy, có nhiều lớp sau buổi học đầu tiên lại có thông báo có bạn nào là f0 f1... khiến nhiều người hoang mang. Sau đó lại nghỉ ở nhà đi test, học online... Mặc dù vậy, nhiều học sinh vẫn không phòng bị dịch nghiêm túc. Các học sinh vẫn tụm năm tụm bảy, bá vai bá cổ. Nhiều học sinh đeo khẩu trang nhưng lại hở mũi, rồi đeo được một lúc lại vạch xuống ăn vặt, rủ nhau đi chơi... Vì vậy, nhà trường và các thầy cô nên nghiêm túc đặt ra các quy định nghiêm ngặt hơn, phòng ngừa học sinh dính vào dịch bệnh càng ít càng tốt.
Mình viết thế không biết có đúng vs yêu cầu không ? Nếu sai thì bỏ qua cho mình nha(^_^|||)
Câu trả lời của bạn: 14:37 07/02/2021
Càng lớn, ta càng nhận ra cuộc đời luôn không ngừng biến chuyển tuần hoàn và có nhiều thứ dần biến mất đi theo thời gian. Trưởng thành, ta mất đi sự vô lo vô nghĩ, mất đi sự hồn nhiên ngây thơ thuở nào. Thời gian qua đi khiến ta mất đi tuổi xuân, mất đi quãng thời gian đẹp đẽ nhất đời mình, rồi nhiều thứ hơn nữa cứ nối đuôi nhau mà mất đi. Đúng vậy, ai trong chúng ta cũng chịu nhiều tổn thương mất mát, thế nhưng mất mát cũng có lớn nhỏ tùy thuộc vào tầm quan trọng của thứ mà bạn đánh mất. Điều ấy hoàn toàn đúng với câu: "Mất tiền là mất nhỏ, mất danh dự là mất lớn, mất can đảm là mất hết".
Để sống trong xã hội ngày nay thì bạn cần một thứ quan trọng không thể thiếu đó là tiền. Tiền là thứ mà bất cứ ai cũng cần đến để duy trì một cuộc sống ổn định, hằng ngày chúng ta sử dụng tiền để trang trải cuộc sống, lo cho bản thân và gia đình. Chúng ta nỗ lực lao động cả ngày mục đích cũng chỉ để kiếm miếng cơm manh áo, cha mẹ đi làm kiếm tiền nuôi con cái ăn học, trang trải nợ nần và phục vụ đời sống. Suốt cả đời người chúng ta cực nhọc làm việc suy cho cùng cũng chỉ vì đồng tiền, tiền dường như trở thành đích đến của cuộc sống con người khiến người ta có động lực để phấn đấu lao động sản xuất hơn, thế nhưng tiền cũng là gánh nặng với con người. Không có tiền con người sẽ d
Câu trả lời của bạn: 14:36 07/02/2021
Ta có:
725=7.5+25=375=7,4.100%=740%1234=12.4+34=514=12,75.100%=1275%
Câu trả lời của bạn: 14:31 07/02/2021
Trình tự lập luận và chi tiết để giải thích"Tiếng Việt có những đặc sắc của một thứ tiếng đẹp, một thứ tiếng hay"
- Ở đoạn 1, câu mở đầu khẳng định giá trị và địa vị của tiếng Việt, từ đó đưa ra luận điểm cơ bản bao trùm: Tiếng Việt có những đặc sắc của một thứ tiếng đẹp, một thứ tiếng hay.
- Tiếp theo, tác giả giải thích ngắn gọn, rõ ràng về đặc tính đẹp và hay của tiếng Việt.
Câu trả lời của bạn: 14:31 07/02/2021
Bởi vì mặt phẳng nghiêng ở đây được quấn quanh các trục, rãnh xoắn ốc.
Câu trả lời của bạn: 14:30 07/02/2021
Ông đồ, một hình ảnh rất quen thuộc trong xã hội Việt Nam thời xưa. Đó chính là biểu tượng của những nhà nho không đỗ đạt làm quan, thường đi dạy học. Sau khi chế độ khoa cử của Nho học bị bãi bỏ, ông đồ bị gạt ra ngoài xã hội đành phải đi viết chữ thuê trong những ngày tết đến. Thời gian dần trôi, sự vật đổi thay, ông đồ cũng vắng bóng dần đến một chỉ còn là cái di tích tiều tuỵ đáng thương của một thời tàn. Với ngòi bút tài hoa, sắc sảo Vũ Đình Liên đã bộc lộ niềm thương cảm của mình trước ngày tàn của nền Nho học qua bài thơ Ông đồ.
Bài thơ được mở đầu bằng hình ảnh “ông đồ” quen thuộc.
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu giấy đỏ
Bên phố đông người qua
Trong không khí tươi vui, nhộn nhịp của ngày Tết, ông đồ già với mực tàu, giấy đỏ lại ngồi bên góc đường để chờ có người đến thuê viết những câu thơ, câu đối. Xưa nay người ta cho chữ, chứ có ai bán chữ bao giờ. Vậy mà giờ đây ông đồ phải đem chữ ra bán. Giọng thơ trầm trầm tạo không khí buồn buồn làm cho lòng người xao xuyến. Nhưng lúc này, ông đồ cũng còn an ủi lắm bởi mọi người còn thích nét chữ hình tượng ấy để trang trí trong những ngày Tết. Cho nên đã có:
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài
Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa rồng bay
Với nghệ thuật so sánh tài tình, nhà thơ đã khái quát lên được sự khéo léo, tài hoa trên nét chữ của ông đồ. Những nét thảo ấy cứ như phượng múa rồng bay. Nó đẹp ở màu sắc lẫn đường nét. Mọi người ai cũng tấm tắc ngợi khen tài. Lúc ấy, ai cũng thích trong nhà có câu đối đỏ để làm đẹp thêm trong những ngày xuân mới. Nhưng rồi nền văn hoá phương Tây du nhập, sở thích của mọi người cũng dần thay đổi. Những người thích nét chữ kia thưa dần, thưa dần và ông đồ từ từ bị lãng quên.
Nhưng mỗi năm mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu?
Giấy đỏ buồn không thắm;
Mực đọng trong nghiên sầu.
Ông đồ giờ như một người nghệ sĩ hết được lòng công chúng, như một cô gái lỡ thì:
Còn duyên kẻ đón người đưa
Hết duyên đi sớm về trưa một mình
Người thuê viết nay đâu? Câu hỏi được đặt ra cho ông đồ, cho tác giả lẫn cho người đọc gợi lên một niềm bâng khuâng hoài cảm. Nỗi buồn vui sầu não của ông bắt đầu dâng lên theo thời gian và nó thấm vào cả những vật vô tri vô giác. Tác giả đã khéo léo tài tình khi nhân hoá hình ảnh giấy đỏ và nghiên mực. Những tờ giấy đỏ cứ phải phơi ra đấy, không được ai để ý nên bút lông chấm vào đã đọng lại thành nghiên sầu. Trong cái nghiên sầu đó có sự đọng lại nỗi buồn của ông đồ lẫn tác giả. Đau buồn, tủi nhục nhưng ông vẫn cứ ngồi đấy cố bám víu lấy cuộc đời như muốn kéo thời gian quay lại. Não nề thay nào có ai hay đâu.
Ông đồ vẫn ngồi đấy,
Qua đường không ai hay,
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài trời mưa bụi bay.
Thật là một sự vô tình đến phũ phàng. Nếu trước đây ông luôn là người tập trung sự chú ý, sự ngưỡng mộ với những lời khen ngợi thì giờ đây chỉ còn lại hình ảnh một ông đồ trơ trọi lạc lõng giữa dòng đời nhộn nhịp. Và trong dòng người tấp nập qua lại ấy, có ai bỗng vô tình nhìn lại để thương xót cho một ông đồ già? Ông vẫn ngồi đấy, lặng im chờ đợi để cuối cùng thì chẳng còn ai đến với ông. Song, không hẳn thế, trong hàng loạt người đã quên kia còn có một người nhớ và quay lại thương xót cất lên hai câu thơ thể hiện niềm thương cảm.
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài trời mưa bụi bay.
Chiếc lá vàng còn sót lại cũng bị cơn gió thổi lìa cành, đậu trên mặt giấy. Nó nằm đấy như chấm dứt sự sinh sôi. Ông đồ ngồi trầm ngâm đã không buồn nhặt. Cộng hưởng với nỗi niềm của ông còn có cơn mưa bụi của đất trời. Hình ảnh tả thực nhưng chất chứa nhiều tâm trạng. Mưa bay ngoài trời, mưa trong lòng người. Câu thơ tả cảnh hay tả tình? Bước cuối cùng của những ngày tàn buồn bã xiết bao! Lời thơ tuy nhẹ nhàng nhưng thấm thía kết hợp giọng thơ trầm buồn, uẩn đã gây cho người đọc nỗi buồn khó tả.
Theo nhịp điệu của thời gian, hết đông tàn rồi đến xuân sang, và hoa đào lại nở. Nhưng cảnh cũ còn đây mà người xưa không còn nữa.
Năm nay hoa đào nở,
Không thấy ông đồ xưa,
Hình ảnh ông đồ đã thật sự nhoà đi theo thời gian trong ký ức của con người. Tết đến, không thấy ông đồ xưa, trên đường phố vẫn tấp nập người qua lại nhưng, ông đồ với mực tàu giấy đỏ đã vắng bóng rồi. Hình ảnh ông đồ đã đi vào quá khứ. Trong sự khắc nghiệt của thời gian con tạo xoay vần, vật đổi sao dời, ông đồ cố giơ đôi tay gầy guộc để bám lấy cuộc đời. Nhưng một con én không tạo được mùa xuân thì một ông đồ già cũng không làm sao xoay lại nên cảnh đời. Ông đã không còn kiên nhẫn để bám lấy cuộc sống phũ phàng ấy nữa. Ông ra di để lại sau lưng quá khứ huy hoàng của một thời vang bóng. Bài thơ kết thúc là lời tự vấn của nhà thơ với nỗi bâng khuâng thương tiếc ngậm ngùi.
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?
Hai câu thơ như một nén nhang tưởng niệm về một thời đại vàng son của nền Nho học vốn là truyền thống của nền văn hoá dân tộc. Những người muôn năm cũ không còn nữa nhưng hương hồn họ, giá trị mà họ đã góp phần vào cuộc sống tinh thần của đất nước giờ đang ở đâu? Câu hỏi ấy vương vấn mãi trong lòng tác giả cũng như trong lòng người đọc.
Ông đồ là hình tượng, là di tích tiều tuỵ đáng thương của một thời đã tàn. Ông như ngọn đèn loé sáng làm đẹp cho đời rồi vụt tắt. Cái hay của bài thơ là tuy viết theo thể ngũ ngôn, chỉ vẻn vẹn có năm khổ nhưng đã gói trọn một số phận, một lớp người, một thế hệ. Bài thơ làm thức tỉnh bao con người bởi âm điệu trầm buồn, những câu hỏi gợi cảm xúc, ngôn ngữ trong sáng giản dị, câu thơ vừa có hình ảnh vừa có sức gợi cảm. Nó đã khắc hoạ được cuộc đời tàn tạ của một thế hệ nho sĩ đồng thời xen lẫn nỗi niềm hoài cảm, luyến tiếc của nhà thơ. Mấy ai không khỏi giật mình về sự hờ hững đến mức nhẫn tâm của mình đối với lớp trí thức Nho học ngày xưa để rồi ân hận nuối tiếc trong muộn màng mỗi khi đọc lại bài thơ.
Bài thơ là một tác phẩm đặc sắc nhất của Vũ Đình Liên. Nó là một trong những bài thơ hay mở đầu cho sự đổi mới sâu sắc của thơ ca. Một trong những thành công của bài thơ là bộc lộ được tâm tư tình cảm của tác giả một cách chân thành. Do vậy bài thơ đã đi sâu vào tâm khảm mỗi con người chúng ta. Dẫu cho thời gian có trôi qua, nền nho học không còn nữa nhưng hình ảnh ông đồ trong bài thơ của Vũ Đình Liên sẽ sống mãi với thời gian.
Câu trả lời của bạn: 11:04 06/02/2021
TA có Thương nhân số chia + 14 = số bị chia ta có
5 x số chia + 14 + số chia + 14 = số bị chia
Aps dụng tính chất phân phối ta có
số chia x ( 5+1)+28=130
số chia x 6 =130-28=102
Số chia = 102 : 6=17
Số bị chia là:
17 x 5 +14 =99
ĐS:số chia: 17
So bị chia:99
Câu trả lời của bạn: 11:03 06/02/2021
một h/s ăn hết số gạo đó trong số ngày là :26.100=2600(ngày)
Thực sự thì có số người là :100+30=130(người)
Vậy số gạo dự trữ dùng hết cho 130 h/s ăn trong số ngày là :2600:130=20(ngày)
Đáp số:20 ngày
Câu trả lời của bạn: 11:01 06/02/2021
Giai đoạn Bắc thuộc: Từ năm 207 trước công nguyên đến Thế kỷ thứ 10 sau công nguyên:
Vào nãm 207 trước công nguyên, nước Âu Lạc bị xâm chiếm bởi Triệu Đà là Vua nước Nam Việt bên. Sau đó vào nãm 111 trước công nguyên, Nước Âu Lạc bị nhà Hán đô hộ. Âu Lạc bị phân chia thành hai Quận: Giao Chỉ và Cửu Chân. Việt Nam tiếp tục bị Trung Hoa đô hộ trong suốt 11 thế kỷ. Trong giai đoạn nầy nhiều anh hùng dân tộc đã dấy binh khởi nghĩa đấu tranh giành độc lập như :
➞ Khởi nghĩa Hai Bà Trưng của hai chi em Trưng Trắc Trưng Nhị năm 40 - 43
➞ Khởi nghĩa Bà Triệu của bà Triệu Thị Trinh năm 248
➞ Khởi nghĩa của Lý Nam Đế hay còn gọi Lý Bôn hay lý Bí năm 542 - 602 lấy tên nước là Vạn Xuân kinh đô tại Long Biên (Long Biên Hà Nội ngày nay)
➞ Khởi nghĩa Mai Thúc Loan còn gọi Mai Hắc Đế năm 722
➞ Khởi nghĩa Phùng Hưng năm 766 - 791
Và Ngô Quyền với trận đại thắng vang dội quân Nam Hán trên Sông Bạch đằng Năm 938 , đã chấm dứt 1000 nãm đô hộ và giành lại chủ quyền cho Việt Nam.
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 10:58 06/02/2021
Quê hương - hai tiếng giản dị mà nặng trĩu ân tình. Ai sinh ra chẳng có một quê hương - một bến đỗ cuộc đời. Quê hương là vòng tay yêu thương của cha mẹ, là câu chuyện bà kể hằng đêm, là cánh diều vi vu trong gió, là trò đuổi bắt tinh nghịch của lũ trẻ trong xóm,... Quê hương vốn rất đỗi bình dị, thân thương như thế. Với em, quê hương còn là hình ảnh một buổi sáng trên cánh đồng.
Bây giờ đã bắt đầu sang giữa mùa hạ. Cả thôn xóm bừng lên trong những ngày hè sôi nổi. Hôm nay, em dậy sớm hơn thường lệ, nhanh nhảu cùng mẹ ra đồng. Ngày hè vốn thế, vẫn còn sớm mà trời đã hửng sáng. Ông mặt trời vẫn còn ngái ngủ, mới chỉ kịp nhô mình khỏi rặng tre đầu làng. Nắng không gắt, không chói chang như độ giữa trưa. Những tia nắng dịu nhẹ, óng ánh như những sợi kim tuyến giăng mắc ở cành cây, kẽ lá, ẩn hiện trên mái đầu của các mẹ, các cô. Bầu trời cao, rộng với những đám mây lững thững trôi như còn chưa kịp tỉnh giấc. Cơn gió nồm nam thổi mát rượi. Gió như đang chơi trò đuổi bắt sớm mai, lúc ẩn, lúc hiện, lúc mơn man, lúc im lặng. Một không gian trong lành với hương hoa ngọc lan thoang thoảng đâu đây. Trong những tán cây rợp bóng ven đường, chim chào mào, sáo sậu đã kịp mình thức dậy, chúng cất lên những tiếng hót trong trẻo như bài nhạc chào ngày mới. Con sông nhỏ cạnh cánh đồng, từng đợt sóng nhỏ xô nhau, cá quẫy nước thích thú.
Em *** ton theo mẹ ra cánh đồng. Chao ôi! Một không gian rộng lớn làm sao! Nhìn từ xa, cánh đồng như dải lụa mềm vàng óng vắt chẳng biết đâu là cuối cùng. Điều đầu tiên em cảm nhận được chính là hương lúa chín quyện trong gió mát lành. Một mùi thơm d
Câu trả lời của bạn: 10:56 06/02/2021
Gọi E,F,P,Q lần lượt là trung điểm của AB,CD,BC,AD. Lấy các điểm I,G trên EF và K,H trên PQ thỏa mãn:
IEIF=HPHQ=GFGE=KQKP=23
Xét d là một trong các đường thẳng bất kỳ đã cho cắt hai đoạn thẳng AD,BC,EF lần lượt tại M,N,G'. Ta có:
SABMNSCDNM=23⇔
Từ lập luận trên suy ra mỗi đường thẳng thỏa mãn yêu cầu của đề Câu đều đi qua một
trong 4 điểm G,H,I,K. Do có 2018 đường thẳng đi qua 1 trong 4 điểm G,H,I,K
theo nguyên lý Dirichle phải tồn tại ít nhất . Vậy có ít nhất 505 đường thẳng trong 2018 đường thẳng trên đồng quy.
Câu trả lời của bạn: 15:51 05/02/2021
Có 3 phép so sánh:
-nước ầm sầm đổ ra biển ngày đêm như thác
-cá nước nơi hàng đàn đen trũi nhô lên hụp xuống như người bơi ếch giữa những đầu sóng trắng
-rừng đước dựng lên cao ngất như hai dãy trường thành vô tận
Tác dụng:
Biện pháp so sánh khiến cảnh hiện lên cụ thể, sinh động, làm nổi bật vẻ đẹp khung cảnh thiên nhiên sông nước của vùng đất cà Mau. Thiên nhiên phong phú, đa dạngnên thơ, trù phú, gắn bó với cuộc sống của con người.
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 15:46 05/02/2021
1.a
2.b
3.a
4.d
5.c
6.c
7.c
8.a
9.d
10.b
Câu trả lời của bạn: 15:42 05/02/2021
Trong năm vừa qua, tính từ đầu năm đến hiện tại, nước ta đã trải qua một dịch bệnh là covid-19. Đây là một dịch bệnh được truyền từ Trung Quốc và bùng nổ khắp thế giới. Đây là dịch bệnh gây hại cho con người, có khả năng dẫn đến tử vong. Hơn nữa, nó còn là dịch bệnh lan truyền qua đường hô hấp. Vì vậy, nước chúng ta đã đưa ra lệnh cách ly giữa những người bị bệnh cùng với người khỏe mạnh để tránh lây nhi
Câu trả lời của bạn: 15:17 05/02/2021
Quê hương là nguồn cảm hứng vô tận của nhiều nhà thơ Việt Nam và đặc biệt là Tế Hanh – một tác giả có mặt trong phong trào Thơ mới và sau cách mạng vẫn tiếp tục sáng tác dồi dào. Ông được biết đến qua những bài thơ về quê hương miền Nam yêu thương với tình cảm chân thành và vô cùng sâu lắng.
Ta có thể bắt gặp trong thơ ông hơi thở nồng nàn của những người con đất biển, hay một dòng sông đầy nắng trong những buổi trưa gắn với tình yêu quê hương sâu sắc của nhà thơ. Bài thơ “Quê hương” là kỉ niệm sâu đậm thời niên thiếu, là tác phẩm mở đầu cho nguồn cảm hứng về quê hương trong thơ Tế Hanh, bài thơ đã được viết bằng tất cả tấm lòng yêu mến thiên nhiên thơ mộng và hùng tráng, yêu mến những con người lao động cần cù.
Bài thơ được viết theo thể thơ tám chữ phối hợp cả hai kiểu gieo vần liên tiếp và vần ôm đã phần nào thể hiện được nhịp sống hối hả của một làng chài ven biển:
Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới
Nước bao vây cách biển nửa ngày sông
Khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng
Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá.
Quê hương trong tâm trí của những người con Việt Nam là mái đình, là giếng nước gốc đa, là canh rau muống chấm cà dầm tương. Còn quê hương trong tâm tưởng của Tế Hanh là một làng chài nằm trên cù lao giữa sông và biển, một làng chài sóng nước bao vây, một khung cảnh làng quê như đang mở ra trước mắt chúng ta vô cùng sinh động: “Trời trong – gió nhẹ – sớm mai hồng”, không gian như trải ra xa, bầu trời như cao hơn và ánh sáng tràn ngập.
Bầu trời trong trẻo, gió nhẹ, rực rỡ nắng hồng của buổi bình minh đang đến là một báo hiệu cho ngày mới bắt đầu, một ngày mới với bao nhiêu hi vọng, một ngày mới với tinh thần hăng hái, phấn chấn của biết bao nhiêu con người trên những chiếc thuyền ra khơi:
Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã
Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang
Nếu như ở trên là miêu tả vào cảnh vật thì ở đây là đặc tả vào bức tranh lao động đầy hứng khởi và dạt dào sức sống. Con thuyền được so sánh như con tuấn mã làm cho câu thơ có cảm giác như mạnh mẽ hơn, thể hiện niềm vui và phấn khởi của những người dân chài. Bên cạnh đó, những động từ “hăng”, “phăng”, “vượt” di
Câu trả lời của bạn: 14:30 05/02/2021
1.Thịt, cá
-Các chất dinh dưỡng của thịt, cá cần được bảo quản:
+Thịt: có nước, chất béo, chất sắt, phôt pho, vitamin B, chất đạm
+Cá: có chất đạm, vitamin A, B, C, chất khoáng, phốt pho, chất béo.
-Cần quan tâm bảo vệ thực phẩm chu đáo để làm tăng giá trị của thực phẩm:
+Không ngâm, rửa thịt, cá sau khi đã cắt lát vì chất khoáng và sinh tố d