Quảng cáo
3 câu trả lời 266
Trong suốt những năm tháng ở dưới mái trường Tiểu học, em có rất nhiều những người bạn tốt. Nhưng trong suốt 5 năm đến trường, trong số những người bạn ấy, em có một cậu bạn thân từ hồi lớp Một cho đến bây giờ. Đó là Nam.
Nam không chỉ là bạn thân ở trường mà còn là bạn ấu thơ, người bạn hàng xóm cạnh nhà của em. Cùng là con trai nên sở thích của chúng em khá giống nhau. Trái ngược với những bạn nữ thích để tóc dài điệu đà xinh xắn, em và Nam cắt tóc ngắn. Bởi vì bọn em còn chơi rất nhiều trò hay với nhau, khi ra mồ hôi cũng không thấy quá khó chịu.
Nam có nước da hơi ngăm đen vì những ngày tháng tuổi thơ cùng em chơi thả diều hay chơi đuổi bắt với đám trẻ hàng xóm. Cậu ấy có dáng người cao, đặc biệt là đôi chân dài nên Nam là người chạy nhanh nhất trong lớp. Nam sở hữu một đôi mắt sáng trông rất thông minh, nhanh nhẹn.
Trong các giờ học, cậu ấy luôn là người giơ tay hăng hái phát biểu nhất lớp. Dù mới chỉ là học sinh lớp Năm nhưng đôi khi Nam có những câu hỏi mà khiến thầy cô giáo phải bất ngờ. Các bài kiểm tra của Nam luôn đạt điểm cao và đứng đầu lớp. Không chỉ trong các giờ học, mà ngay cả các hoạt động của lớp, Nam cũng nhiệt tình tham gia.
Nam là một người năng nổ, hoạt bát và rất dễ mến. Lớp em ai cũng quý cậu ấy. Nam và em là bạn thân từ nhỏ nên mỗi sáng cậu ấy đều qua rủ em đi học, chiều cùng đi về nhà. Chúng em thân thiết với nhau như hình với bóng khiến nhiều bạn trong lớp phải thắc mắc mà hỏi rằng: “Thế hai đứa không tách nhau ra được à?” Những lúc ấy Nam đều cười xòa và đáp lại rằng: “Không thể đâu, bọn tớ chơi thân với nhau từ bé quen rồi.”
Hồi còn nhỏ, em rất hay bị ốm nên mẹ không bao giờ cho em ra ngoài chơi cùng đám trẻ hàng xóm cả. Mỗi ngày em đều nhìn chúng chơi đùa, cười nói vui vẻ mà vô cùng khát khao. Em cứ nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ được chơi cùng chúng thì một ngày mùa thu nọ, nắng vàng dịu nhẹ trải dài khắp muôn nơi, Nam đã chạy đến trước mặt em và rủ em cùng cậu ấy đi chơi thả diều.
Ban đầu em vẫn còn ngập ngừng phân vân vì mẹ không cho, nhưng ngay sau đó, Nam đã chạy vào xin phép mẹ em. Chẳng hiểu sao cậu ấy chỉ cần nói vài ba câu là mẹ em đã gật đầu đồng ý rồi. Chẳng thể chờ lâu hơn, em cùng Nam nhanh chân chạy tới triền đê, cả hai đứa cùng nhau chơi thả diều suốt ngày hôm đó. Từ ngày ấy, ngày nào Nam cũng qua rủ em đi chơi cùng, thế rồi hai đứa cứ thế mà thân nhau.
Em rất yêu quý Nam. Nam chính là người đã đem tới cho em rất nhiều niềm vui và kỷ niệm. Em mong rằng tình bạn của hai đứa sẽ bền lâu và gắn chặt mãi đến sau này.
Hồi học lớp một ở quê, em có một người bạn rất thân, tên là Thái Thanh Hải.
Hải và em cùng tuổi. Hải mồ côi cả mẹ lẫn bố nên ở với bà ngoại. Hải to lớn hơn em, nặng hơn em ba cân, cao hơn em gần một tấc. Hải nhanh nhẹn, rất thông minh. Hải có mái tóc quăn rễ tre, cặp mắt sáng ngời, nụ cười rạng rỡ. Hải giải thích cho em nghe về tên của bạn: “Thanh Hải nghĩa là biển xanh, có cảnh đẹp nhưng cũng có nhiều bão tố…”. Tuy hoàn cảnh gia đình éo le, khó khăn, nhưng Hải lạc quan và học rất giỏi; đá bóng, đá cầu không bạn nào địch nổi. Hải thường đến nhà em chơi, hai đứa cùng học Toán và đi câu. Có một buổi chiều hè, Hải đến biếu mẹ em một chục con cá rô to… Hải nói vừa mang một bó hoa sim đi thăm mộ bố, mẹ và đi câu về. Mẹ em rán cá cho hai đứa ăn cơm. Hải nói với mẹ em: “Cháu muốn được bác coi như con đẻ của bác. Cháu và Lân là anh em sinh đôi…”. Mẹ em khóc, rồi hai đứa cùng khóc… Năm lên lớp hai, em theo gia đình chuyển ra thị xã học. Hai đứa vẫn qua lại thân thiết. Hải vẫn là học sinh giỏi, còn em đã phấn đấu trở thành học sinh tiên tiến.
Đầu năm học lớp ba, em được tin bà ngoại Hải qua đời. Bố mẹ em và em đã về thăm bạn Hải. Rồi mẹ em thu xếp mãi mới đón được Hải ra thị xã học, coi Hải như con đẻ của mình. Hải học lóp 3A, học giỏi nối tiếng. Em vẫn nói với các bạn: “Hải là anh ruột của tớ đấy”. Lúc nào em cũng nhớ lời bố mẹ dặn: “Hải hơn con hai tháng tuổi. Hải là anh của con…”.
Những năm tháng tuổi thơ được học dưới mái trường Tiểu học, em có rất nhiều bạn tốt. Bạn nào cũng dễ thương và đáng mến nhưng em thích rất là bạn Phương Vy.
Phuơng Vy năm nay tròn mười tuổi, bằng tuổi em. Dáng người bạn nhỏ nhắn, đi đứng nhanh nhẹn. Bạn có khuôn mặt tròn trĩnh trông rất dễ thương. Đôi mắt bồ câu đen láy sáng long lanh. Đôi mắt ấy biết buồn, cười, biết thông cảm với bạn bè xung quanh. Đôi môi đỏ như son luôn nở nụ cười tươi như hoa. Mái tóc của Phương Vy đen nhánh và dài xuống bờ vai tròn trịa trông thật đáng yêu.
Hằng ngày, Phương Vy đến trường với bộ đồng phục quen thuộc baggy, áo trắng. Chiếc khăn quàng đỏ trên vai như cánh bướm. Phương Vy nói năng rất nhỏ nhẹ, tính tình hiền lành, chan hòa với mọi người, luôn giúp đỡ những bạn học yếu. Có điều gì bạn bè không hiểu, Vy đều tận tình giúp đỡ. Trong giờ học Vy thường phát biểu ý kiến xây dựng bài. Bài làm của Vy luôn đạt điểm cao.
Ở trường, Vy là một học sinh giỏi; về nhà, Vy là một người con ngoan. Vy giúp mẹ nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, hướng dẫn cho em học. Có lần Vy tâm sự với em : “Cha mẹ phải làm việc vất vả để cho tớ ăn học, tớ phải học giỏi và ngoan ngoãn để cha mẹ vui lòng”.
Phương Vy đã để lại trong lòng bạn bè nhiều ấn tượng tốt đẹp. Bạn là tấm gương tốt cho các bạn noi theo. em sẽ cố gắng học tập tốt để xứng đáng là bạn thân của Vy.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
51775
-
Hỏi từ APP VIETJACK48887
-
37639