Viết bài văn phân tích nhân vật bạn Lộc trong câu chuyện sau:
Các bạn lớp tôi thường gọi Lộc là “Lộc còi” vì Lộc bé lắm, mười một tuổi mà bằng đứa chín tuổi. Hẳn vì “còi” nên Lộc có vẻ yếu, thường hôm nào học năm tiết, tiết học hát cuối cùng là Lộc hát chẳng ra hơi, có khi cứ dựa vào tập thể mà Lộc chỉ lí nhí hoặc mấp máy mồm hát theo thôi. Người ta bảo thể lực yếu thì thường học kém, thế mà Lộc học chẳng kém. Còn tôi, trông tôi có vẻ cao lớn hơn Lộc thì học lại chẳng giỏi giang gì. Tôi kém nhất là môn Toán. Cô giáo phân công Lộc giúp đỡ tôi về môn này. Không hiểu sao, mỗi lần giúp tôi học, Lộc thích đến nhà tôi hơn là tôi đến nhà Lộc. Nói cho đúng thì từ đầu năm học, tôi chưa đến nhà Lộc lần nào. Tính Lộc rủ rỉ ít nói. Mẹ tôi rất mến Lộc. Mẹ thường hay nêu Lộc để làm gương cho tôi. Mẹ làm tôi lắm khi tự ái. Mẹ nói là Lộc bé mà học giỏi, chăm, ngoan, lại nền nếp, cẩn thận... Có thể những điều trên mẹ tôi nói đúng, nhưng riêng cái điểm cẩn thận thì tôi không chịu. Tôi nghĩ rằng Lộc “ki bo” thì có. Cả lớp tôi chúng nó đều nhận xét thế. Lộc có cái cặp sách đã cũ mà cứ quý như vàng, không bao giờ vứt cặp xuống đất, không bao giờ dám ngồi lên cặp. Có cái bút máy Trường Sơn nét đã to bè, thế mà cứ viết viết, cất cất chi chút, chỉ dám viết cái bút ấy vào những buổi kiểm tra bài, còn ngày thường thì Lộc viết bút chấm mực. […]
Cuối học kì hai, Lộc báo cho tôi một tin chả vui gì:
- Bố tớ sắp mù hẳn rồi, Viện mắt người ta bảo phải mổ mới khỏi. Mấy hôm nữa bố tớ vào viện. Tớ phải làm thay cả phần việc của bố ở nhà để kiếm sống, lại còn phải chăm sóc bố nữa chứ. Chắc tớ chả tiếp tục học được nữa. Lộc giúi vào tay tôi cái bút Trường Sơn: - Cậu cầm lấy cái này mà dùng, tớ giữ mà không dùng nó phí đi!
Lúc này giọng Lộc đã run run, không còn bình tĩnh như trước. Tôi nắm chặt tay Lộc và nói:
- Cậu cứ giữ lấy cái bút này. Cậu cần phải tiếp tục học. Tớ sẽ giúp cậu trong thời gian bố cậu vào viện. Sau giờ học ở trường, tớ sẽ về nhà cậu, chúng mình cùng học, cùng làm. Vả lại cái việc sửa dép cũng dễ thôi, cậu bảo tớ vài lần là tớ làm được. Mẹ tớ sẽ rất vui lòng nếu như tớ giúp được cậu. Mẹ tớ quý và thương cậu lắm [..].
Quảng cáo
3 câu trả lời 40
Phân tích nhân vật bạn Lộc
Trong câu chuyện, nhân vật bạn Lộc để lại trong lòng người đọc nhiều ấn tượng sâu sắc bởi vẻ ngoài nhỏ bé nhưng có một tâm hồn đẹp đẽ, giàu nghị lực và tình cảm. Qua những chi tiết giản dị, Lộc hiện lên là hình ảnh tiêu biểu của một học sinh nghèo nhưng giàu lòng tự trọng, nhân hậu và đáng trân trọng.
Trước hết, Lộc là một cậu bé có hoàn cảnh khó khăn và thể chất yếu ớt. Mười một tuổi nhưng Lộc nhỏ bé như đứa trẻ chín tuổi, lại thường xuyên mệt mỏi trong những tiết học cuối. Chính vì vậy, Lộc bị bạn bè gọi bằng biệt danh “Lộc còi”. Tuy nhiên, hoàn cảnh và thể lực yếu không khiến Lộc tự ti hay buông xuôi. Trái lại, Lộc học tập chăm chỉ và có ý thức vươn lên, đặc biệt là giỏi môn Toán, đủ khả năng giúp đỡ bạn bè học yếu hơn mình. Điều đó cho thấy Lộc có nghị lực, không để hoàn cảnh chi phối tương lai của bản thân.
Không chỉ chăm học, Lộc còn là người sống giản dị, cẩn thận và có lòng tự trọng cao. Lộc quý chiếc cặp sách cũ, giữ gìn cây bút máy Trường Sơn như một tài sản vô cùng quý giá. Ban đầu, người kể chuyện và cả lớp hiểu lầm sự cẩn thận ấy là “ki bo”, nhưng thực chất đó là biểu hiện của một đứa trẻ nghèo biết trân trọng từng vật dụng nhỏ bé mà mình có được. Lộc không hoang phí, không đòi hỏi, luôn sống chừng mực và nề nếp.
Đặc biệt, phẩm chất đáng quý nhất của Lộc được thể hiện rõ trong hoàn cảnh gia đình éo le. Khi biết bố mình sắp mù và phải vào viện mổ, Lộc sẵn sàng hy sinh việc học để đi làm, chăm sóc bố và gánh vác gia đình. Trong giây phút đó, Lộc trao lại cho bạn cây bút quý – vật mà cậu từng nâng niu nhất. Hành động ấy cho thấy Lộc là người giàu tình cảm, biết nghĩ cho người khác, dù bản thân đang đứng trước nỗi lo lớn. Giọng nói run run của Lộc khiến người đọc không khỏi xúc động và thương cảm.
Qua nhân vật Lộc, câu chuyện không chỉ ca ngợi vẻ đẹp của một học sinh nghèo giàu nghị lực, nhân hậu mà còn gửi gắm bài học sâu sắc về sự cảm thông, chia sẻ và tình bạn chân thành. Lộc chính là tấm gương sáng về ý chí vươn lên trong học tập và cuộc sống, khiến người đọc thêm trân trọng những con người sống âm thầm nhưng đầy nhân cách.
Nhân vật Lộc trong truyện ngắn “Bạn Lộc” của Xuân Quỳnh là một hình ảnh cảm động và đáng trân trọng về nghị lực sống, lòng hiếu thảo và tình bạn chân thành của tuổi thơ. Qua đoạn trích, dù Lộc là một cậu bé nhỏ bé, có hoàn cảnh gia đình đặc biệt, nhưng những phẩm chất bên trong cậu lại tỏa sáng rực rỡ.
Thứ nhất, Lộc là cậu bé có hoàn cảnh đáng thương nhưng nghị lực phi thường. Lộc chỉ mới mười một tuổi nhưng đã mang hình hài của một đứa trẻ nhỏ hơn, được bạn bè gọi bằng cái tên trêu chọc là “Lộc còi”. Thể chất yếu ớt khiến Lộc hát không ra hơi trong giờ hát cuối. Nỗi lo lớn nhất của Lộc đến từ gia đình: mẹ đã mất, bố mắc bệnh đục thủy tinh thể có nguy cơ bị mù hẳn. Trong hoàn cảnh đó, Lộc không hề gục ngã hay than vãn. Cậu bé gánh vác trách nhiệm nặng nề, vừa học tập, vừa phải “làm thêm giúp bố sửa dép cho hợp tác xã” và lo toan mọi việc nhà như giặt giũ, gọt mướp. Chính nghịch cảnh nghiệt ngã đã rèn giũa Lộc thành một người chín chắn và kiên cường hơn so với tuổi.
Thứ hai, Lộc nổi bật với sự chăm chỉ, thông minh và lòng tự trọng cao. Dù ai đó cho rằng thể lực yếu sẽ học kém, nhưng Lộc lại học rất giỏi, đặc biệt là môn Toán, đến mức cô giáo phải phân công Lộc giúp đỡ bạn “tôi”. Thêm vào đó, Lộc rất nền nếp và cẩn thận. Chi tiết “Lộc có cái cặp sách đã cũ mà cứ quý như vàng, không bao giờ vứt cặp xuống đất, không bao giờ dám ngồi lên cặp” và việc cậu bé dùng bút chấm mực hàng ngày, dành chiếc bút máy Trường Sơn quý giá cho những buổi kiểm tra, cho thấy Lộc không hề “ki bo” như bạn bè trêu chọc, mà là người ý thức được giá trị của sự vật trong hoàn cảnh eo hẹp. Lòng tự trọng này khiến Lộc không muốn lãng phí những gì mình có.
Thứ ba, Lộc là người bạn chân thành và vô cùng hiếu thảo. Lòng hiếu thảo của Lộc được thể hiện qua hành động chăm sóc bố chu đáo trước khi đi học: “Mướp con gọt rồi. Quần áo bố, con phơi trên sân thượng, nếu mưa bố để ý cất hộ con.” Khi biết tin bố sắp vào viện phẫu thuật và cậu có thể phải nghỉ học, nỗi lo lắng hiện rõ trong giọng nói “run run” của Lộc. Tình bạn của Lộc cũng vô cùng đẹp đẽ. Cậu tận tình giảng giải bài toán cho bạn, và đặc biệt, khi đối diện với nguy cơ không thể đi học, Lộc đã “giúi vào tay tôi cái bút Trường Sơn: - Cậu cầm lấy cái này mà dùng, tớ giữ mà không dùng nó phí đi!”. Hành động hy sinh món quà quý giá nhất này cho bạn thể hiện tấm lòng rộng mở, vô tư và tình bạn cao đẹp, không mưu cầu.
Tóm lại, nhân vật Lộc là một bức chân dung tuyệt vời mà Xuân Quỳnh dành tặng cho bạn đọc nhỏ tuổi. Lộc bé nhỏ về thể xác nhưng lớn lao về tâm hồn. Cậu bé là biểu tượng của sự kiên cường vượt lên nghịch cảnh, lòng hiếu thảo sâu nặng và tình bạn trong sáng, xứng đáng là tấm gương để chúng ta học tập về nghị lực sống và cách trân trọng những giá trị nhân văn cao đẹp. Nếu bạn muốn hiểu rõ hơn về sự thay đổi trong nhận thức của nhân vật "tôi" sau khi tiếp xúc với Lộc, chúng ta có thể tập trung phân tích chi tiết hơn về mối quan hệ giữa hai người.
Bài văn phân tích nhân vật Lộc
Trong câu chuyện, Lộc hiện lên là một nhân vật nhỏ bé về hình thể nhưng lớn lao về tâm hồn và ý chí. Lộc chỉ mười một tuổi nhưng bé nhỏ hơn bạn bè cùng trang lứa, thể lực yếu, hát lí nhí, thậm chí không hát ra hơi trong các tiết học hát. Tuy nhiên, sự yếu ớt về thể chất không làm giảm đi sức mạnh tinh thần và trí tuệ của Lộc. Lộc học giỏi, đặc biệt môn Toán, chăm chỉ, cẩn thận, và luôn hoàn thành tốt mọi nhiệm vụ được giao.
Tính cách của Lộc vừa khiêm nhường, ít nói, vừa chăm chỉ và gương mẫu. Lộc quý trọng đồ dùng học tập, giữ gìn cẩn thận từng cây bút, chiếc cặp, thể hiện sự cẩn thận, tôn trọng giá trị vật chất và công sức của người khác. Sự cẩn thận này cũng phản ánh tinh thần trách nhiệm và kỷ luật cao trong học tập và sinh hoạt.
Trước biến cố gia đình, khi bố Lộc sắp mù hẳn và phải mổ, Lộc phải đảm nhận thêm công việc kiếm sống và chăm sóc bố. Lúc này, Lộc vẫn biết quan tâm đến bạn bè, sẵn sàng nhường bút quý cho bạn, thể hiện tấm lòng vị tha và tình cảm sâu sắc. Qua đó, Lộc cho thấy sự kiên cường, trách nhiệm và lòng nhân hậu – những phẩm chất đáng quý của một học sinh.
Như vậy, Lộc là hình ảnh tấm gương sáng về ý chí vượt khó, chăm ngoan và giàu tình cảm, khiến người đọc cảm phục và học hỏi. Nhân vật Lộc không chỉ gợi lên tình bạn trong sáng, đáng quý mà còn truyền cảm hứng về nghị lực sống và trách nhiệm với gia đình.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
25955 -
23139
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
10110 -
6771
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
5219
