Quảng cáo
1 câu trả lời 26
BÀI VĂN: DƯ ÂM CỦA MỘT CHUYẾN ĐI THIỆN NGUYỆN
Một buổi sáng cuối tuần, khi mặt trời còn e ấp sau những hàng cây, em cùng các anh chị trong Đoàn trường bắt đầu chuyến xe hướng về một mái ấm tình thương ở ngoại thành. Đó là lần đầu tiên em được tham gia một hoạt động thiện nguyện – và cũng là lần đầu tiên em cảm nhận rõ ràng đến thế sức mạnh ấm áp của sự sẻ chia.
Con đường nhỏ dẫn vào mái ấm lấm tấm nắng, những tiếng cười trẻ thơ vang lên trong gió như gọi chúng em đến gần hơn. Khi bước chân vào cổng, em bắt gặp những ánh mắt trong veo nhưng có chút rụt rè của các em nhỏ nơi đây. Chỉ cần một cái nắm tay, một lời chào hỏi, khoảng cách ban đầu dường như tan biến. Em cùng các bạn bắt đầu dọn dẹp sân, sắp xếp lại thư viện nhỏ, rồi phát quà cho từng em bé. Những món quà tuy không lớn nhưng được trao đi bằng tất cả tấm lòng.
Khoảnh khắc khiến em nhớ mãi là khi một bé gái nhỏ nắm lấy tay em và thì thầm: “Chị ơi, hôm nay vui quá!”. Lời nói ấy giản dị thôi nhưng lại khiến tim em khẽ rung lên. Em chợt nhận ra, đôi khi hạnh phúc không đến từ những điều to tát, mà đến từ việc mình có thể mang lại niềm vui cho người khác.
Buổi trưa, khi chuyến xe chuẩn bị lăn bánh trở về, em ngoái nhìn lại mái ấm nhỏ đang lùi dần sau cửa kính. Trong lòng em bỗng dâng lên một cảm giác rất lạ – vừa lưu luyến, vừa ấm áp, lại xen lẫn một chút tự hào. Em thấy mình trưởng thành hơn sau chuyến đi, biết quan tâm hơn, biết yêu thương nhiều hơn.
Chuyến thiện nguyện ấy không chỉ là một kỷ niệm đẹp, mà còn là một bài học quý giá về lòng nhân ái. Nó nhắc em hiểu rằng: khi biết cho đi bằng cả trái tim, ta sẽ nhận lại được những điều hạnh phúc nhất.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
74782 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
61046 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
53894 -
53022
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
40500 -
40009
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
37794 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
34564
