một lần khi khi ra thăm vườn rau vô tình em nghe được cuộc trò chuyện chữa sâu rau và giun đất hãy kể lại câu chuyện đó
Quảng cáo
2 câu trả lời 36
Một buổi chiều nọ, em theo mẹ ra thăm vườn rau sau nhà. Nắng đã dịu, gió thổi nhẹ làm những luống cải xanh rì khẽ rung rinh. Em tò mò cúi xuống nhổ vài cọng cỏ thì bỗng nghe thấy những tiếng thì thầm rất khẽ vang lên từ dưới đất. Em giật mình, vội nấp sau gốc chuối và lắng tai nghe.
Hóa ra đó là cuộc trò chuyện giữa một chú sâu rau và một bác giun đất.
Chú sâu rau cất giọng lo lắng:
– Bác giun ơi, dạo này con người phun thuốc nhiều quá. Chúng cháu ăn lá cũng khó, mà sống thì lại càng nguy hiểm.
Bác giun đất chậm rãi đáp:
– Ta cũng khổ không kém. Đất bị thuốc làm cho cứng và độc, chúng ta đào hang cũng chẳng dễ dàng gì.
Sâu rau thở dài:
– Nhưng cháu chỉ ăn vài chiếc lá thôi, đâu có làm hại ai nhiều đến thế.
Giun đất hiền từ nói:
– Con người không hiểu rằng mỗi sinh vật đều có vai trò của mình. Cháu giúp kiểm soát sự phát triển của cây, còn ta làm cho đất tơi xốp, màu mỡ hơn. Nếu thiếu chúng ta, đất và cây cũng sẽ yếu dần.
Nghe đến đó, sâu rau im lặng một lúc rồi nói nhỏ:
– Giá mà con người trồng rau sạch, ít thuốc thì tốt biết bao.
Giun đất gật đầu:
– Ừ, khi con người biết bảo vệ thiên nhiên, thì thiên nhiên cũng sẽ nuôi sống con người lâu dài.
Cuộc trò chuyện kết thúc khi mẹ gọi em về nhà. Em bước đi mà lòng cứ suy nghĩ mãi. Em chợt hiểu rằng, trong khu vườn nhỏ bé ấy, mỗi sinh vật đều có tiếng nói và ý nghĩa riêng. Từ hôm đó, em càng yêu thiên nhiên hơn và mong mọi người hãy trồng rau, bảo vệ đất đai theo cách thân thiện và an toàn.
Một buổi sáng cuối tuần, em theo ông ra vườn rau sau nhà để tưới cây. Khu vườn lúc ấy còn đẫm sương đêm, những luống rau xanh mướt rung rinh trong gió sớm. Em đang mải ngắm những giọt nước long lanh trên lá thì bỗng nghe thấy những tiếng thì thầm khe khẽ vang lên từ luống cải phía trước. Thấy lạ, em liền đứng lại lắng nghe.
Hóa ra đó là cuộc trò chuyện giữa chú sâu rau và bác giun đất.
Chú sâu rau cất giọng than thở:
– Bác giun ơi, con người thật đáng sợ! Ngày nào họ cũng bắt bọn cháu, phun thuốc để tiêu diệt. Cháu chỉ ăn vài chiếc lá thôi mà!
Bác giun đất điềm tĩnh đáp:
– Cháu nói vậy là chưa đúng đâu. Cháu ăn lá làm cây héo úa, nông dân phải vất vả chăm sóc lại. Con người làm thế cũng chỉ để bảo vệ mùa màng thôi.
Nghe vậy, sâu rau im lặng một lúc rồi buồn bã nói:
– Nhưng cháu cũng chỉ đang cố sống. Cháu đâu biết mình gây hại nhiều như thế.
Bác giun đất nhẹ nhàng khuyên nhủ:
– Mỗi loài đều có cách sống riêng, nhưng phải sống sao cho không làm hại người khác quá nhiều. Như bác đây, bác sống dưới lòng đất, giúp đất tơi xốp để cây lớn nhanh hơn. Vì thế, con người luôn yêu quý và bảo vệ bác.
Sâu rau thở dài:
– Cháu ước gì mình cũng có ích như bác, để không bị ghét bỏ và tiêu diệt.
Bác giun đất mỉm cười hiền hậu:
– Cháu hãy nhớ, thiên nhiên cần sự cân bằng. Con người, cây cối và muôn loài đều phải chung sống hài hòa với nhau.
Cuộc trò chuyện kết thúc khi ông em bước tới nhổ cỏ. Em đứng lặng một lúc, trong lòng bỗng hiểu ra nhiều điều. Em nhận ra rằng mỗi sinh vật đều có vai trò riêng trong tự nhiên, nhưng con người cần biết bảo vệ cây trồng, còn muôn loài cũng cần sống hài hòa với môi trường xung quanh.
Từ hôm đó, mỗi lần ra vườn, em lại nhớ đến cuộc trò chuyện đặc biệt ấy và càng thêm yêu thiên nhiên, trân trọng cuộc sống hơn.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
4465 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
3421 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
3335 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
3182 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
2700 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
2206 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
1672 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
1495 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
1370


