Quảng cáo
6 câu trả lời 67
Giữa dòng đời vội vã với bao lo toan và đổi thay, con người vẫn luôn là điều khiến tôi dừng lại lâu nhất để suy ngẫm và yêu thương. Không phải những tòa nhà cao tầng hay ánh đèn rực rỡ, chính con người – với trái tim biết rung động, biết yêu thương và sẻ chia – mới là vẻ đẹp bền lâu nhất của cuộc đời.
Tôi yêu con người trước hết bởi khả năng yêu thương vô điều kiện. Đó là hình ảnh người mẹ tảo tần sớm hôm vì con, là dáng lưng còng của người cha sau những tháng ngày mưu sinh vất vả. Không cần những lời nói hoa mỹ, tình yêu ấy lặng lẽ mà sâu nặng, âm thầm nâng đỡ ta qua bao khó khăn của cuộc sống. Chính sự hy sinh thầm lặng ấy đã dạy tôi hiểu thế nào là yêu thương thật sự.
Tôi yêu con người bởi sự kiên cường trước nghịch cảnh. Trong cuộc sống, không ai có thể tránh khỏi những lúc yếu lòng, thất bại hay tổn thương. Nhưng điều khiến con người trở nên cao quý chính là khả năng đứng dậy sau vấp ngã. Tôi đã từng thấy những con người tay trắng lập nghiệp, từng chứng kiến những người mang trong mình bệnh tật vẫn mỉm cười, sống lạc quan và lan tỏa niềm tin cho những người xung quanh. Chính nghị lực ấy khiến con người nhỏ bé mà vĩ đại vô cùng.
Con người cũng khiến tôi cảm phục bởi lòng nhân ái và sự bao dung. Giữa thế giới đôi khi còn đầy rẫy ích kỷ, vẫn có những tấm lòng sẵn sàng dang tay giúp đỡ người khác mà không mong nhận lại điều gì. Đó là người lạ giúp ta khi gặp hoạn nạn, là thầy cô tận tụy vì học trò, là những con người bình thường nhưng mang trong mình trái tim phi thường. Chính sự nhân hậu ấy đã sưởi ấm cuộc sống, khiến xã hội trở nên đáng tin yêu hơn.
Thế nhưng, con người không phải lúc nào cũng hoàn hảo. Đôi khi, sự nóng nảy, ích kỷ hay vô tâm khiến chúng ta làm tổn thương nhau. Nhưng chính những sai lầm ấy lại nhắc nhở con người học cách tha thứ, hoàn thiện bản thân và sống tốt đẹp hơn mỗi ngày. Tôi tin rằng, khi con người biết nhìn lại chính mình, biết lắng nghe và thấu hiểu, thì mọi khoảng cách đều có thể được xóa nhòa.
Với tôi, con người là điều đẹp đẽ nhất mà cuộc sống ban tặng. Bởi con người không chỉ biết suy nghĩ mà còn biết cảm nhận, không chỉ biết sống cho bản thân mà còn biết sống vì người khác. Yêu con người, trân trọng con người cũng chính là trân trọng cuộc đời này. Và tôi tin rằng, chỉ cần mỗi người giữ trong tim mình một chút yêu thương và nhân ái, thế giới sẽ trở thành nơi đáng sống hơn bao giờ hết.
Con người – điều quý giá nhất trong cuộc sống
Con người là điều kỳ diệu nhất trên đời. Mỗi con người đều mang trong mình một tâm hồn, một trái tim và một câu chuyện riêng. Khi nhìn vào đôi mắt của một người, ta có thể nhận thấy niềm vui, nỗi buồn, khát vọng và cả những nỗi đau âm thầm. Chính những điều ấy làm cho con người trở nên phong phú, đa dạng và đáng quý hơn bất kỳ điều gì khác.
Trong cuộc sống hàng ngày, con người luôn để lại cho nhau những ấn tượng khó quên. Một nụ cười thân thiện, một lời động viên đúng lúc hay một hành động giúp đỡ nhỏ bé đều có thể sưởi ấm trái tim người khác. Tôi vẫn nhớ hình ảnh người lao công ngày ngày dọn dẹp đường phố. Dù vất vả, đôi tay chai sần, họ vẫn mỉm cười và chào hỏi mọi người. Chính sự tận tụy và lặng thầm ấy khiến con người trở nên cao quý, khiến ta nhận ra rằng giá trị của cuộc sống không chỉ nằm ở những điều vĩ đại mà còn trong những cử chỉ giản đơn nhất.Con người còn là nguồn cảm hứng bất tận cho nghệ thuật, văn học và cuộc sống. Từ những câu chuyện đời thường đến những tấm gương hy sinh cao cả, con người luôn khiến chúng ta rung động, khát khao sống tốt hơn, sống ý nghĩa hơn. Tôi từng đọc câu chuyện về những người thầy, người mẹ hy sinh cả đời để nuôi dưỡng và dạy dỗ thế hệ trẻ. Họ lặng lẽ hi sinh, không mong được khen ngợi, nhưng tình yêu thương và lòng tận tụy ấy lại là ngọn đèn soi sáng cho bao tâm hồn.Nhìn sâu vào con người, ta thấy được cả sức mạnh và yếu đuối, cả thiện lương và nhược điểm. Điều đó nhắc nhở chúng ta trân trọng mỗi con người, yêu thương và thấu hiểu nhau nhiều hơn. Trong cuộc sống hiện đại, khi công nghệ và áp lực ngày càng chiếm nhiều thời gian, việc dành cho nhau những khoảnh khắc quan tâm, những lời hỏi thăm hay nụ cười chân thành trở nên quý giá hơn bao giờ hết.
Con người thật đáng quý. Chính từ con người mà thế giới trở nên ấm áp, cuộc sống trở nên ý nghĩa. Mỗi con người đều là một câu chuyện, một mảnh ghép tạo nên bức tranh phong phú của cuộc sống. Hãy trân trọng, yêu thương và khắc sâu những giá trị tốt đẹp nơi con người, bởi đó chính là điều làm nên vẻ đẹp thật sự của đời sống.
Trong cuộc đời mỗi người, có lẽ ai cũng có một người để yêu thương, để nhớ nhung và để tựa vào mỗi khi yếu lòng. Với tôi, người ấy chính là mẹ – người phụ nữ nhỏ bé nhưng mang trong mình một trái tim bao la và một tình yêu không bờ bến.
Tôi vẫn nhớ như in những buổi sáng mùa đông, khi cả căn nhà còn chìm trong màn sương lạnh giá, mẹ đã dậy từ lúc gà chưa gáy. Tiếng lách cách của bếp củi, mùi thơm của cơm mới, và dáng mẹ lom khom bên nồi cháo nghi ngút khói – tất cả như một bản nhạc dịu dàng đánh thức tôi dậy mỗi ngày. Mẹ không nói nhiều, nhưng từng hành động của mẹ đều là những lời yêu thương thầm lặng.
Có lần tôi bị ốm, sốt cao cả đêm. Mẹ thức trắng, tay cầm khăn ấm lau trán cho tôi, mắt thâm quầng vì lo lắng. Tôi lờ mờ tỉnh dậy, thấy mẹ ngồi bên, ánh mắt đầy yêu thương và mệt mỏi. Khoảnh khắc ấy, tôi hiểu rằng: tình mẹ không cần lời hoa mỹ, chỉ cần một ánh nhìn, một cái nắm tay cũng đủ khiến trái tim tôi ấm áp.
Mẹ không chỉ là người sinh thành, mà còn là người bạn, người thầy đầu tiên trong đời. Mẹ dạy tôi biết yêu thương, biết sẻ chia, biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Mỗi khi tôi thất bại, mẹ không trách mắng, chỉ nhẹ nhàng nói: “Con cứ cố gắng, mẹ luôn ở đây.” Chính câu nói ấy là động lực để tôi bước tiếp, để không bao giờ bỏ cuộc.
Mẹ là ngọn lửa nhỏ, âm thầm cháy trong tim tôi, sưởi ấm những ngày lạnh giá nhất của cuộc đời. Dù sau này tôi có đi đâu, làm gì, tôi vẫn luôn mang theo hình bóng mẹ – người phụ nữ giản dị nhưng vĩ đại nhất trong trái tim tôi.
Trong cuộc đời mỗi người, có lẽ ai cũng có một người để yêu thương, để nhớ nhung và để tựa vào mỗi khi yếu lòng. Với tôi, người ấy chính là mẹ – người phụ nữ nhỏ bé nhưng mang trong mình một trái tim bao la và một tình yêu không bờ bến.
Tôi vẫn nhớ như in những buổi sáng mùa đông, khi cả căn nhà còn chìm trong màn sương lạnh giá, mẹ đã dậy từ lúc gà chưa gáy. Tiếng lách cách của bếp củi, mùi thơm của cơm mới, và dáng mẹ lom khom bên nồi cháo nghi ngút khói – tất cả như một bản nhạc dịu dàng đánh thức tôi dậy mỗi ngày. Mẹ không nói nhiều, nhưng từng hành động của mẹ đều là những lời yêu thương thầm lặng.
Có lần tôi bị ốm, sốt cao cả đêm. Mẹ thức trắng, tay cầm khăn ấm lau trán cho tôi, mắt thâm quầng vì lo lắng. Tôi lờ mờ tỉnh dậy, thấy mẹ ngồi bên, ánh mắt đầy yêu thương và mệt mỏi. Khoảnh khắc ấy, tôi hiểu rằng: tình mẹ không cần lời hoa mỹ, chỉ cần một ánh nhìn, một cái nắm tay cũng đủ khiến trái tim tôi ấm áp.
Mẹ không chỉ là người sinh thành, mà còn là người bạn, người thầy đầu tiên trong đời. Mẹ dạy tôi biết yêu thương, biết sẻ chia, biết đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã. Mỗi khi tôi thất bại, mẹ không trách mắng, chỉ nhẹ nhàng nói: “Con cứ cố gắng, mẹ luôn ở đây.” Chính câu nói ấy là động lực để tôi bước tiếp, để không bao giờ bỏ cuộc.
Mẹ là ngọn lửa nhỏ, âm thầm cháy trong tim tôi, sưởi ấm những ngày lạnh giá nhất của cuộc đời. Dù sau này tôi có đi đâu, làm gì, tôi vẫn luôn mang theo hình bóng mẹ – người phụ nữ giản dị nhưng vĩ đại nhất trong trái tim tôi.
Bạn muốn viết một bài văn biểu cảm về con người và đạt được điểm cao (điểm 10). Để đạt điểm tuyệt đối, bài viết không chỉ cần đáp ứng yêu cầu về cấu trúc, ngôn ngữ mà còn phải chạm đến chiều sâu cảm xúc và thể hiện được cái nhìn tinh tế của người viết.
Dưới đây là dàn ý chi tiết và một bài viết mẫu tiêu biểu để bạn tham khảo.
🌟 Tiêu chí đạt điểm 10 cho bài văn biểu cảm về con người
Cảm xúc chân thật và sâu sắc: Cảm xúc phải đi từ trái tim, không gượng ép, thể hiện được sự trân trọng, yêu thương, hoặc ngưỡng mộ.
Hình ảnh nghệ thuật, giàu sức gợi: Sử dụng linh hoạt các biện pháp tu từ (so sánh, ẩn dụ, nhân hóa) để khắc họa chân dung và cảm xúc.
Bố cục chặt chẽ, dẫn dắt tự nhiên: Mở bài ấn tượng, thân bài phát triển cảm xúc theo trình tự hợp lý, kết bài đọng lại suy tư.
Ngôn ngữ tinh tế, giàu nhạc điệu: Từ ngữ chọn lọc, có tính biểu cảm cao.
Bài văn mẫu: Người thắp lên Ngọn Lửa Bình Yên trong tôi (Viết về người Bà)
I. Mở bài (Giới thiệu ấn tượng về đối tượng)
Trong cuộc đời mỗi người, có những ngọn hải đăng lặng lẽ đứng vững giữa bao giông tố, và với tôi, ngọn hải đăng ấy chính là Bà. Bà không chỉ là người thân mà còn là nguồn mạch bình yên, là định nghĩa sống động nhất về sự bao dung và yêu thương không điều kiện. Nếu cuộc đời là một bản nhạc xô bồ, Bà chính là nốt trầm êm dịu nhất, kéo tâm hồn tôi về lại sự tĩnh lặng và an lành.
II. Thân bài (Đi sâu vào cảm xúc và hình ảnh)
1. Khắc họa chân dung và vẻ đẹp của sự hi sinh
Bà tôi mang vẻ đẹp của thời gian – một vẻ đẹp thấm đẫm nắng gió và sương mai. Mái tóc Bà bạc như cước, được búi gọn gàng, như chứa đựng cả kho tàng ký ức của một đời người lam lũ. Đôi mắt Bà, dù đã hằn sâu những nếp nhăn, vẫn lấp lánh sự tinh anh và ấm áp, tựa như hai vì sao hiền từ dẫn lối. Đặc biệt là đôi bàn tay Bà, gầy guộc nhưng chưa bao giờ biết mệt mỏi. Đôi tay ấy đã nấu những bữa cơm thơm thảo, vá những chiếc áo sờn vai, và hơn hết, là đôi tay đã nâng đỡ, che chở tôi qua những vấp ngã đầu đời.
2. Kỷ niệm và sự ảnh hưởng sâu sắc
Kỷ niệm đẹp nhất về Bà luôn gắn liền với mùi hương của đất, của trầu cau và của những câu chuyện cổ tích. Tôi nhớ như in những buổi trưa hè oi ả, nằm gối đầu trên chiếc chiếu manh, nghe giọng Bà trầm ấm kể về Tấm Cám, về Thạch Sanh. Giọng kể ấy không chỉ là giải trí, mà còn là bài học đầu tiên về lẽ phải, về sự lương thiện.
Điều tôi cảm phục nhất ở Bà chính là sự điềm tĩnh. Trong những lúc gia đình gặp khó khăn hay khi tôi vấp phải thất bại, Bà không hề la mắng hay bi quan. Bà chỉ ngồi đó, pha một ấm trà xanh, và nói bằng một giọng nhẹ nhàng nhưng đầy sức mạnh: "Mọi chuyện rồi sẽ qua con ạ. Quan trọng là mình đã học được gì." Lời nói ấy, giản dị nhưng chứa đựng triết lý sâu sắc, luôn là liều thuốc chữa lành mọi vết thương tinh thần. Bà dạy tôi hiểu rằng, sự bình yên không phải là không có bão tố, mà là khả năng mỉm cười giữa cơn bão.
3. Bày tỏ lòng biết ơn và sự gắn bó
Sự hiện diện của Bà là một phước lành. Bà là người duy nhất nhìn thấu những điều tôi cố gắng che giấu, là người duy nhất sẵn lòng tin tưởng tuyệt đối vào khả năng của tôi. Cảm xúc tôi dành cho Bà là sự tổng hòa của tình yêu thương, lòng biết ơn vô bờ và sự ngưỡng mộ đối với một nhân cách lớn. Tôi luôn cảm thấy mình thật may mắn khi được tắm mình trong thứ ánh sáng dịu dàng, ấm áp mà Bà mang lại. Mỗi khi ôm Bà, tôi như được tiếp thêm năng lượng vô tận, cảm thấy mình trở nên mạnh mẽ và trưởng thành hơn.
III. Kết bài (Khẳng định cảm xúc và lời hứa)
Bà ơi, có lẽ không một ngôn từ nào đủ sức diễn tả hết những cảm xúc và sự trân quý con dành cho Bà. Bà là cội rễ, là bầu trời, là dòng sông tuổi thơ chảy mãi trong ký ức con. Con xin hứa sẽ cố gắng sống thật tốt, thật tử tế, để xứng đáng với niềm tin và sự dạy dỗ của Bà. Và dù thời gian có làm phai nhòa mọi thứ, hình ảnh Bà – người thắp lên Ngọn Lửa Bình Yên – sẽ mãi mãi là ngọn lửa thiêng liêng và bất diệt trong trái tim con.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
74596 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
60743 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
53354 -
52948
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
40432 -
39883
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
37555 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
34517
