sưu tầm một vài bài thơ về quê hương
Quảng cáo
5 câu trả lời 74
1. “Quê hương” – Tế Hanh
Quê hương tôi có con sông xanh biếc,
Nước gương trong soi tóc những hàng tre.
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè,
Tỏa nắng xuống lòng sông lấp loáng.
Tôi vẫn nhớ cái mùi nồng mặn mà,
Của biển mặn thấm vào da tóc mẹ.
Quê hương ơi, biển đã cho ta tất cả,
Những tháng ngày chan chứa nghĩa tình quê.
2. “Quê hương” – Đỗ Trung Quân
Quê hương là chùm khế ngọt,
Cho con trèo hái mỗi ngày.
Quê hương là đường đi học,
Con về rợp bướm vàng bay.
Quê hương là con diều biếc,
Tuổi thơ con thả trên đồng.
Quê hương là con đò nhỏ,
Êm đềm khua nước ven sông.
3. “Nhớ quê” – Giang Nam
Quê hương nghèo nhưng nghĩa tình chan chứa,
Ngọt trái sim rừng, ấm bếp lửa hồng.
Xa quê mãi lòng ta càng nhớ,
Đồng lúa xanh, mùi rạ mới thơm nồng.
4. “Quê tôi” – Trần Đăng Khoa
Quê tôi gió sớm trăng khuya,
Có con sông nhỏ chảy về biển Đông.
Đồng xanh lúa hát mênh mông,
Tiếng chim gọi nắng trên đồng trổ bông.
5. Một bài thơ sưu tầm ngắn (khuyết danh)
Quê hương là mẹ là cha,
Là nơi chôn nhau cắt rốn.
Bao năm con lớn đi xa,
Vẫn nhớ hoài từng cơn gió cuộn.
1. “Quê hương” – Đỗ Trung Quân (đoạn trích nổi tiếng)
Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày.
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay.
2. “Quê hương” – Tế Hanh (đoạn trích)
Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới,
Nước bao vây, cách biển nửa ngày sông.
Khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng
Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá.
3. “Nhớ con sông quê hương” – Tế Hanh (đoạn)
Quê hương tôi có con sông xanh biếc,
Nước gương trong soi tóc những hàng tre.
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè,
Tỏa nắng xuống lòng sông lấp lánh.
4. “Trở lại trái tim mình” – Lê Minh Quốc (đoạn)
Quê hương là mẹ là cha,
Là nơi ta bước vội mà nhớ thương hoài.
Là nơi dù có đi xa,
Vẫn muốn quay về mỗi khi mỏi mệt.
5. Bài thơ dân gian (về hình ảnh làng quê)
Quê em đồng lúa xanh rì,
Cánh cò bay lả, chim di gọi bầy.
Sớm trưa gió mát hương cây,
Chiều nghe tiếng sáo mê say bên đồng.
lm ny mih dc ko a
1. Quê hương (Tế Hanh)
Đây là một trong những bài thơ hay nhất về quê hương miền biển, thể hiện nỗi nhớ da diết của người con đi xa.
"Chim bay dọc biển đem tin cá
Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới:
Nước bao vây cách biển nửa ngày sông.
Khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng,
Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá...
...
Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ
Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi,
Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi,
Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!"
2. Quê hương (Đỗ Trung Quân)
Bài thơ này đã được phổ nhạc và trở nên cực kỳ nổi tiếng với định nghĩa giản dị mà sâu sắc về quê hương.
"Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay.
Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông."
3. Việt Nam quê hương ta (Nguyễn Đình Thi)
Bài thơ ca ngợi vẻ đẹp hùng vĩ và tâm hồn bất khuất của con người Việt Nam.
"Việt Nam đất nước ta ơi
Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn
Cánh cò bay lả dập dờn
Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều.
Quê hương biết mấy thân yêu
Bao nhiêu đời đã chịu nhiều thương đau
Mặt người vất vả in sâu
Gái trai cũng một áo nâu nhuộm bùn."
4. Nắng mới (Lưu Trọng Lư)
Một bài thơ mang màu sắc hoài niệm về quê hương gắn liền với hình bóng người mẹ.
"Mỗi lần nắng mới hắt bên song,
Xao xác gà trưa gáy não nùng;
Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng,
Chập chờn sống lại những ngày không.
Tôi nhớ mẹ tôi thuở thiếu thời
Lúc người còn sống, tôi lên mười;
Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội,
Áo đỏ người đưa trước dậu phơi."
5. Tre Việt Nam (Nguyễn Duy)
Hình ảnh cây tre quen thuộc nơi làng quê trở thành biểu tượng cho cốt cách dân tộc.
"Tre xanh,
Xanh tự bao giờ?
Chuyện ngày xưa... đã có bờ tre xanh.
Thân gầy guộc, lá mong manh,
Mà sao nên lũy nên thành tre ơi?
Ở đâu tre cũng xanh tươi,
Cho dù đất sỏi đất vôi bạc màu."
Gợi ý thêm:
Để cảm nhận sâu hơn về tình yêu đất nước qua thơ ca, bạn có thể tìm đọc thêm các tập thơ của Chế Lan Viên, Huy Cận hoặc các bài thơ trong chương trình Ngữ văn phổ thông tại các trang web như Thi Viện.
1. “Quê hương” – Đỗ Trung Quân (đoạn trích nổi tiếng)
Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày.
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay.
2. “Quê hương” – Tế Hanh (đoạn trích)
Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới,
Nước bao vây, cách biển nửa ngày sông.
Khi trời trong, gió nhẹ, sớm mai hồng
Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá.
3. “Nhớ con sông quê hương” – Tế Hanh (đoạn)
Quê hương tôi có con sông xanh biếc,
Nước gương trong soi tóc những hàng tre.
Tâm hồn tôi là một buổi trưa hè,
Tỏa nắng xuống lòng sông lấp lánh.
4. “Trở lại trái tim mình” – Lê Minh Quốc (đoạn)
Quê hương là mẹ là cha,
Là nơi ta bước vội mà nhớ thương hoài.
Là nơi dù có đi xa,
Vẫn muốn quay về mỗi khi mỏi mệt.
5. Bài thơ dân gian (về hình ảnh làng quê)
Quê em đồng lúa xanh rì,
Cánh cò bay lả, chim di gọi bầy.
Sớm trưa gió mát hương cây,
Chiều nghe tiếng sáo mê say bên đồng.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
4465 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
3421 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
3335 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
3182 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
2700 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
2206 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
1672 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
1495 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
1370


