Quảng cáo
6 câu trả lời 315
Dưới đây là bài văn phân tích tác phẩm “Chuyện người con gái Nam Xương” (Nguyễn Dữ) – phù hợp cho học sinh THCS, bố cục rõ ràng, lập luận mạch lạc:
Phân tích tác phẩm “Chuyện người con gái Nam Xương”
“Chuyện người con gái Nam Xương” của Nguyễn Dữ là một tác phẩm tiêu biểu trong Truyền kỳ mạn lục, kể về số phận bi thảm của người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Qua câu chuyện về Vũ Nương – người con gái Nam Xương dịu hiền, đảm đang nhưng chịu cảnh oan khuất, tác giả đã bày tỏ sự thương cảm sâu sắc đối với phụ nữ và lên án những bất công đè nặng lên họ.
Ngay từ đầu truyện, Vũ Nương hiện lên với vẻ đẹp đầy đủ của người phụ nữ truyền thống: “tính đã thùy mị nết na”, “giữ gìn khuôn phép”, luôn đối xử hiếu nghĩa với mẹ chồng và yêu thương chồng con hết mực. Khi Trương Sinh phải đi lính, nàng một mình ở nhà thay chồng phụng dưỡng mẹ già và nuôi dạy con thơ. Hình ảnh ấy cho thấy phẩm chất thủy chung, kiên nhẫn và hy sinh của Vũ Nương.
Bi kịch bắt đầu khi Trương Sinh trở về. Chỉ vì một lời nói ngây thơ của đứa trẻ, chàng đã nghi ngờ vợ thiếu chung thủy. Dù Vũ Nương hết lời thanh minh, nàng vẫn không được chồng tin. Không chịu nổi nỗi oan quá lớn, Vũ Nương đành gieo mình xuống sông Hoàng Giang. Oan khuất ấy không chỉ là nỗi đau của riêng nàng mà còn là tiếng tố cáo mạnh mẽ sự độc đoán, gia trưởng, ghen tuông mù quáng của người đàn ông thời phong kiến.
Ở phần cuối truyện, chi tiết Linh Phi cứu Vũ Nương và cho nàng trở về trong làn sương mờ ảo mang đậm màu sắc kỳ ảo. Nhưng dù trở lại, Vũ Nương vẫn không thể sống cùng chồng con, càng làm nổi bật số phận đầy bi thảm của người phụ nữ: dù có phẩm hạnh trong sáng, họ vẫn không thể tự bảo vệ cuộc đời mình.
Qua tác phẩm, Nguyễn Dữ đã bày tỏ sự cảm thương sâu sắc trước số phận người phụ nữ và tố cáo xã hội phong kiến bất công – nơi người phụ nữ không được bảo vệ và dễ dàng trở thành nạn nhân của những nghi kỵ vô lý. Đồng thời, tác phẩm cũng thể hiện niềm khát khao công lý, sự trân trọng đối với những phẩm chất tốt đẹp của người phụ nữ Việt Nam.
“Chuyện người con gái Nam Xương” vì thế không chỉ là câu chuyện về bi kịch gia đình, mà còn là lời nhắc nhở về giá trị của sự thấu hiểu, tôn trọng và lòng nhân ái trong cuộc sống.
Nếu bạn muốn, mình có thể viết bài văn ngắn hơn (khoảng 12–15 câu) hoặc mở rộng hơn theo dạng nghị luận văn học 3–4 trang. Bạn cần phiên bản nào?
Trong dòng chảy văn học trung đại Việt Nam, "Chuyện người con gái Nam Xương" của Nguyễn Dữ nổi lên như một áng "thiên cổ kì bút", một tác phẩm tiêu biểu cho sự giao thoa giữa yếu tố truyền kỳ hư ảo và giá trị hiện thực sâu sắc, thấm đẫm tinh thần nhân đạo. Thông qua số phận bi kịch của nhân vật Vũ Nương, tác giả không chỉ ca ngợi vẻ đẹp đức hạnh truyền thống của người phụ nữ Việt Nam mà còn cất lên tiếng nói xót xa, lên án xã hội phong kiến bất công.
Tác phẩm mở ra trước mắt người đọc hình ảnh Vũ Nương - biểu tượng cho vẻ đẹp toàn diện của người phụ nữ xưa: "tính đã thùy mị, nết na, lại thêm tư dung tốt đẹp". Nàng không chỉ xinh đẹp về nhan sắc mà còn hoàn hảo về phẩm hạnh. Ngay trong quan hệ vợ chồng, dù biết Trương Sinh có tính đa nghi, Vũ Nương vẫn "giữ gìn khuôn phép" để gia đình luôn êm ấm. Khi chồng phải tòng quân ra trận, nàng thể hiện trọn vẹn phẩm chất người vợ thủy chung, son sắt: lời tiễn chồng đong đầy tình nghĩa, chỉ mong "hai chữ bình yên" chứ không màng danh lợi. Nỗi nhớ thương được nàng gửi gắm qua hình ảnh thiên nhiên: "Nhìn trăng soi thành cũ... trông liễu rủ bãi hoang", cho thấy nỗi lòng da diết, kiên trinh qua ba năm xa cách.
Không chỉ là người vợ đảm đang, Vũ Nương còn là người con dâu hiếu thảo tột bậc. Nàng tận tụy chăm sóc mẹ chồng lúc ốm đau bằng "lời ngọt ngào khôn khéo" và lo liệu tang ma "như đối với cha mẹ đẻ mình". Sự hiếu thảo ấy được mẹ chồng ghi nhận bằng lời trăn trối thiêng liêng, khẳng định tấm lòng chân thành của nàng. Với con thơ, nàng cũng là người mẹ tâm lý khi mượn bóng mình để an ủi con trong những đêm khuya vắng cha.
Tuy nhiên, chính những phẩm chất cao quý ấy lại trở thành ngọn nguồn cho bi kịch. Khi Trương Sinh trở về, bi kịch ập đến từ sự hồ đồ, đa nghi của anh ta, chỉ vì lời nói ngây thơ của con trẻ mà nghi oan vợ thất tiết. Chi tiết "cái bóng" trở thành nút thắt kịch tính nhất: nó là minh chứng cho tấm lòng nhớ chồng của Vũ Nương, nhưng lại bị diễn giải thành tội lỗi. Dù nàng hết lời thanh minh, dù họ hàng làng xóm bênh vực, Trương Sinh vẫn "mắng nhiếc, đánh đuổi đi". Trong nỗi oan khuất tột cùng, khi không còn đường lui, Vũ Nương lựa chọn cái chết để minh oan, lời thề dưới sông Hoàng Giang như một lời nguyền tự trừng phạt bản thân nếu lòng không trong sạch.
Nguyễn Dữ đã nâng tầm tác phẩm lên trên truyện cổ tích dân gian bằng việc xây dựng cái kết đầy nhân văn. Vũ Nương được Linh Phi cứu giúp dưới thủy cung. Khi có cơ hội giải oan, nàng không oán trách chồng mà chỉ hiện về trong ánh sáng lung linh, nói lời "đa tạ tình chàng" rồi trở về nơi xa xăm. Điều này không chỉ là sự khẳng định cái thiện được đền đáp, mà còn cho thấy lòng vị tha, bao dung, vượt lên trên cả nỗi đau cá nhân của người phụ nữ.
Tóm lại, "Chuyện người con gái Nam Xương" là tiếng nói tố cáo đanh thép xã hội phong kiến với tư tưởng "trọng nam khinh nữ", lễ giáo hà khắc đã chà đạp lên nhân phẩm và hạnh phúc của người phụ nữ tài sắc. Đồng thời, tác phẩm là khúc ca ngợi ca vẻ đẹp đức hạnh, thủy chung, và khát vọng chính đáng về một cuộc sống bình yên, hạnh phúc của người phụ nữ Việt Nam.
Bài văn: Phân tích tác phẩm Chuyện người con gái Nam Xương – Nguyễn Dữ
Chuyện người con gái Nam Xương là một trong những truyện hay nhất trong Truyền kỳ mạn lục của Nguyễn Dữ – “thiên cổ kỳ bút” của văn xuôi trung đại Việt Nam. Tác phẩm kể về số phận bi thương của Vũ Nương, người phụ nữ hiền thục mà bạc mệnh. Qua đó, tác giả gửi gắm nỗi xót thương sâu sắc đối với thân phận người phụ nữ dưới chế độ phong kiến đồng thời lên án những thế lực tàn bạo đã đẩy họ vào bước đường cùng.
Ngay từ đầu truyện, Vũ Nương đã được khắc họa là người phụ nữ có phẩm chất đẹp đẽ: “tính đã thùy mị, nết na”. Đó là vẻ đẹp truyền thống của người phụ nữ Việt Nam. Trong quan hệ vợ chồng, nàng cư xử đúng mực, luôn giữ hòa khí trong gia đình, dù Trương Sinh có tính đa nghi và thô bạo. Khi chồng ra trận, nàng không cầu mong giàu sang mà chỉ xin chồng “giữ gìn về” và mong mẹ chồng khỏe mạnh – lời dặn dò thấm đậm tình nghĩa và tấm lòng lo toan cho gia đình. Những tháng ngày Trương Sinh đi lính, Vũ Nương một mình vừa chăm mẹ chồng ốm đau, vừa nuôi con thơ. Nàng tận tụy, hiếu thảo, giàu lòng nhân hậu; những phẩm chất ấy khiến nhân vật trở thành biểu tượng đẹp của người phụ nữ trong văn học Việt Nam.
Nhưng chính người phụ nữ ấy lại phải chịu một bi kịch oan nghiệt. Bi kịch bắt đầu từ lời nói ngây thơ của người con nhỏ: “Ô hay! Thế ra ông cũng biết nói! Từ ngày cha tôi đi, chỉ có một người đàn ông đêm nào cũng đến…”. Từ lời nói hồn nhiên ấy, Trương Sinh – vốn đa nghi – đã quy kết nàng tội thất tiết. Không cần điều tra, không cho vợ cơ hội giải thích, hắn đánh đập, xua đuổi nàng khỏi nhà. Sự nghi ngờ độc đoán này phản ánh rõ nét thói gia trưởng và tư tưởng phong kiến trọng nam khinh nữ: số phận người phụ nữ hoàn toàn phụ thuộc vào lời phán xét của người đàn ông. Dù vô tội, Vũ Nương không thể minh oan, chỉ còn biết gieo mình xuống sông Hoàng Giang để bảo toàn phẩm giá. Cái chết của nàng là tiếng khóc đau đớn cho số phận những người phụ nữ hiền lành nhưng bị xã hội tàn nhẫn chà đạp.
Sau cái chết của Vũ Nương, những yếu tố kỳ ảo xuất hiện: Linh Phi cứu nàng, nàng sống ở thủy cung, sau đó trở về nhờ Phan Lang. Phân đoạn kỳ ảo không chỉ mang tính chất li kì mà còn thể hiện ước mơ công lý của nhân dân. Ở đó, nỗi oan của Vũ Nương được sáng tỏ, nàng được bênh vực và tôn trọng. Tuy nhiên, dù đã minh oan, nàng không trở về nhân gian. Sự lựa chọn ấy cho thấy: khi hạnh phúc gia đình đã tan vỡ, dù có minh bạch cũng không thể bù đắp. Đó là lời khẳng định thấm thía về những mất mát không gì bù đắp được của người phụ nữ trong xã hội phong kiến.
Nguyễn Dữ bằng ngòi bút tinh tế đã kết hợp nhuần nhuyễn giữa yếu tố thực và kỳ ảo. Ông dựng tình huống truyện độc đáo, đặc biệt là chi tiết “cái bóng” – một chi tiết nghệ thuật giàu tính biểu tượng. Chính cái bóng vô tri lại trở thành nguyên nhân dẫn đến bi kịch, tố cáo sự phi lí trong cách suy nghĩ của con người thời ấy. Ngôn ngữ truyện trang trọng, giàu sức gợi, mang đậm màu sắc truyền kỳ nhưng vẫn chan chứa tình người.
Tóm lại, Chuyện người con gái Nam Xương không chỉ phản ánh số phận bất hạnh của người phụ nữ trong xã hội phong kiến mà còn thể hiện giá trị nhân đạo sâu sắc. Tác phẩm khẳng định vẻ đẹp của người phụ nữ, đồng thời tố cáo những thế lực tàn bạo đã đẩy họ vào bi kịch. Vũ Nương trở thành hình tượng bất tử của người phụ nữ Việt Nam – đẹp đẽ, thủy chung, giàu đức hi sinh nhưng phải chịu nhiều thiệt thòi, oan khuất. Dẫu đã trôi qua nhiều thế kỉ, câu chuyện vẫn còn sức lay động mạnh mẽ, nhắc nhở con người hôm nay biết trân trọng, thấu hiểu và yêu thương hơn những người phụ nữ quanh mình.
Dưới đây là bài văn phân tích tác phẩm “Chuyện người con gái Nam Xương” (Nguyễn Dữ) – phù hợp cho học sinh THCS, bố cục rõ ràng, lập luận mạch lạc:
Phân tích tác phẩm “Chuyện người con gái Nam Xương”
“Chuyện người con gái Nam Xương” của Nguyễn Dữ là một tác phẩm tiêu biểu trong Truyền kỳ mạn lục, kể về số phận bi thảm của người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Qua câu chuyện về Vũ Nương – người con gái Nam Xương dịu hiền, đảm đang nhưng chịu cảnh oan khuất, tác giả đã bày tỏ sự thương cảm sâu sắc đối với phụ nữ và lên án những bất công đè nặng lên họ.
Ngay từ đầu truyện, Vũ Nương hiện lên với vẻ đẹp đầy đủ của người phụ nữ truyền thống: “tính đã thùy mị nết na”, “giữ gìn khuôn phép”, luôn đối xử hiếu nghĩa với mẹ chồng và yêu thương chồng con hết mực. Khi Trương Sinh phải đi lính, nàng một mình ở nhà thay chồng phụng dưỡng mẹ già và nuôi dạy con thơ. Hình ảnh ấy cho thấy phẩm chất thủy chung, kiên nhẫn và hy sinh của Vũ Nương.
Bi kịch bắt đầu khi Trương Sinh trở về. Chỉ vì một lời nói ngây thơ của đứa trẻ, chàng đã nghi ngờ vợ thiếu chung thủy. Dù Vũ Nương hết lời thanh minh, nàng vẫn không được chồng tin. Không chịu nổi nỗi oan quá lớn, Vũ Nương đành gieo mình xuống sông Hoàng Giang. Oan khuất ấy không chỉ là nỗi đau của riêng nàng mà còn là tiếng tố cáo mạnh mẽ sự độc đoán, gia trưởng, ghen tuông mù quáng của người đàn ông thời phong kiến.
Ở phần cuối truyện, chi tiết Linh Phi cứu Vũ Nương và cho nàng trở về trong làn sương mờ ảo mang đậm màu sắc kỳ ảo. Nhưng dù trở lại, Vũ Nương vẫn không thể sống cùng chồng con, càng làm nổi bật số phận đầy bi thảm của người phụ nữ: dù có phẩm hạnh trong sáng, họ vẫn không thể tự bảo vệ cuộc đời mình.
Qua tác phẩm, Nguyễn Dữ đã bày tỏ sự cảm thương sâu sắc trước số phận người phụ nữ và tố cáo xã hội phong kiến bất công – nơi người phụ nữ không được bảo vệ và dễ dàng trở thành nạn nhân của những nghi kỵ vô lý. Đồng thời, tác phẩm cũng thể hiện niềm khát khao công lý, sự trân trọng đối với những phẩm chất tốt đẹp của người phụ nữ Việt Nam.
“Chuyện người con gái Nam Xương” vì thế không chỉ là câu chuyện về bi kịch gia đình, mà còn là lời nhắc nhở về giá trị của sự thấu hiểu, tôn trọng và lòng nhân ái trong cuộc sống.
Nếu bạn muốn, mình có thể viết bài văn ngắn hơn (khoảng 12–15 câu) hoặc mở rộng hơn theo dạng nghị luận văn học 3–4 trang. Bạn cần phiên bản nào?
Dưới đây là bài văn phân tích tác phẩm “Chuyện người con gái Nam Xương” (Nguyễn Dữ) – phù hợp cho học sinh THCS, bố cục rõ ràng, lập luận mạch lạc:
Phân tích tác phẩm “Chuyện người con gái Nam Xương”
“Chuyện người con gái Nam Xương” của Nguyễn Dữ là một tác phẩm tiêu biểu trong Truyền kỳ mạn lục, kể về số phận bi thảm của người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Qua câu chuyện về Vũ Nương – người con gái Nam Xương dịu hiền, đảm đang nhưng chịu cảnh oan khuất, tác giả đã bày tỏ sự thương cảm sâu sắc đối với phụ nữ và lên án những bất công đè nặng lên họ.
Ngay từ đầu truyện, Vũ Nương hiện lên với vẻ đẹp đầy đủ của người phụ nữ truyền thống: “tính đã thùy mị nết na”, “giữ gìn khuôn phép”, luôn đối xử hiếu nghĩa với mẹ chồng và yêu thương chồng con hết mực. Khi Trương Sinh phải đi lính, nàng một mình ở nhà thay chồng phụng dưỡng mẹ già và nuôi dạy con thơ. Hình ảnh ấy cho thấy phẩm chất thủy chung, kiên nhẫn và hy sinh của Vũ Nương.
Bi kịch bắt đầu khi Trương Sinh trở về. Chỉ vì một lời nói ngây thơ của đứa trẻ, chàng đã nghi ngờ vợ thiếu chung thủy. Dù Vũ Nương hết lời thanh minh, nàng vẫn không được chồng tin. Không chịu nổi nỗi oan quá lớn, Vũ Nương đành gieo mình xuống sông Hoàng Giang. Oan khuất ấy không chỉ là nỗi đau của riêng nàng mà còn là tiếng tố cáo mạnh mẽ sự độc đoán, gia trưởng, ghen tuông mù quáng của người đàn ông thời phong kiến.
Ở phần cuối truyện, chi tiết Linh Phi cứu Vũ Nương và cho nàng trở về trong làn sương mờ ảo mang đậm màu sắc kỳ ảo. Nhưng dù trở lại, Vũ Nương vẫn không thể sống cùng chồng con, càng làm nổi bật số phận đầy bi thảm của người phụ nữ: dù có phẩm hạnh trong sáng, họ vẫn không thể tự bảo vệ cuộc đời mình.
Qua tác phẩm, Nguyễn Dữ đã bày tỏ sự cảm thương sâu sắc trước số phận người phụ nữ và tố cáo xã hội phong kiến bất công – nơi người phụ nữ không được bảo vệ và dễ dàng trở thành nạn nhân của những nghi kỵ vô lý. Đồng thời, tác phẩm cũng thể hiện niềm khát khao công lý, sự trân trọng đối với những phẩm chất tốt đẹp của người phụ nữ Việt Nam.
“Chuyện người con gái Nam Xương” vì thế không chỉ là câu chuyện về bi kịch gia đình, mà còn là lời nhắc nhở về giá trị của sự thấu hiểu, tôn trọng và lòng nhân ái trong cuộc sống.
Nếu bạn muốn, mình có thể viết bài văn ngắn hơn (khoảng 12–15 câu) hoặc mở rộng hơn theo dạng nghị luận văn học 3–4 trang. Bạn cần phiên bản nào?
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
247033 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
76509 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
60914 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
60669 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
51848 -
46168
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
43267 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
40569 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
38190
