Quảng cáo
3 câu trả lời 118
BÀI VĂN BIỂU CẢM VỀ CON NGƯỜI VÀ SỰ VIỆC
Trong cuộc sống, có những con người và những sự việc tưởng như bình thường nhưng lại để lại trong ta những cảm xúc sâu sắc. Đối với tôi, hình ảnh người mẹ tần tảo trong một buổi chiều mưa năm ấy đã trở thành kỉ niệm mà tôi không bao giờ quên.
Hôm đó trời mưa rất to, gió quất mạnh vào những tán lá khiến con đường trước nhà tôi như mờ đi. Tôi đứng ở hiên nhà, lo lắng không biết mẹ đã tan ca chưa. Một lát sau, qua màn mưa trắng xoá, tôi thấy bóng dáng quen thuộc đang đạp xe chậm rãi tiến lại gần. Chiếc áo mưa đã cũ, những giọt nước nặng hạt làm lưng mẹ ướt đẫm. Đến trước cổng, mẹ dừng xe lại, nở một nụ cười với tôi dù gương mặt đã mệt lử. Khi đó, tim tôi bỗng nhói lên. Tôi hiểu rằng để có được bữa cơm, có được bộ quần áo sạch cho tôi đi học mỗi ngày, mẹ đã phải vất vả biết nhường nào.
Tối hôm ấy, nhìn mẹ lọc từng cọng rau, đôi bàn tay thô ráp vì lao động nhưng vẫn nhẹ nhàng, tôi cảm nhận rõ ràng hơn tình yêu thương bao la mà mẹ dành cho tôi. Tôi thấy mình thật may mắn và cũng thật bé nhỏ trước sự hi sinh thầm lặng của mẹ. Tôi ước mình có thể làm điều gì đó để mẹ bớt nhọc nhằn, dù chỉ một chút thôi.
Kể từ sự việc hôm ấy, trong tôi luôn dâng lên một niềm trân trọng và biết ơn sâu sắc đối với mẹ. Tôi tự nhắc mình phải chăm ngoan học giỏi, sống tử tế để không phụ những nhọc nhằn mà mẹ đã trải qua. Hình ảnh mẹ giữa cơn mưa ngày hôm đó sẽ mãi là ngọn lửa ấm áp, giúp tôi cố gắng mỗi khi muốn buông xuôi.
Mẹ tôi không phải là người phụ nữ cao sang, quyền quý, hình ảnh mẹ trong tâm trí tôi giản dị và mộc mạc như bao người mẹ Việt Nam khác. Đó là một người phụ nữ với vẻ ngoài kiên nghị, dù cuộc sống có bao lo toan vẫn luôn nở nụ cười hiền hậu, ấm áp. Nụ cười ấy có một sức mạnh diệu kỳ, xua tan đi mọi mệt mỏi, lo âu trong tôi mỗi khi trở về nhà.
Tình yêu của mẹ dành cho tôi không ồn ào, hoa mỹ, mà thấm đẫm trong từng hành động, từng sự việc giản dị. Tôi cảm nhận được tình thương ấy qua những bữa cơm nóng hổi mẹ chuẩn bị sẵn sàng dù trời đã tối muộn, qua những lời nhắc nhở nhẹ nhàng về việc học hành, giữ gìn sức khỏe. Mẹ luôn là người đầu tiên nhận ra những thay đổi nhỏ nhất trong cảm xúc của tôi. Khi tôi vui, mẹ mỉm cười hạnh phúc; khi tôi buồn, mẹ lặng lẽ lắng nghe, vỗ về. Tình thương của mẹ bao la như biển cả, chở che và bao dung mọi lỗi lầm, mọi vấp ngã đầu đời của tôi.
Điều khiến tôi cảm phục và yêu mẹ nhất chính là nghị lực sống phi thường và sự hy sinh thầm lặng. Dù cuộc sống gia đình còn nhiều khó khăn, mẹ chưa bao giờ than vãn hay nản lòng. Mẹ làm đủ mọi công việc, từ việc đồng áng đến buôn bán nhỏ, cốt chỉ để tôi và các em được ăn học đầy đủ, bằng bạn bằng bè. Tinh thần không ngại khó, không ngại khổ của mẹ đã in sâu vào tâm trí tôi, trở thành động lực to lớn thúc đẩy tôi phải cố gắng học tập thật tốt, để sau này có thể báo đáp công ơn trời biển của mẹ.
Tôi vẫn nhớ như in lần tôi bị ốm nặng, mẹ đã thức trắng đêm để chăm sóc, ánh mắt đầy sự xót xa. Khi đó, tôi cảm nhận rõ tình yêu thương ấm áp, dạt dào ẩn sâu dưới vẻ ngoài nghiêm khắc của mẹ.
Thời gian cứ thế trôi đi, tôi dần lớn khôn và hiểu chuyện hơn. Tôi nhận ra rằng mình cần phải trân trọng từng khoảnh khắc được ở bên mẹ, lắng nghe mẹ và giúp đỡ mẹ nhiều hơn. Mỗi khi tôi đạt được thành tích tốt trong học tập, nhìn thấy nụ cười rạng rỡ và niềm tự hào trong mắt mẹ là phần thưởng lớn nhất đối với tôi.
Mẹ ơi! Con muốn nói lời cảm ơn sâu sắc đến mẹ vì tất cả những gì mẹ đã hy sinh. Mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhất trong cuộc đời con. Con hứa sẽ cố gắng học thật giỏi, trở thành người có ích để mẹ luôn tự hào về con. Dù mai này con có đi đâu, về đâu, tình yêu thương vô điều kiện của mẹ sẽ mãi là hành trang quý giá nhất theo con suốt cuộc đời.
Bài văn biểu cảm về người mẹ trong một sự việc khiến em xúc động
Trong cuộc đời mỗi người, có lẽ ai cũng từng trải qua những khoảnh khắc khiến ta nhớ mãi không quên. Với em, đó là một lần em bị ốm nặng và người ở bên em suốt những ngày ấy chính là mẹ – người mà em yêu thương nhất.
Hôm đó, em sốt rất cao, người mệt rã rời, không còn sức để làm gì. Mẹ vội vàng đưa em đi bệnh viện trong đêm, khuôn mặt đầy lo lắng. Suốt những ngày em nằm điều trị, mẹ luôn túc trực bên giường, từng thìa cháo, từng viên thuốc đều do mẹ chuẩn bị. Đêm đến, mẹ vẫn thức để lau mồ hôi, kiểm tra nhiệt độ cho em. Nhìn dáng mẹ gầy gò, đôi mắt thâm quầng vì thiếu ngủ, lòng em chợt nhói lên vì thương mẹ vô cùng.
Khi em dần khỏe lại, mẹ mới yên tâm mỉm cười. Nụ cười ấy tuy mệt mỏi nhưng ấm áp biết bao. Lúc ấy, em mới cảm nhận được hết tình yêu bao la mà mẹ dành cho mình. Em thấy mình thật may mắn khi có một người mẹ luôn sẵn sàng hy sinh tất cả vì con.
Sự việc nhỏ ấy đã in sâu trong lòng em. Nó giúp em hiểu hơn về tình mẫu tử thiêng liêng và nhắc nhở em phải biết yêu thương, trân trọng mẹ nhiều hơn mỗi ngày.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
74782 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
61046 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
53894 -
53022
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
40500 -
40009
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
37794 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
34564
