viết 1 bài văn tả về mẹ
Quảng cáo
5 câu trả lời 95
BÀI VĂN TẢ MẸ
Trong cuộc đời mỗi người, có lẽ không ai dịu dàng và quan trọng hơn mẹ của mình. Mẹ tôi không quá cao, dáng người nhỏ nhắn nhưng luôn toát lên vẻ nhanh nhẹn và ấm áp. Làn da mẹ rám nắng vì những ngày tảo tần, đôi bàn tay gầy gầy nhưng lúc nào cũng mềm mại khi vuốt mái tóc tôi mỗi tối. Gương mặt mẹ hiền từ, nổi bật nhất là đôi mắt – đôi mắt sâu và đượm buồn, nhưng chỉ cần nhìn thấy tôi, ánh mắt ấy lập tức trở nên ấm áp, chan chứa yêu thương.
Mỗi buổi sáng, mẹ dậy thật sớm. Tiếng chổi quét sân của mẹ trở thành âm thanh quen thuộc, nhẹ nhàng như một lời đánh thức dịu êm. Mẹ lo bữa ăn sáng, chuẩn bị quần áo, cặp sách cho tôi rồi tất bật đi làm. Dù vất vả, mẹ luôn nở nụ cười hiền, như muốn che đi mọi nhọc nhằn sau lưng. Tôi thích nhất khoảnh khắc mỗi tối khi mẹ ngồi bên bàn học của tôi, giọng nói chậm rãi, kiên nhẫn hướng dẫn từng bài toán, từng câu văn. Những lúc đó, tôi cảm nhận rõ ràng rằng tình yêu của mẹ không ồn ào, nhưng sâu thẳm và bền bỉ như ánh đèn nhỏ soi sáng góc học tập của tôi.
Mẹ không bao giờ quát mắng tôi nặng lời. Mỗi khi tôi mắc lỗi, mẹ chỉ nhẹ nhàng phân tích để tôi hiểu ra điều đúng sai. Chính sự kiên nhẫn ấy khiến tôi càng thương mẹ nhiều hơn. Những ngày tôi bị ốm, mẹ thức trắng đêm, bàn tay đặt lên trán tôi luôn ấm áp lạ thường. Dường như chỉ cần mẹ ở bên, mọi khó chịu cũng tan biến.
Tôi yêu mẹ không chỉ vì mẹ sinh ra và nuôi dưỡng tôi, mà còn bởi những hy sinh thầm lặng mẹ dành cho gia đình. Mẹ là người phụ nữ mạnh mẽ, hiền hậu nhưng cũng vô cùng kiên cường. Nhìn dáng mẹ tất bật mỗi ngày, tôi chỉ mong mình nhanh lớn hơn để có thể đỡ đần mẹ phần nào.
Đối với tôi, mẹ là người tuyệt vời nhất trên thế gian. Tôi thầm hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ công lao của mẹ. Tình mẹ như dòng suối mát lành, nuôi dưỡng tâm hồn tôi và sẽ luôn là điểm tựa bình yên nhất trong cuộc đời này.
Dưới đây là bài văn tả về mẹ (khoảng 18–20 câu) nhẹ nhàng, cảm xúc, đúng chuẩn bài văn miêu tả kết hợp biểu cảm. Nếu bạn muốn bài ngắn hơn/ dài hơn / theo văn phong lớp 4–5 hoặc lớp 6–7, mình cũng có thể viết lại nhé!
⭐ BÀI VĂN TẢ VỀ MẸ (HAY, GIÀU CẢM XÚC)
Trong cuộc đời mỗi người, mẹ luôn là người gắn bó và yêu thương ta nhiều nhất. Với em, mẹ không chỉ là người chăm sóc mà còn là nguồn động lực giúp em cố gắng mỗi ngày. Mẹ em năm nay khoảng hơn ba mươi tuổi, dáng người thanh mảnh và bước đi lúc nào cũng nhanh nhẹn. Làn da mẹ hơi rám nắng vì phải vất vả lo toan cho gia đình, nhưng chính điều đó làm em càng thương mẹ nhiều hơn. Khuôn mặt mẹ trái xoan, luôn bừng sáng bởi nụ cười hiền hậu. Đôi mắt mẹ đen và sâu, ánh lên vẻ dịu dàng mà em luôn cảm thấy ấm áp mỗi khi nhìn vào. Mỗi sáng, khi em còn đang ngái ngủ, mẹ đã thức dậy chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Bàn tay mẹ gầy nhưng rất khéo léo, từ đôi tay ấy mẹ làm nên những món ăn thơm ngon, chăm sóc từng bộ quần áo, từng giấc ngủ của em.
Không chỉ chu đáo, mẹ còn là người luôn thấu hiểu và động viên em trong học tập. Có những lúc em buồn vì điểm kém, mẹ không trách mắng mà nhẹ nhàng khuyên nhủ, giúp em tự tin hơn. Buổi tối, mẹ thường ngồi bên cạnh, hướng dẫn em từng bài toán, từng câu văn. Em thích nhất là giọng nói ấm áp của mẹ, nghe như xua tan mọi mệt mỏi sau một ngày dài. Dù công việc bận rộn, mẹ vẫn luôn dành thời gian hỏi han và quan tâm em. Mỗi khi em đạt được thành tích nhỏ, mẹ lại nở nụ cười rạng rỡ khiến em cảm thấy thật tự hào.
Đối với em, mẹ là người tuyệt vời nhất. Em thương mẹ nhiều và luôn mong mẹ thật khỏe mạnh, luôn nở nụ cười tươi trên môi. Em tự hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng mong mỏi của mẹ. Mẹ mãi mãi là chỗ dựa bình yên nhất của cuộc đời em.
Bạn muốn mình viết bài văn khác với phong cách:
✨ Ngắn gọn hơn
✨ Lớp 3 – 4 – 5 – 6 – 7
✨ Tả mẹ theo cảnh (lúc mẹ nấu ăn, mẹ đi chợ, mẹ làm việc…)
Chỉ cần nói nhé!
Mẹ là người mà em yêu thương và kính trọng nhất trong gia đình. Mẹ có dáng người thon gầy, mái tóc đen dài luôn được mẹ buộc gọn sau lưng. Khuôn mặt mẹ hiền hậu với đôi mắt nâu ấm áp, mỗi khi nhìn vào em luôn cảm thấy yên bình. Nụ cười của mẹ dịu dàng như xua tan mọi mệt mỏi sau một ngày dài.
Hằng ngày, mẹ luôn bận rộn với công việc nhưng lúc nào mẹ cũng dành thời gian quan tâm đến em. Buổi sáng mẹ dậy sớm chuẩn bị bữa ăn cho cả nhà, buổi tối lại ngồi bên cạnh giúp em học bài. Mẹ rất kiên nhẫn, dù em có sai sót, mẹ vẫn nhẹ nhàng chỉ bảo và động viên em cố gắng hơn.
Mẹ không chỉ chăm lo cho gia đình mà còn là người truyền cho em nhiều bài học quý giá. Mẹ dạy em biết yêu thương, biết sẻ chia và biết sống có trách nhiệm. Những lời dạy của mẹ luôn theo em trong từng việc nhỏ của cuộc sống.
Em yêu mẹ nhiều lắm, không chỉ vì mẹ đã nuôi dưỡng em mà còn vì mẹ luôn là chỗ dựa vững chắc mỗi khi em buồn hay gặp khó khăn. Em mong mình sẽ luôn chăm ngoan, học giỏi để mẹ vui lòng và tự hào. Trong trái tim em, mẹ mãi mãi là người phụ nữ đẹp nhất và tuyệt vời nhất.
Trong trái tim mỗi người, mẹ luôn là người phụ nữ tuyệt vời nhất, là hiện thân của tình yêu thương vô điều kiện và sự hy sinh thầm lặng. Mẹ của tôi cũng vậy, mẹ là người quan trọng nhất, là điểm tựa vững chắc nâng đỡ những bước chân tôi trên đường đời.
Mẹ tôi năm nay ngoài bốn mươi tuổi. Thời gian và những lo toan cuộc sống đã in hằn vài nếp nhăn nơi khóe mắt, mái tóc dài mượt mà ngày nào giờ đây cũng điểm bạc vài sợi. Dáng người mẹ không cao, hơi gầy, nhưng lúc nào cũng thoăn thoắt, nhanh nhẹn. Đôi bàn tay mẹ chai sần, gân guốc vì bao năm làm việc vất vả, bươn chải để nuôi nấng anh em chúng tôi. Mỗi khi nhìn thấy đôi bàn tay ấy, tôi lại cảm nhận sâu sắc tình thương và sự nhọc nhằn mẹ đã chịu đựng.
Khuôn mặt mẹ hiền từ, phúc hậu. Nét đẹp mặn mà của người phụ nữ thôn quê vẫn còn đó, ẩn hiện dưới làn da rám nắng. Nhưng điều tôi yêu thích nhất ở mẹ chính là đôi mắt. Mắt mẹ không chỉ đẹp vì sự dịu dàng mà còn vì sự quan tâm, lo lắng vô bờ bến. Khi tôi vui, mắt mẹ lấp lánh nụ cười. Khi tôi phạm lỗi, đôi mắt ấy lại nhìn tôi đầy bao dung, chỉ bảo nhẹ nhàng. Ánh mắt ấy luôn theo dõi, động viên tôi trong mọi hoàn cảnh.
Mẹ là một người phụ nữ đảm đang, tháo vát. Công việc đồng áng vất vả là thế, nhưng mẹ vẫn sắp xếp nhà cửa gọn gàng, cơm nước tươm tất. Mẹ nấu ăn rất ngon, những món ăn mẹ làm dù chỉ là rau luộc, cá kho đơn giản cũng khiến tôi cảm thấy ngon miệng lạ thường, bởi trong đó chứa đựng hương vị của tình mẫu tử ấm áp.
Điều tôi kính trọng nhất ở mẹ là sự kiên cường và đức tính hy sinh. Mẹ luôn đặt hạnh phúc và tương lai của các con lên trên hết. Dù cuộc sống có khó khăn, mẹ không bao giờ than vãn, mà luôn nỗ lực hết mình để mang đến cho chúng tôi cuộc sống tốt đẹp nhất. Mẹ dạy chúng tôi biết yêu thương, chia sẻ, biết tự lập và sống có trách nhiệm.
Tôi yêu mẹ vô cùng. Tình yêu của mẹ dành cho tôi bao la như trời biển, ấm áp như vầng dương. Tôi thầm hứa sẽ cố gắng học tập thật giỏi, rèn luyện đạo đức tốt để trở thành người có ích, để đền đáp công ơn sinh thành và dưỡng dục to lớn của mẹ. Mẹ mãi là người phụ nữ vĩ đại nhất trong cuộc đời tôi.
“Công cha như núi Thái Sơn,
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra.”
Mỗi khi nghe thấy đâu đó vọng lên câu ca dao ấy, lòng tôi lại xao xuyến nhớ về người mẹ thân yêu của mình. Mẹ tôi đã chịu bao nhiêu đớn đau, khổ cực để sinh ra tôi. Và mẹ cũng đã dành cả cuộc đời để săn sóc, dõi theo tôi từng bước trưởng thành. Với tôi, hình ảnh mẹ mãi là hình ảnh đẹp đẽ nhất, thiêng liêng nhất.
Năm nay, mẹ tôi đã bước qua tuổi 40. Tuy vậy, trông mẹ vẫn còn rất tươi trẻ. Trong mỗi khoảnh khắc quan trọng của cuộc đời, dù buồn dù vui, tôi đều nhớ đến bóng dáng của mẹ. Dáng người mẹ thanh mảnh, làn da trắng đã điểm những nếp nhăn. Mẹ là một người phụ nữ trẻ trung, năng động, nhiệt huyết nhưng đằng sau vẻ tươi tắn đó là sự hi sinh to lớn để nuôi nấng tôi. Cũng chính vị vậy mà đôi bàn tay mẹ chai sạn, gầy gầy, xương xương. Nhưng không hiểu sao tôi lại muốn được ôm ấp, vỗ về trong đôi bàn tay ấm áp đó. Có lẽ, vì đôi bàn tay đó đã chịu bao nhiêu sự vất vả vì tôi chăng? Sự vất vả của mẹ còn thể hiện rất rõ qua những nếp nhăn, vết chân chim trên gương mặt mẹ. Khuôn mặt trái xoan cùng vầng trán cao và đôi lông mày ngang tạo nên nét thanh thoát riêng biệt của mẹ. Mẹ tôi có đôi mắt bồ câu đen láy, ánh lên sự hiền dịu, trìu mến. Nhưng khi tôi chưa vânglời, đôi mắt ấy lại đượm buồn khó tả. Chiếc mũi mẹ cao dọc dừa, trông hài hòa với những nét vốn có của mẹ. Hình ảnh trên gương mặt mẹ để lại cho tôi ấn tượng sâu sắc nhất chính là nụ cười. Nụ cười của mẹ rạng rỡ chính nhờ khóe miệng nhỏ nhắn, đôi môi trái tim và hàm răng trắng đều tăm tắp. Nụ cười ấy như ánh mặt trời ban mai, ấm áp, thân thiện, chan hòa và đầy tình thương yêu. Khi nào buồn, chỉ cần nhìn vào nụ cười động viên của mẹ, tôi lại có thêm động lực. Đôi lúc, nụ cười ấy lại tan biến, thay vào đó là những giọt nước mắt. Lúc đó, trông mẹ như một bông hoa đang úa dần, buồn đến lạ…! Nên tôi luôn thầm nhủ phải học thật chăm, thật giỏi để giữ mãi nụ cười trên đôi môi mẹ.
Là một người phụ nữ của gia đình nên tính cách mẹ tôi vừa hiền hậu vừa rất nghiêm khắc. Mẹ thức khuya, dậy sớm để chăm lo cho gia đình từng bữa ăn, giấc ngủ. Mỗi sớm thức dậy, tôi luôn cảm thấy thật hạnh phúc khi được ăn những món ăn mẹ nấu. Mẹ nhanh tay đảo thức ăn trong chảo. Mẹ nêm, nếm cẩn thận rồi múc ra bát, ra đĩa cho tôi. Ngày trước, tôi thường biếng ăn. Mẹ luôn bắt tôi ăn hết. Giờ thì tôi hiểu, mẹ cũng chỉ muốn tôi có sức khỏe tốt mà thôi. Mẹ thường dặn dò, hướng dẫn tôi trong việc học tập.
Có lẽ, ai trong chúng ta cũng yêu thương nhất người mẹ của mình. Người đã dành một đời để hi sinh vì con cái. Chính vì vậy, dù xưa hay nay, người ta vẫn luôn ngợi ca tình mẫu tử thiêng liêng. Tôi cũng rất yêu, rất thương mẹ và rất tự hào vì là con của mẹ.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
60745 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
17080 -
15398
-
10822
-
10571
