Quảng cáo
3 câu trả lời 605
Mở bài
Nam Cao là một trong những cây bút hiện thực xuất sắc của văn học Việt Nam giai đoạn 1930–1945. Ông nổi tiếng với khả năng đi sâu khám phá nội tâm con người, đặc biệt là những người nghèo khổ, cùng khốn trong xã hội cũ. Truyện ngắn Một bữa no là một minh chứng tiêu biểu cho tài năng nghệ thuật của Nam Cao. Qua câu chuyện về cuộc sống đói nghèo, bi thương của mẹ con bà Lão Hạc và người dân làng quê, Nam Cao không chỉ thể hiện tấm lòng nhân đạo sâu sắc mà còn cho thấy nghệ thuật kể chuyện độc đáo, tinh tế và giàu cảm xúc.
Thân bài
Trước hết, Nam Cao lựa chọn ngôi kể và điểm nhìn trần thuật hết sức linh hoạt. Trong Một bữa no, tác giả sử dụng ngôi kể thứ ba nhưng điểm nhìn được đặt gần gũi với nhân vật, đặc biệt là với người nông dân nghèo. Nhờ đó, câu chuyện tuy khách quan nhưng vẫn thấm đượm cảm xúc, giúp người đọc cảm nhận được nỗi đói khổ, tủi nhục của họ. Cách kể này khiến tác phẩm vừa mang tính khái quát xã hội, vừa giàu tính nhân văn, gần gũi như lời tâm sự.
Thứ hai, Nam Cao có nghệ thuật dẫn dắt truyện tự nhiên, chặt chẽ và đầy kịch tính. Câu chuyện được triển khai theo mạch cảm xúc, bắt đầu từ một sự việc nhỏ – “một bữa no” – nhưng lại mở ra cả một bức tranh hiện thực đầy ám ảnh về nạn đói, về thân phận con người bị dồn vào bước đường cùng. Tác giả kể chuyện chậm rãi, xen lẫn miêu tả và đối thoại, khiến mỗi chi tiết đều mang sức gợi sâu sắc. Chính sự giản dị, mộc mạc trong cách kể đã làm nổi bật hiện thực khốc liệt và tình thương bao la ẩn sau ngòi bút Nam Cao.
Thứ ba, ngôn ngữ kể chuyện của Nam Cao mang đậm hơi thở đời sống. Ông sử dụng nhiều lời thoại mang sắc thái khẩu ngữ, cách nói của người nông dân nghèo, nhờ đó tạo cảm giác chân thực, gần gũi. Đồng thời, giọng kể của Nam Cao linh hoạt – có khi lạnh lùng, xót xa, có khi mỉa mai, chua chát – phản ánh thái độ cảm thông và phê phán xã hội bất công đã đẩy con người vào cảnh đói nghèo, tha hóa.
Cuối cùng, Nam Cao còn khéo léo kết hợp giữa kể và tả, giữa ngoại cảnh và nội tâm. Ông không chỉ kể chuyện mà còn phân tích, soi chiếu tâm lý nhân vật một cách tinh tế. Nhờ đó, nhân vật trong Một bữa no hiện lên sống động, có chiều sâu, và người đọc như cảm thấy được hơi thở, nỗi đau, khát vọng rất người của họ.
Kết bài
Với ngòi bút hiện thực sắc sảo và tấm lòng nhân đạo sâu nặng, Nam Cao đã biến Một bữa no không chỉ là câu chuyện về đói nghèo mà còn là tiếng nói lay động về thân phận con người. Nghệ thuật kể chuyện độc đáo, giàu cảm xúc và chân thực đã góp phần làm nên giá trị nhân văn, hiện thực của tác phẩm. Qua truyện ngắn này, Nam Cao xứng đáng được xem là nhà văn của “những kiếp người nhỏ bé”, người đã cất lên tiếng nói cảm thông sâu sắc với con người cùng khổ trong xã hội cũ.
Dưới đây là một bài văn nghị luận phân tích nghệ thuật kể chuyện trong truyện ngắn "Một bữa no" của nhà văn Nam Cao, gồm phần mở bài, thân bài và kết luận:
---
**Mở bài:**
Trong nền văn học Việt Nam hiện thực phê phán, nhà văn Nam Cao nổi bật với lối kể chuyện chân thực, giàu cảm xúc và có khả năng khơi gợi sâu sắc những suy nghĩ, cảm xúc của người đọc. Truyện ngắn "Một bữa no" không chỉ phản ánh chân thực cuộc sống của những người nông dân nghèo khổ mà còn thể hiện rõ nghệ thuật kể chuyện đặc sắc của tác giả. Nghệ thuật kể chuyện trong truyện góp phần làm nổi bật nội dung và tạo nên sức hấp dẫn đặc biệt cho tác phẩm.
**Thân bài:**
Trong truyện, Nam Cao đã sử dụng nghệ thuật kể chuyện một cách tinh tế và linh hoạt để truyền tải thông điệp của tác phẩm. Trước hết, tác giả kể chuyện theo lối tự nhiên, chân thật, từ ngôi kể trung lập, khách quan, không quá tô vẽ, cường điệu. Điều này giúp người đọc dễ dàng đồng cảm và cảm nhận chân thực về cuộc sống khốn khó của nhân vật. Đồng thời, nhà văn còn sử dụng các thủ pháp miêu tả sinh động, chân thực, như miêu tả cảnh vật, hành động, cảm xúc của nhân vật, từ đó tạo nên hình ảnh sống động và gần gũi.
Nam Cao còn sử dụng ngôn ngữ mộc mạc, chân chất phù hợp với nhân vật và bối cảnh truyện, góp phần làm tăng tính chân thực của câu chuyện. Ngoài ra, nhà văn còn xen kẽ các chi tiết nhỏ, những câu chuyện nhỏ trong cuộc sống đời thường, giúp câu chuyện thêm phần sinh động, chân thực và giàu cảm xúc. Nghệ thuật kể chuyện của Nam Cao còn thể hiện qua cách ông xây dựng các tình huống, xung đột rõ ràng, hợp lý, dẫn dắt người đọc qua từng bước của câu chuyện, từ đó cảm nhận sâu sắc hơn về ý nghĩa nhân đạo và cuộc sống của nhân vật.
Điều đặc biệt, nhà văn đã sử dụng thủ pháp kể chuyện xen kẽ, chuyển đổi linh hoạt giữa các nhân vật, tình huống, tạo nên sự đa dạng trong cách kể, đồng thời giúp tác phẩm trở nên hấp dẫn và sâu sắc hơn.
**Kết bài:**
Tổng kết lại, nghệ thuật kể chuyện trong truyện ngắn "Một bữa no" của Nam Cao thể hiện sự tinh tế, chân thực và linh hoạt, góp phần làm nổi bật nội dung tư tưởng của tác phẩm. Nghệ thuật kể chuyện của nhà văn không chỉ giúp tái hiện chân thực cuộc sống nghèo khổ, mà còn khơi gợi trong lòng người đọc những suy nghĩ về cuộc đời, về số phận con người. Chính nhờ nghệ thuật kể chuyện độc đáo này, "Một bữa no" trở thành một trong những tác phẩm tiêu biểu của văn học Việt Nam hiện thực phê phán.
---
Bạn có muốn mình giúp chỉnh sửa hoặc bổ sung phần nào không?
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
83629 -
Hỏi từ APP VIETJACK72776
-
56096
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
45517 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
40688 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
37889 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
36784 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
31862
