Quảng cáo
2 câu trả lời 128
Từ lần đầu cầm trên tay Những người khốn khổ của Victor Hugo, tôi như lạc vào một thế giới vừa u ám vừa sáng rực niềm tin. Những trang sách dày cộp, mùi giấy cũ phảng phất, khiến tôi nhớ lại đêm mưa năm ấy – khi ngồi bên khung cửa sổ, tôi đọc đến đoạn Jean Valjean bế Cosette nhỏ bé trong đôi tay run rẩy. Hình ảnh ấy ám ảnh tôi mãi, bởi nó không chỉ là cảnh đời khốn khó, mà còn là minh chứng cho sức mạnh của tình thương.
Đọc Những người khốn khổ, ta không chỉ thấy nước Pháp thế kỷ XIX mà còn soi lại chính xã hội hôm nay. Con người có thể nghèo về vật chất nhưng không thể nghèo đi lòng nhân ái; có thể lầm lỡ, nhưng vẫn có quyền làm lại. Đó chính là thông điệp bất tử mà Hugo gửi gắm.
Cuốn sách ấy vì thế không đơn thuần là một câu chuyện, mà là tấm gương lớn phản chiếu cả lịch sử, tâm hồn và nhân tính. Tôi tin rằng bất kỳ ai đã từng đọc đều sẽ ít nhiều tìm thấy trong đó một phần trái tim mình.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK72718
-
56040
-
Hỏi từ APP VIETJACK40676
-
Hỏi từ APP VIETJACK37754
