Vần lưng và vần chân trong bài Sang thu là vần gì ? Ví dụ ?
Quảng cáo
4 câu trả lời 418
Trong bài thơ "Sang thu" của nhà thơ Hữu Thỉnh, có sử dụng vần chân và vần lưng, giúp bài thơ có nhạc điệu nhẹ nhàng, uyển chuyển – rất phù hợp với không khí dịu dàng, tinh tế của mùa thu.
1. Vần chân là gì?
+ Vần chân là vần nằm ở cuối câu thơ.
+ Đây là loại vần phổ biến nhất trong thơ.
=> Ví dụ trong bài "Sang thu":
Bỗng nhận ra hương ổi
Phả vào trong gió se
Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu đã về
→ Các chữ "ổi – se – ngõ – về" được gieo vần ở cuối dòng → chính là vần chân.
2. Vần lưng là gì?
Vần lưng là vần nằm bên trong câu, không ở cuối dòng mà ở giữa câu.
=> Trong bài "Sang thu", vần lưng ít xuất hiện rõ rệt, vì bài thơ chủ yếu dùng vần chân để tạo sự mềm mại, chậm rãi. Tuy nhiên, có thể bắt gặp âm điệu gần vần như:
Sấm cũng bớt bất ngờ
Trên hàng cây đứng tuổi
→ Từ “ngờ” và “tuổi” không vần trực tiếp nhưng tạo ra sự gần âm và nhịp điệu cân đối – một kiểu vần uyển chuyển, gần giống vần lưng mở rộng (không hoàn toàn đúng quy tắc vần lưng cổ điển, nhưng vẫn tạo nhạc tính).
Trong bài thơ "Sang thu" của Hữu Thỉnh, chủ yếu sử dụng vần chân, tức là vần được gieo ở cuối các dòng thơ. Vần lưng (gieo ở giữa dòng) gần như không xuất hiện trong bài thơ này.
Ví dụ về vần chân trong "Sang thu":
Cặp vần "se – về" ở cuối các dòng thơ:
"Bỗng nhận ra hương ổi
Phả vào trong gió se
Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu về"
Cặp vần "vã – hạ".
"Mây đã vã
Tựa hồ thu hạ"
- Cặp vần "se – về" ở cuối các dòng thơ:
Phả vào trong gió se
Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu về"
Tựa hồ thu hạ"
Trong thơ, vần lưng là vần gieo ở giữa dòng thơ (thường sau dấu ngắt nhịp), còn vần chân là vần gieo ở cuối dòng thơ.
Bài Sang thu của Hữu Thỉnh viết theo thể thơ 5 chữ, gieo vần chân theo lối cách dòng (các chữ cuối câu bắt vần với nhau). Không có gieo vần lưng.
👉 Ví dụ:
“Bỗng nhận ra hương ổi
Phả vào trong gió se
Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu đã về.”
→ Ở đây:
“se” vần với “về” (vần chân).
“ổi” và “ngõ” thì không vần.
Như vậy:
Bài Sang thu chỉ có vần chân, không có vần lưng.
Vần thường là vần bằng (se – về, nắng – sông, dềnh – lên, …).
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
15057
-
10797
-
10550
