Những hạn chế của những cải cách được dăng lên triều đình lúc bấy giờ là gì "Bài trào lưu cải cách ở việt nam nửa cuối thế kỷ xix "
Quảng cáo
2 câu trả lời 134
Trong nửa cuối thế kỷ XIX, dưới sự ảnh hưởng của các phong trào cải cách từ phương Tây và tình hình xã hội trong nước, nhiều cải cách đã được dâng lên triều đình nhà Nguyễn. Tuy nhiên, những cải cách này gặp phải không ít hạn chế và khó khăn trong việc thực hiện, khiến cho hiệu quả của chúng không đạt được như mong muốn. Sau đây là những hạn chế chính của các cải cách đó:
- Thiếu sự đồng thuận và quyết tâm từ triều đình:
Mặc dù có một số cải cách được đưa ra, nhưng triều đình nhà Nguyễn không có sự đồng thuận và quyết tâm mạnh mẽ trong việc thực hiện. Các vua và quan lại phần lớn bảo thủ, không muốn thay đổi cách thức cai trị truyền thống, sợ mất quyền lực và lợi ích cá nhân. Họ vẫn giữ quan điểm coi trọng nền nếp phong kiến, vì vậy nhiều cải cách chỉ được thực hiện một cách hình thức, không đi vào thực tế.
- Sự phản đối của các thế lực bảo thủ trong xã hội:
Một số quan lại, đặc biệt là các thành phần bảo thủ trong xã hội như các tầng lớp sĩ phu, đã mạnh mẽ phản đối các cải cách. Họ cho rằng việc áp dụng các biện pháp cải cách phương Tây sẽ làm mất đi bản sắc văn hóa và truyền thống dân tộc. Những quan điểm này đã gây khó khăn trong việc thực thi các cải cách, và những người phản đối thường gây cản trở bằng các thủ đoạn chính trị.
- Thiếu sự chuẩn bị về nguồn lực và nhân lực:
Các cải cách được đề xuất đều thiếu sự chuẩn bị kỹ lưỡng về nguồn lực tài chính và nhân lực. Các cơ sở hạ tầng không đủ mạnh mẽ để hỗ trợ cho các cuộc cải cách về quân sự, giáo dục hay kinh tế. Ví dụ, việc cải cách quân đội, cải cách giáo dục và các chính sách kinh tế mới cần một đội ngũ quan chức có trình độ cao và hệ thống cơ sở vật chất hiện đại, nhưng thực tế triều đình không thể cung cấp đầy đủ những yếu tố này.
- Chưa có sự đổi mới căn bản trong thể chế chính trị:
Các cải cách về thể chế chính trị không đi sâu vào bản chất của vấn đề. Các cải cách chỉ thay đổi phần bề ngoài của hệ thống mà không thay đổi được cơ cấu quyền lực, không giải quyết được mâu thuẫn giữa các tầng lớp trong xã hội. Điều này khiến các cải cách không có khả năng tạo ra sự thay đổi sâu rộng trong xã hội và nền chính trị đương thời.
- Ảnh hưởng của các cuộc xâm lược ngoại bang:
Vào nửa cuối thế kỷ XIX, Việt Nam đối mặt với nhiều cuộc xâm lược và áp lực từ các cường quốc phương Tây như Pháp. Điều này khiến triều đình phải tập trung vào việc chống lại các cuộc xâm lược, từ đó làm giảm khả năng thực hiện các cải cách sâu rộng trong nội bộ đất nước. Sự chi phối của các thế lực ngoại bang cũng khiến các cải cách trong nước không thể phát huy hiệu quả.
- Không có sự tham gia của quần chúng nhân dân:
Các cuộc cải cách thời kỳ này chủ yếu được triển khai từ trên xuống, do triều đình và các quan chức thực hiện mà không có sự tham gia rộng rãi của quần chúng nhân dân. Điều này làm cho các cải cách không phù hợp với nhu cầu thực tế của nhân dân, không tạo ra sự đồng thuận và sự hỗ trợ từ phía dân chúng, từ đó gây khó khăn trong việc triển khai.
- Chưa có một chiến lược phát triển lâu dài và đồng bộ:
Các cải cách trong nửa cuối thế kỷ XIX không có một chiến lược phát triển đồng bộ và lâu dài. Các cải cách chủ yếu chỉ tập trung vào việc cải thiện một số lĩnh vực nhất định mà không có sự kết nối chặt chẽ với các lĩnh vực khác. Chính vì vậy, kết quả của các cải cách không được duy trì lâu dài và không tạo ra sự chuyển biến toàn diện cho đất nước.
Tóm lại, mặc dù các cải cách nửa cuối thế kỷ XIX được dâng lên triều đình với mục tiêu cải thiện tình hình đất nước, nhưng chúng đã gặp phải nhiều hạn chế từ sự thiếu quyết tâm của triều đình, sự phản đối từ các thế lực bảo thủ, cho đến sự thiếu chuẩn bị về nguồn lực và khả năng thực hiện. Những yếu tố này đã khiến các cải cách không thể tạo ra những thay đổi sâu rộng và bền vững trong xã hội Việt Nam vào thời điểm đó.
(Ko dùng AI)
⚠️ Những hạn chế của các đề nghị cải cách ở Việt Nam cuối thế kỷ XIX
Dù xuất phát từ lòng yêu nước và mong muốn đổi mới, các đề nghị cải cách lại gặp phải nhiều điểm yếu:
Tính chất lẻ tẻ, rời rạc: Các cải cách không được tổ chức thành một phong trào thống nhất, mỗi người đề xuất một hướng riêng biệt.
Chưa xuất phát từ mâu thuẫn cơ bản của xã hội: Không giải quyết triệt để hai mâu thuẫn lớn lúc bấy giờ:
Mâu thuẫn giữa dân tộc Việt Nam với thực dân Pháp xâm lược.
Mâu thuẫn giữa nông dân và địa chủ phong kiến.
Thiếu cơ sở thực tiễn và lực lượng hậu thuẫn: Các đề nghị chủ yếu đến từ sĩ phu, trí thức, chưa có sự ủng hộ rộng rãi từ quần chúng nhân dân.
Không có người lãnh đạo đủ quyền lực để thực hiện: Khác với Nhật Bản có vua Minh Trị trực tiếp chỉ đạo cải cách, ở Việt Nam, triều đình nhà Nguyễn lại bảo thủ và cự tuyệt mọi đề nghị đổi mới2.
🧠 Ý nghĩa dù không thành công
Dù không được thực hiện, các cải cách vẫn để lại dấu ấn:
Gây tiếng vang lớn, tấn công vào tư tưởng bảo thủ của triều đình.
Phản ánh trình độ nhận thức mới của người Việt Nam thức thời.
Góp phần chuẩn bị cho phong trào Duy Tân đầu thế kỷ XX.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
39112 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
22461 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
19910 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
13986 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
10204 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
7035 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
6420
