Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu:
MẸ TA TRẢ NHỚ VỀ KHÔNG
- Đỗ Trung Quân -
Ngày xưa chào mẹ, ta đi
mẹ ta thì khóc, ta đi thì cười
mười năm rồi lại thêm mười
ta về thì khóc, mẹ cười lạ không
ông ai thế? Tôi chào ông
mẹ ta trí nhớ về mênh mông rồi
ông có gặp thằng con tôi
hao hao...
tôi nhớ...
nó ...người ...như ông.
mẹ ta trả nhớ về không
trả trăm năm lại bụi hồng...
rồi…
đi…
Chú thích
Đỗ Trung Quân (sinh 19 tháng 1 năm 1955) là một nhà thơ nổi tiếng của thơ ca Việt Nam hiện đại. Nhiều bài thơ của ông được phổ nhạc và được nhiều người yêu thích như Quê hương, Phượng hồng... Ông còn được biết đến với nhiều nghề "tay trái" khác như MC cho những chương trình ca nhạc của bạn bè ông hay làm diễn viên cho một số phim truyền hìnhThơ Đỗ Trung Quân hấp dẫn người đọc bởi ngôn từ giản dị, hình ảnh thơ gần gũi của quê hương và giọng thơ nhẹ nhàng sâu lắng thấm đượm ý vị triết lý sâu sắc.
Trả lời câu hỏi:
Câu 1. Bài thơ trên được viết theo thể thơ nào?
Câu 2. Phương thức biểu đạt chính của văn bản?
Câu 3. Chủ thể trữ tình trong bài thơ là ai?
Câu 4. Khi đứa con trở về, người mẹ đã xưng hô với con thế nào?
Câu 5. Nêu hiệu quả của biện pháp tu từ đối lập được sử dụng trong đoạn thơ sau:
Ngày xưa chào mẹ, ta đi
Mẹ ta thì khóc, ta đi thì cười
Mười năm rồi lại thêm mười
Ta về ta khóc, mẹ cười… lạ không?
Câu 6: Xác định nội dung chính của bài thơ?
Câu 7. Qua văn bản, anh/chị rút ra được bài học gì cho bản thân, điều ấy có ý nghĩa như thế nào với anh/chị trong cuộc sống hiện nay?
giúp em với ạ
Quảng cáo
3 câu trả lời 1319
Câu 1. Bài thơ trên được viết theo thể thơ nào?
Bài thơ được viết theo thể thơ lục bát.
Câu 2. Phương thức biểu đạt chính của văn bản?
Phương thức biểu đạt chính của văn bản là miêu tả và biểu cảm. Bài thơ miêu tả những cảm xúc của người con và người mẹ khi gặp lại nhau sau nhiều năm xa cách. Đồng thời, cũng biểu đạt những suy nghĩ và cảm xúc sâu sắc của tác giả về tình mẫu tử và sự thay đổi của thời gian.
Câu 3. Chủ thể trữ tình trong bài thơ là ai?
Chủ thể trữ tình trong bài thơ là người con. Người con là nhân vật chính, phản ánh cảm xúc, suy nghĩ và những biến chuyển trong quan hệ với mẹ qua thời gian.
Câu 4. Khi đứa con trở về, người mẹ đã xưng hô với con thế nào?
Khi đứa con trở về, người mẹ xưng hô với con là "ông". Đây là một sự xưng hô lạ lẫm và có phần xa lạ, cho thấy sự suy giảm trí nhớ của mẹ trong những năm tháng tuổi già.
Câu 5. Nêu hiệu quả của biện pháp tu từ đối lập được sử dụng trong đoạn thơ sau:
Ngày xưa chào mẹ, ta đi
Mẹ ta thì khóc, ta đi thì cười
Mười năm rồi lại thêm mười
Ta về ta khóc, mẹ cười… lạ không?
Biện pháp tu từ đối lập trong đoạn thơ này tạo ra một sự tương phản rõ rệt giữa những cảm xúc và hành động của người con và người mẹ qua thời gian. Ngày xưa người con đi, mẹ khóc còn người con cười, thể hiện sự chia ly và hy vọng, nhưng khi người con trở về, mẹ lại cười, còn người con khóc, điều này phản ánh sự thay đổi trong quan hệ mẹ con do thời gian, sự xa cách và những biến chuyển trong tâm trí của mẹ. Biện pháp đối lập này làm nổi bật sự bi kịch của tình mẫu tử, đồng thời khắc họa cảm giác nuối tiếc và đau đớn của người con khi nhận ra sự mất mát về mặt tinh thần của mẹ.
Câu 6: Xác định nội dung chính của bài thơ?
Nội dung chính của bài thơ là sự thay đổi trong quan hệ giữa mẹ và con qua thời gian, đặc biệt là sự suy giảm trí nhớ của người mẹ khi đứa con trở về sau nhiều năm xa cách. Bài thơ thể hiện nỗi buồn, sự tiếc nuối của người con khi nhận ra rằng mẹ đã không còn nhớ mình, và người mẹ cũng không thể nhận ra đứa con mà mình đã nuôi dưỡng suốt bao nhiêu năm.
Câu 7. Qua văn bản, anh/chị rút ra được bài học gì cho bản thân, điều ấy có ý nghĩa như thế nào với anh/chị trong cuộc sống hiện nay?
Qua văn bản, tôi rút ra được bài học về tình cảm gia đình, đặc biệt là tình mẫu tử, và sự quan trọng của việc trân trọng thời gian bên người thân. Bài thơ nhắc nhở tôi rằng thời gian là thứ không thể lấy lại, và sự thay đổi trong mỗi con người, đặc biệt là sự suy giảm trí nhớ ở người già, là điều không thể tránh khỏi. Điều này khiến tôi thêm quý trọng thời gian bên gia đình, nhất là với cha mẹ, và nhận ra rằng, trong cuộc sống hiện đại bận rộn, chúng ta cần phải dành thời gian chăm sóc và thấu hiểu những người thân yêu, bởi vì có thể một ngày nào đó, chúng ta sẽ phải đối mặt với sự thay đổi mà mình không thể kịp đón nhận.
Trả lời câu hỏi
Câu 1: Bài thơ được viết theo thể tự do.
Câu 2: Phương thức biểu đạt chính là biểu cảm.
Câu 3: Chủ thể trữ tình là người con (tác giả hoặc nhân vật trữ tình).
Câu 4: Người mẹ xưng hô với con là “ông” (xa lạ, không nhận ra con).
Câu 5:
Biện pháp tu từ đối lập giữa "mẹ khóc – con cười" khi ra đi và "mẹ cười – con khóc" khi trở về.
Hiệu quả: Thể hiện sự thay đổi trớ trêu của thời gian, nỗi xót xa khi mẹ già yếu, trí nhớ phai mờ.
Câu 6:
Nội dung chính: Bài thơ thể hiện nỗi xót xa về sự lãng quên của mẹ khi tuổi già, đồng thời bày tỏ tình yêu thương, sự tiếc nuối của người con.
Câu 7:
Bài học: Hãy trân trọng, yêu thương cha mẹ khi còn có thể.
Ý nghĩa: Nhắc nhở mỗi người về đạo hiếu, không để khi mất đi mới hối hận.
Dưới đây là câu trả lời chi tiết cho từng câu hỏi của bạn về bài thơ "Mẹ ta trả nhớ về không" của Đỗ Trung Quân:
**Câu 1.** Bài thơ trên được viết theo thể thơ nào?
Thể thơ tự do.
**Câu 2.** Phương thức biểu đạt chính của văn bản?
Phương thức biểu cảm.
**Câu 3.** Chủ thể trữ tình trong bài thơ là ai?
Người con.
**Câu 4.** Khi đứa con trở về, người mẹ đã xưng hô với con thế nào?
Người mẹ xưng "ông" và gọi con là "thằng con tôi".
**Câu 5.** Nêu hiệu quả của biện pháp tu từ đối lập được sử dụng trong đoạn thơ sau:
"Ngày xưa chào mẹ, ta đi
Mẹ ta thì khóc, ta đi thì cười
Mười năm rồi lại thêm mười
Ta về ta khóc, mẹ cười… lạ không?"
Biện pháp tu từ đối lập giữa "khóc" và "cười" được sử dụng để làm nổi bật sự thay đổi trong cảm xúc của hai mẹ con theo thời gian. Khi người con ra đi, mẹ khóc con cười, nhưng khi con trở về, con khóc còn mẹ lại cười. Sự đối lập này gợi ra một tình huống éo le, có lẽ do thời gian và tuổi tác đã ảnh hưởng đến trí nhớ của người mẹ, khiến bà không còn nhận ra con mình. Từ đó, thể hiện sự xót xa, ngậm ngùi của người con khi nhận ra sự thay đổi đau lòng này ở mẹ.
**Câu 6.** Xác định nội dung chính của bài thơ?
Bài thơ thể hiện nỗi xót xa, ngậm ngùi của người con khi trở về sau nhiều năm xa cách và nhận ra mẹ đã già yếu, lẫn lộn, không còn nhớ ra mình. Bài thơ đồng thời thể hiện tình mẫu tử thiêng liêng, sự hy sinh thầm lặng của người mẹ và nỗi đau của sự mất mát, lãng quên.
**Câu 7.** Qua văn bản, anh/chị rút ra được bài học gì cho bản thân, điều ấy có ý nghĩa như thế nào với anh/chị trong cuộc sống hiện nay?
Bài học rút ra: Bài thơ nhắc nhở mỗi người về tầm quan trọng của gia đình và tình thân. Chúng ta cần trân trọng những khoảnh khắc bên cạnh người thân yêu, đặc biệt là cha mẹ khi họ còn khỏe mạnh. Sự quan tâm, yêu thương và chăm sóc kịp thời là vô cùng quý giá, tránh để lại những hối tiếc khi thời gian trôi qua.
Ý nghĩa trong cuộc sống hiện nay: Trong cuộc sống hiện đại bận rộn, con người thường dễ xao nhãng việc quan tâm đến gia đình. Bài thơ là một lời nhắc nhở sâu sắc để mỗi người dành thời gian cho gia đình, thể hiện tình yêu thương và sự quan tâm đến những người thân yêu của mình. Điều này giúp xây dựng và vun đắp những mối quan hệ tốt đẹp, mang lại hạnh phúc và ý nghĩa cho cuộc sống.
\
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK72064
-
55190
-
Hỏi từ APP VIETJACK40546
-
Hỏi từ APP VIETJACK35577