Quảng cáo
3 câu trả lời 445
Đoạn văn "Răng Con Chó" của nhà tư sản là một tác phẩm nổi tiếng của nhà văn Vũ Trọng Phụng. Trong tác phẩm này, các điểm nhìn được sử dụng để tạo nên sự đa dạng và chiều sâu cho câu chuyện, từ đó giúp người đọc hiểu rõ hơn về tâm lý và các mối quan hệ trong xã hội.
Các loại điểm nhìn có thể được xác định trong đoạn văn này như sau:
Điểm nhìn từ ngôi thứ ba (tự sự khách quan): Đây là kiểu điểm nhìn phổ biến trong tác phẩm, nơi tác giả kể lại câu chuyện từ một góc nhìn khách quan, không gắn liền với suy nghĩ hay cảm nhận của nhân vật nào. Tác giả đứng ngoài để miêu tả sự kiện, hành động, và tâm lý của các nhân vật.
Ví dụ, khi miêu tả hành động của nhân vật chính hoặc những tình huống diễn ra, tác giả không trực tiếp thâm nhập vào tâm trí của nhân vật mà chỉ mô tả hành động từ một góc nhìn ngoài cuộc.
Điểm nhìn từ ngôi thứ nhất (tự sự chủ quan): Trong một số phần của tác phẩm, nhân vật có thể trực tiếp bày tỏ cảm xúc, suy nghĩ, và quan điểm cá nhân, tạo ra một góc nhìn chủ quan về các sự kiện diễn ra. Điều này giúp người đọc tiếp cận được nội tâm của nhân vật và thấu hiểu những cảm xúc, động cơ của họ trong các tình huống.
Ví dụ, nếu nhân vật chính có những suy nghĩ, cảm nhận cá nhân về những người xung quanh hoặc tình huống mà anh ta gặp phải, chúng sẽ được thể hiện qua điểm nhìn từ ngôi thứ nhất.
Điểm nhìn chuyển động linh hoạt (đa chiều): Đoạn văn cũng có thể sử dụng điểm nhìn chuyển động linh hoạt, tức là thay đổi điểm nhìn giữa các nhân vật trong các tình huống khác nhau. Điều này tạo nên một sự kết nối giữa các nhân vật, giúp người đọc thấy được mối quan hệ và cách nhìn nhận của từng nhân vật về sự việc.
Tổng thể, tác phẩm "Răng Con Chó" của Vũ Trọng Phụng sử dụng một sự kết hợp giữa các điểm nhìn này để làm rõ những mâu thuẫn trong xã hội, những bất công và sự phân hóa giai cấp. Từ đó, tác phẩm không chỉ phản ánh hiện thực mà còn bộc lộ được những cảm xúc, suy tư sâu sắc của nhân vật và tác giả về xã hội đương thời.
Trong đoạn văn Răng Con Chó của nhà tư sản (Nguyễn Huy Thiệp), có thể xác định các loại điểm nhìn sau:
- Điểm nhìn nhân vật: Câu chuyện được thuật lại theo góc nhìn của nhân vật, giúp bộc lộ suy nghĩ, cảm xúc và quan điểm cá nhân.
- Điểm nhìn bên ngoài: Người kể chuyện có thể giữ khoảng cách với nhân vật, miêu tả sự việc khách quan mà không đi sâu vào nội tâm.
- Điểm nhìn trần thuật linh hoạt: Kết hợp giữa hai điểm nhìn trên, có lúc thiên về nhân vật, có lúc khách quan để tạo hiệu ứng nghệ thuật.
**Các loại điểm nhìn này giúp tác phẩm trở nên sinh động, phản ánh hiện thực xã hội sắc bén.
1. Điểm nhìn ngôi thứ nhất (chủ quan, trực tiếp)
Nếu câu chuyện được kể từ góc nhìn của nhân vật xưng "tôi", người kể là một phần của câu chuyện, thì đây là điểm nhìn ngôi thứ nhất.
Điều này giúp bộc lộ suy nghĩ, cảm xúc của nhân vật một cách trực tiếp và chủ quan.
2. Điểm nhìn ngôi thứ ba (khách quan hoặc toàn tri)
Nếu người kể không tham gia vào câu chuyện mà chỉ thuật lại diễn biến, có thể theo hai kiểu: Điểm nhìn toàn tri: Người kể biết hết mọi suy nghĩ, cảm xúc của tất cả nhân vật.
Điểm nhìn hạn chế: Người kể chỉ biết những gì một nhân vật cụ thể trải qua.
3. Điểm nhìn di động : Nếu trong đoạn văn, điểm nhìn thay đổi giữa các nhân vật hoặc giữa chủ quan và khách quan, thì có thể có sự di chuyển điểm nhìn.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
33839
-
Hỏi từ APP VIETJACK24825