Quảng cáo
2 câu trả lời 28
Bài thơ "Nguyệt Cầm" của Xuân Diệu là một tác phẩm nổi bật thể hiện cảm xúc cô đơn và nỗi buồn sâu lắng của nhân vật trữ tình. Trong bài thơ này, Xuân Diệu không chỉ thể hiện sự cô đơn trong tình yêu mà còn gửi gắm vào đó những chiêm nghiệm về cuộc sống, sự lẻ loi và một cảm giác mỏng manh trước thời gian và không gian.
Đoạn trích từ bài thơ "Nguyệt Cầm:
Emơi!Emngủđi,đừnggiậnhờnχ,Saochẳngđếnbê
Phân tích về sự cô đơn trong bài thơ:
Trong bài thơ này, Xuân Diệu sử dụng hình ảnh "nguyệt cầm" để miêu tả một người con gái, biểu trưng cho sự mong manh, xa vắng và tĩnh lặng. Hình ảnh này khiến người đọc cảm nhận được sự cô đơn không chỉ của nhân vật trữ tình mà còn là sự lạnh lùng, xa cách trong mối quan hệ, những giây phút thiếu vắng tình cảm và sự gần gũi.
Cảm giác cô đơn trong bài thơ được thể hiện qua sự lẻ loi của nhân vật "em" và tâm trạng của người nói. Bằng những câu thơ mượt mà, Xuân Diệu bộc lộ sự khắc khoải, sự thiếu thốn về tình cảm và những giây phút mong mỏi, nhưng lại không thể chạm tới người mình yêu.
Cảm nhận chung:
"Nguyệt Cầm" là bài thơ của sự cô đơn trong tình yêu, một tình yêu không thể trọn vẹn, một sự lạc lõng giữa những khoảnh khắc tưởng chừng như là gần gũi nhưng lại rất xa vời. Sự cô đơn trong thơ Xuân Diệu không chỉ là một cảm giác đơn độc mà còn là sự trăn trở, là nỗi khát khao được yêu thương và được sẻ chia nhưng lại không thể đạt được.
Bài thơ mang đậm cảm xúc sâu sắc, nhẹ nhàng nhưng cũng rất khắc khoải, thể hiện được nội tâm của một người đang cô đơn và khát khao tình yêu.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK68975
-
53688
-
Hỏi từ APP VIETJACK1 40101
-
Hỏi từ APP VIETJACK3 26775