Quảng cáo
1 câu trả lời 290
Bài văn trình bày cảm xúc đối với một sự việc để lại cho em ấn tượng sâu sắc
Trong cuộc đời của mỗi người, có những sự việc dù chỉ diễn ra trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng lại để lại ấn tượng sâu sắc, gắn liền với cảm xúc mãi không phai. Với tôi, một trong những kỷ niệm đó là lần tôi tham gia một chuyến đi tình nguyện đến vùng sâu vùng xa để giúp đỡ các em học sinh nơi đây.
Vào mùa hè năm ngoái, tôi và một nhóm bạn trong câu lạc bộ tình nguyện của trường đã tổ chức một chuyến đi đến một làng nhỏ ở miền núi phía Bắc. Chuyến đi ấy không chỉ là một hành trình khám phá thiên nhiên, mà còn là một cơ hội để tôi đóng góp phần nào vào việc cải thiện điều kiện học tập của các em học sinh nghèo ở vùng đất này. Đó là một trải nghiệm tôi sẽ không bao giờ quên.
Ngày hôm đó, khi bước xuống chiếc xe buýt, tôi không khỏi bất ngờ trước khung cảnh xung quanh. Mảnh đất này dù đẹp đẽ, hoang sơ với những ngọn núi xanh bạt ngàn, nhưng cũng rất nghèo khó. Những ngôi nhà tranh vách đất của người dân nơi đây thiếu thốn đủ thứ, điều kiện sống của họ hết sức khó khăn. Nhưng điều khiến tôi ấn tượng và xúc động nhất là sự hiếu học, chăm chỉ của các em học sinh ở đây. Mặc dù nhà nghèo, đường xá xa xôi, nhưng các em vẫn miệt mài đến lớp, đôi mắt sáng ngời đầy khát khao kiến thức.
Trong chuyến đi, chúng tôi đã dạy các em một số bài học đơn giản về toán và tiếng Việt. Dù điều kiện lớp học rất đơn sơ, nhưng các em vẫn tập trung, chăm chú lắng nghe, thậm chí không dám nhúc nhích vì sợ sẽ làm mất thời gian học của các bạn. Những em bé ấy, dù còn rất nhỏ, nhưng đã thể hiện một thái độ học tập hết sức nghiêm túc, không hề để khó khăn về vật chất hay những thiếu thốn xung quanh ảnh hưởng đến quyết tâm học hành của mình.
Một hình ảnh đặc biệt làm tôi xúc động là một em bé gái, mắt trong veo, tay ôm một cuốn sách cũ kỹ, đôi chân nhỏ bé vẫn vượt qua quãng đường dài mỗi ngày để đến lớp học. Cô bé đó mỉm cười khi nhận được món quà từ chúng tôi – những cuốn sách mới, với một niềm vui trong sáng, hồn nhiên. Đó là nụ cười mà tôi sẽ mãi nhớ mãi, vì nó thể hiện lòng kiên cường, khát khao học hỏi và sự yêu thương chân thành mà các em dành cho cuộc sống.
Cảm xúc trong tôi lúc ấy rất phức tạp: vừa cảm thấy xót xa, vừa cảm thấy tự hào và kính trọng. Xót xa vì các em còn quá nhỏ nhưng đã phải sống trong những điều kiện hết sức thiếu thốn. Nhưng tôi cũng tự hào vì dù thế, các em vẫn không từ bỏ ước mơ đến trường, học tập để có thể thay đổi tương lai. Tôi hiểu rằng, một phần nỗ lực của chúng tôi trong chuyến đi này là nhỏ bé so với niềm khát khao học hỏi của các em, nhưng ít nhất chúng tôi đã có thể chia sẻ một phần yêu thương và hy vọng.
Chuyến đi đó đã để lại trong tôi một ấn tượng sâu sắc về sức mạnh của sự kiên trì và niềm tin vào tương lai. Nó cũng dạy tôi một bài học quý giá về lòng biết ơn và sự sẻ chia. Khi trở về, tôi thấy mình trưởng thành hơn, biết trân trọng những gì mình có và càng thêm quyết tâm học hành để sau này có thể giúp đỡ nhiều người hơn nữa, đặc biệt là những em nhỏ như thế, những em bé có ước mơ nhưng thiếu thốn đủ thứ.
Từ chuyến đi tình nguyện ấy, tôi đã hiểu rằng cuộc sống không phải lúc nào cũng bằng phẳng, không phải lúc nào cũng dễ dàng. Nhưng nếu có lòng kiên trì, nếu có khát khao vươn lên, thì dù khó khăn thế nào, chúng ta vẫn có thể vượt qua được. Những điều tôi học được từ các em học sinh nghèo vùng cao sẽ mãi là nguồn động lực giúp tôi phấn đấu trong hành trình của mình, để không chỉ thay đổi cuộc sống của bản thân, mà còn góp phần tạo ra những thay đổi tích cực cho xã hội.
Chắc chắn rằng, những kỷ niệm về chuyến đi tình nguyện này sẽ mãi là một phần trong ký ức tuổi thơ của tôi. Và mỗi khi nghĩ về những em học sinh ấy, tôi lại cảm thấy một niềm cảm kích vô bờ bến đối với ý chí và nghị lực của con người, đặc biệt là thế hệ trẻ đang đối mặt với bao khó khăn nhưng vẫn không ngừng vươn lên để làm chủ tương lai của mình.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK52970
-
52885
-
39779
-
Hỏi từ APP VIETJACK37277
