Trời xanh thế! Hàng cây thơ biết mấy!
Vườn non sao! Đường cỏ mộng bao nhiêu.
Khi Phạm Thái gặp Quỳnh Như thuở ấy,
Khi chàng Kim vừa được thấy nàng Kiều.
Hỡi năm tháng vội đi làm quá khứ!
Trở về đây! Và đem trở về đây
Rượu nơi mắt với khi nhìn ướm thử,
Gấm trong lòng và khi đứng chờ ngây.
Và nhạc phất dưới chân mừng sánh bước;
Và tơ giăng trong lời nhỏ khơi ngòi;
Tà áo mới cũng say mùi gió nước;
Rặng mi dài xao động ánh dương vui.
Thiêng liêng quá, những chiều không dám nói,
Những tay e, những đầu ngượng cúi mau;
Chim giữa nắng sao mà kêu đến chói!
Ôi vô cùng trong một phút nhìn nhau!
Cho ta xin, cho ta xin sắc đỏ,
Xin màu xanh về tô lại khung đời...
Trời ơi, trời ơi, đâu rồi tuổi nhỏ?
Hôm xưa đâu rồi, trời ơi! trời ơi!
(Xuân đầu, Xuân Diệu5, in trong tập Gửi hương cho gió, NXB Hội Nhà văn, Hà Nội, 1992)
Quảng cáo
1 câu trả lời 6880
Bài thơ "Xuân đầu" của Xuân Diệu, một trong những tác phẩm đặc sắc trong tập thơ Gửi hương cho gió, thể hiện một tâm trạng sâu lắng của nhân vật trữ tình khi đối diện với những cảm xúc về thời gian, tuổi trẻ và quá khứ. Nhân vật trữ tình trong bài thơ bộc lộ những cảm xúc về sự tiếc nuối, khát khao và đau đớn về một thời đã qua, một thời không thể trở lại. Thông qua hình ảnh thiên nhiên, quá khứ và những cảm xúc lãng mạn, bài thơ làm nổi bật vẻ đẹp của thời gian nhưng cũng là nỗi buồn của sự trôi qua không thể níu giữ.
Cảm giác tiếc nuối trước sự trôi qua của thời gian
Ngay từ những câu đầu, nhân vật trữ tình đã sử dụng những hình ảnh đầy sắc màu để miêu tả không gian, mang lại cảm giác tươi mới và tràn đầy sức sống: "Trời xanh thế! Hàng cây thơ biết mấy!", "Vườn non sao! Đường cỏ mộng bao nhiêu." Những câu thơ này vừa như thể hiện vẻ đẹp của mùa xuân, vừa là lời nói lên cảm giác tiếc nuối khi đối diện với thời gian. Xuân Diệu đã thể hiện sự trân trọng đối với thời gian qua hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp, đồng thời nhấn mạnh sự trôi qua vội vã của thời gian. Nhân vật trữ tình khao khát níu kéo quá khứ, như một sự khẳng định rằng tuổi trẻ, khoảnh khắc tuyệt vời của đời người không thể quay lại.
Nhân vật trữ tình khát khao trở về với những giây phút tươi đẹp của thời gian đã qua, khi "Phạm Thái gặp Quỳnh Như thuở ấy", hay "chàng Kim vừa được thấy nàng Kiều." Đây là những hình ảnh của quá khứ hoàng kim, là khoảnh khắc yêu đương ngọt ngào, đầy lãng mạn trong văn học, mà nhân vật trữ tình muốn sống lại. Từ đó, sự nuối tiếc và khát khao đã thấm đẫm từng câu thơ. Cảm xúc ấy đã làm cho thời gian trở nên vô cùng quý giá, và nó cũng khiến nhân vật trữ tình đau đớn vì không thể níu giữ được.
Khát khao tìm lại tuổi trẻ và hạnh phúc đã mất
Với câu thơ "Trở về đây! Và đem trở về đây", nhân vật trữ tình không chỉ muốn quay lại với quá khứ mà còn mong mỏi được sống lại những khoảnh khắc tươi đẹp của tuổi trẻ. Từ những câu thơ này, ta cảm nhận được một nỗi khát khao vô bờ bến, như một lời cầu xin thời gian quay lại, mang theo những giây phút thanh xuân, hạnh phúc đã mất. Thời gian không chỉ là một yếu tố trôi qua một cách tự nhiên mà còn là một thứ gì đó có thể đem lại niềm vui và ý nghĩa cho cuộc đời của con người.
Nhân vật trữ tình không chỉ tiếc nuối vì tuổi trẻ qua đi mà còn vì một khát khao được tìm lại cái cảm giác hạnh phúc nguyên sơ. Các hình ảnh như "rượu nơi mắt", "gấm trong lòng" hay "tà áo mới" mang trong mình một vẻ đẹp tươi mới, một sự sống động mà nhân vật trữ tình mong muốn có được. Mọi thứ trong thế giới xung quanh đều như đang hòa quyện với cảm giác ấy: "Nhạc phất dưới chân mừng sánh bước", "tơ giăng trong lời nhỏ khơi ngòi", "rặng mi dài xao động ánh dương vui". Những hình ảnh đầy sức sống này thể hiện một ước mơ về cuộc sống, về tình yêu và tuổi trẻ, một khát khao mạnh mẽ được tận hưởng mọi giây phút sống động của cuộc đời.
Nỗi buồn và sự tiếc nuối trong hiện tại
Tuy nhiên, dù khát khao được quay lại, nhân vật trữ tình trong bài thơ cũng nhận ra rằng thời gian không thể quay lại. Đoạn thơ "Trời ơi, trời ơi, đâu rồi tuổi nhỏ? Hôm xưa đâu rồi, trời ơi! trời ơi!" thể hiện một sự tuyệt vọng, đau đớn trước sự trôi đi của tuổi trẻ. Dù có thể khát khao, tiếc nuối, nhưng nhân vật trữ tình vẫn không thể làm gì để thay đổi quá khứ. Cảm giác mất mát và cô đơn trong những câu thơ này thể hiện sự khổ đau của nhân vật khi nhận thức được rằng thời gian đã qua không thể nào quay trở lại. Từ đó, một nỗi buồn sâu lắng và sự chênh vênh trong tâm hồn dần dâng lên, khiến cho bài thơ trở nên nặng trĩu.
Bài thơ "Xuân đầu" của Xuân Diệu là một tác phẩm giàu cảm xúc và đầy tính triết lý về thời gian, tuổi trẻ và quá khứ. Nhân vật trữ tình trong bài thơ thể hiện một nỗi buồn sâu sắc khi đối diện với sự trôi qua của thời gian, đồng thời khát khao tìm lại tuổi trẻ và hạnh phúc đã mất. Những hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp cùng với những câu thơ đầy cảm xúc đã khắc họa rõ nét tâm trạng tiếc nuối, đau đớn nhưng cũng đầy khát khao và mơ mộng của nhân vật trữ tình. Thông qua đó, Xuân Diệu đã truyền tải một thông điệp sâu sắc về giá trị của thời gian và sự quý giá của tuổi trẻ, khuyến khích chúng ta trân trọng và sống hết mình trong mỗi khoảnh khắc của cuộc đời.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
34297
-
30715
-
Hỏi từ APP VIETJACK28547
