Quảng cáo
1 câu trả lời 3548
Điểm nhìn trần thuật là một yếu tố quan trọng trong nghệ thuật kể chuyện, góp phần tạo nên sự hấp dẫn và chiều sâu của tác phẩm. Hai truyện ngắn Tư cách mõ của Nam Cao và Đêm làng Trọng Nhân của Phạm Duy Tốn đều khai thác điểm nhìn trần thuật một cách hiệu quả, nhưng theo những cách khác nhau, qua đó làm nổi bật chủ đề và thông điệp mà các tác giả muốn truyền tải.
Trong Tư cách mõ, Nam Cao sử dụng điểm nhìn trần thuật từ góc độ khách quan nhưng đầy đồng cảm, tập trung miêu tả thân phận của nhân vật Lực - một anh mõ nghèo khổ bị xã hội phong kiến chèn ép và khinh rẻ. Qua góc nhìn này, người đọc không chỉ thấy rõ sự tủi nhục, đau khổ của Lực mà còn cảm nhận được nỗi bất lực của một con người trước những định kiến xã hội. Dù Lực cố gắng thay đổi, cố thoát khỏi "tư cách mõ", nhưng anh vẫn bị cái vòng luẩn quẩn của nghèo đói và kỳ thị trói buộc. Điểm nhìn khách quan giúp Nam Cao xây dựng một bức tranh hiện thực đầy ám ảnh về sự phi lý và bất công trong xã hội thời bấy giờ. Tuy nhiên, tác giả cũng khéo léo cài cắm sự đồng cảm đối với nhân vật, khiến người đọc không chỉ dừng lại ở việc quan sát mà còn thấu hiểu nỗi đau của Lực, qua đó nhận ra giá trị nhân văn sâu sắc của tác phẩm.
Ngược lại, Đêm làng Trọng Nhân của Phạm Duy Tốn sử dụng điểm nhìn gần gũi hơn, tập trung vào nội tâm của nhân vật Trọng Nhân - một người nông dân nghèo khổ. Qua điểm nhìn này, người đọc được hòa mình vào dòng cảm xúc và suy nghĩ của Trọng Nhân trong một đêm bình yên nhưng đầy trăn trở. Đối lập với khung cảnh làng quê yên bình là nỗi đau, sự bất lực và những khát khao bị chôn vùi trong tâm hồn người nông dân. Điểm nhìn này không chỉ miêu tả thế giới bên ngoài mà còn đi sâu vào thế giới nội tâm của nhân vật, từ đó làm nổi bật những bi kịch thầm lặng nhưng đau đớn mà Trọng Nhân phải chịu đựng. Phạm Duy Tốn đã tận dụng điểm nhìn này để khắc họa hình ảnh một người nông dân không chỉ khổ vì đói nghèo, mà còn đau đớn vì những bất công mà họ phải âm thầm gánh chịu trong xã hội phong kiến.
Khi so sánh, có thể thấy rằng cả hai tác phẩm đều sử dụng điểm nhìn trần thuật để làm nổi bật số phận con người trong xã hội. Tuy nhiên, cách triển khai lại có sự khác biệt rõ rệt. Tư cách mõ đặt điểm nhìn ở vị trí quan sát từ bên ngoài, cho phép người đọc có cái nhìn bao quát hơn về hiện thực xã hội, từ đó phê phán sâu sắc sự bất công và tha hóa của con người trong bối cảnh ấy. Trong khi đó, Đêm làng Trọng Nhân chọn điểm nhìn gần gũi, tập trung khắc họa tâm tư, cảm xúc của nhân vật, qua đó nhấn mạnh vẻ đẹp tâm hồn và những nỗi đau thầm lặng của con người. Mỗi cách sử dụng điểm nhìn đều tạo nên hiệu quả nghệ thuật riêng, phù hợp với thông điệp mà từng tác giả muốn truyền tải.
Điểm nhìn trần thuật không chỉ là công cụ để kể chuyện mà còn là yếu tố quan trọng để tác giả thể hiện tư tưởng, tình cảm và phong cách của mình. Qua Tư cách mõ và Đêm làng Trọng Nhân, Nam Cao và Phạm Duy Tốn đã chứng minh khả năng bậc thầy trong việc lựa chọn và khai thác điểm nhìn trần thuật để tạo nên sức hút riêng cho tác phẩm. Nhờ đó, người đọc không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp nghệ thuật mà còn hiểu rõ hơn những bài học nhân văn sâu sắc về con người và xã hội.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
34288
-
30119
-
Hỏi từ APP VIETJACK28428
